Chiến lược “diễn biến
hòa bình” là chiến lược tổng hợp của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch
dùng biện pháp “phi vũ trang” là chủ yếu để chống phá, tiến tới lật đổ chế độ
chính trị ở các nước xã hội chủ nghĩa.
Chủ nghĩa đế quốc trước
sau vẫn coi sự tồn tại của các nước xã hội chủ nghĩa là mối đe dọa lớn nhất đối
với chế độ tư bản chủ nghĩa. Lợi dụng ưu thế về quân sự, ngay khi các nước xã hội
chủ nghĩa đầu tiên xuất hiện, chủ nghĩa đế quốc đã dùng lực lượng quân sự can
thiệp hòng bóp chết các nước xã hội chủ nghĩa còn non trẻ. Chúng đã tiến hành
nhiều cuộc chiến tranh với quy mô lớn nhỏ, kể cả cuộc chiến tranh thế giới lần
thứ hai, cũng với mục tiêu là tiêu diệt các nước xã hội chủ nghĩa, nhưng chúng
đều thất bại.
Dùng vũ lực thất bại,
nhưng mục tiêu của chúng vẫn không thay đổi. Chủ nghĩa đế quốc, đứng đầu là đế
quốc Mỹ thay đổi chiến lược, chuyển từ phương thức chiến tranh tiến công bằng sức
mạnh quân sự sang “diễn biến hòa bình”, “tiến hành cuộc chiến tranh không khói
súng”, sử dụng các biện pháp “phi vũ trang” để “giành chiến thắng không cần chiến
tranh”.
Trên thực tế, chiến lược
“diễn biến hòa bình” là một cuộc “chiến tranh không khói súng” được thực hiện bằng
các biện pháp “phi vũ trang” là chiến tranh tâm lý, chiến tranh gián điệp nhằm
chống phá, làm suy yếu các lĩnh vực kinh tế, chính trị, văn hóa, ngoại giao...
của các nước xã hội chủ nghĩa.
Về kinh tế, thông qua
quan hệ kinh tế, kể cả viện trợ để gây sức ép về nhiều mặt, chèn ép, phá hoại,
thậm chí bao vây, cô lập, cấm vận, gây thiệt hại về kinh tế, tiến tới khống chế,
thôn tính về kinh tế. Chúng làm cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ
nghĩa ở các nước xã hội chủ nghĩa bị chệch hướng, thành phần kinh tế nhà nước mất
vai trò là chủ đạo, sau đó và cuối cùng là trở về với bản chất chiếm hữu tư
nhân về tư liệu sản xuất. Khi nền kinh tế đã bị chệch hướng xã hội chủ nghĩa
thì sẽ chuyển hóa xã hội và sớm muộn chính trị cũng bị chuyển hóa theo.
Về chính trị, mục tiêu
căn bản nhất của chủ nghĩa đế quốc là xóa bỏ sự lãnh đạo của đảng cộng sản, thực
hiện “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” ở các nước xã hội chủ nghĩa.
Trong chiến lược “diễn
biến hòa bình”, chủ nghĩa đế quốc tập trung chống đảng cộng sản lãnh đạo chính
quyền, lãnh đạo xã hội ở các nước xã hội chủ nghĩa. Chúng tung ra các luận điệu:
đảng cộng sản độc quyền lãnh đạo là “độc tài”, “bóp nghẹt dân chủ”... Vì thế, cần
phải thực hiện “đa nguyên lợi ích”, “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” mà
thực chất là hạ thấp vai trò lãnh đạo của đảng cộng sản, nhen nhóm các lực lượng
chống đối, đi đến xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng, giành lại quyền thống trị xã hội
cho giai cấp tư sản phản động.
Về văn hóa, bằng việc du
nhập văn hóa độc hại, các giá trị đạo đức, lối sống văn hóa phương tây vào các
tầng lớp nhân dân, nhất là thế hệ trẻ, dần dần làm mai một bản sắc văn hóa truyền
thống dân tộc, hướng theo văn hóa, lối sống phương Tây trong các nước xã hội chủ
nghĩa. Từ đó làm tha hóa con người, tha hóa cả một xã hội.
Về ngoại giao, lợi dụng
quan hệ quốc tế ngày càng mở rộng, chủ nghĩa đế quốc tăng cường hoạt động ngoại
giao chống phá các nước xã hội chủ nghĩa. Chúng kích động gây chia rẽ các nước
xã hội chủ nghĩa, nuôi dưỡng tâm lý ly khai ở các nước xã hội chủ nghĩa với các
nước, các dân tộc tiến bộ lợi dụng các tổ chức quốc tế gây sức ép ngoại giao,
can thiệp vào công việc nội bộ, thậm chí cô lập về ngoại giao đối với các nước
xã hội chủ nghĩa.
Các biện pháp của chiến
lược “diễn biến hòa bình” đều không trực tiếp dùng vũ lực, không thực hiện
phương thức chiến tranh, nhưng nó diễn ra rất quyết liệt và vô cùng nguy hiểm,
nhằm mục đích xóa bỏ các nước xã hội chủ nghĩa. Đây thực chất là “một cuộc chiến
tranh không cần khói súng” mà chỉ dùng các biện pháp “phi vũ trang”.
N.T.K.T - H2
Diễn biến hòa bình - một thủ đoạn nguy hiểm
Trả lờiXóa