Với nhiều mức độ: nhẹ thì chúng tung hỏa mù, đánh lạc hướng, gây nên tình trạng nghi ngờ, mất phương hướng hành động; nặng thì không từ mọi chiêu bài, thủ đoạn nhằm phủ nhận tính cách mạng, cơ sở khoa học và bôi nhọ thực tiễn lịch sử cách mạng Việt Nam nhằm xuyên tạc và phủ nhận tính đúng đắn của đường lối chính trị cũng như vai trò lãnh đạo của Đảng. Bài xích, phủ nhận kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa; Cổ xúy đa nguyên chính trị, đòi “tam quyền phân lập”, vu khống chế độ toàn trị, dựng lên và thổi phồng “lỗi hệ thống”... nhằm xóa bỏ thể chế hiện nay; Tán dương cái gọi là “khuyến nghị” thực thi phát triển “xã hội dân sự”; lợi dụng việc sửa đổi Hiến pháp và các luật nhằm làm sai lệch những vấn đề cơ bản nhất về chế độ sở hữu, quyền con người, quyền dân tộc.
Chuyển hóa đường
lối chính trị, thông qua việc chia rẽ, mua chuộc đội ngũ các nhà chính trị hoạch
định đường lối. Lợi dụng những sai phạm, nhất là cán bộ cấp cao, khai thác triệt
để các cụm từ “lợi ích nhóm” và các “nhóm lợi ích” nhằm làm phân hóa từ trong nội
bộ Đảng, hệ thống chính quyền các cấp, nhất là đội ngũ cán bộ cấp chiến lược,
phá nát chiến lược cán bộ, tạo sự gây hấn, phân hóa giữa các loại cán bộ trong
hệ thống chính trị của chúng ta.
Bằng các mánh
lới và giọng điệu vừa tinh vi, vừa trắng trợn nhằm bài xích Đảng ta, các thế lực
thù địch đưa ra vô số luận điệu như: Đảng tự cho mình đứng trên tất cả, nghị
quyết của Đảng cao hơn và bất chấp Hiến pháp, chỉ cần Hiến pháp không cần Đảng.
Chúng cho rằng, độc đảng tất yếu sẽ là chế độ toàn trị, cần phải đa đảng mới hy
vọng có dân chủ, mới có chế độ dân chủ; Theo chúng, cần lập các trường phái
trong Đảng mới thực sự dân chủ, nếu Đảng muốn xây dựng nền dân chủ đích thực của
đất nước; Đảng tự cho mình quyền lãnh đạo đất nước, xưa nay có Đảng đâu mà dân
tộc vẫn tồn tại và phát triển; đa thành phần kinh tế nhất định sẽ dẫn tới đa đảng
chính trị; Cần “phi chính trị hóa” và tôn trọng tính độc lập của các lực lượng
vũ trang, không cần sự lãnh đạo của Đảng; Giai cấp công nhân đã hết vai trò, chỉ
có trí thức mới là lực lượng dẫn dắt xã hội thay vì giai cấp công nhân, trong
cuộc Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền phi
chính đáng, phi chính danh...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét