"Tao
toàn gặp số bảy: Tên Bảy, con thứ 7, đi bộ đội lúc 17 tuổi, học văn hóa 7 ngày
lên 7 lớp, 7 lần bắn rơi 7 máy bay Mỹ bằng máy bay MiG 17, được phong Anh hùng
năm 1967..."
Năm
1954, thanh niên Nguyễn Văn Bảy khi đó mới 17 tuổi, vì bị ép lấy vợ nên đã trốn
gia đình đi bộ đội và tập kết ra Bắc.
Với
dáng cao lớn khỏe mạnh, ông Bảy được chọn đi học lái máy bay. Văn hóa chưa qua
trường lớp nào, chỉ biết đọc biết viết, nên lên Lạng Sơn phải học cấp tốc bảy
ngày bảy lớp. Nhờ nhanh trí mà tiếp thu đủ định lý, định nghĩa, công thức...
Nhớ
lời Bác Hồ dặn trước khi lên đường: "Các cháu là những học sinh chiến sĩ
miền Nam, phải học tập rèn luyện thật tốt để trở thành những phi công giỏi
chiến đấu giải phóng đất nước. Và còn để chở Bác về thăm đồng bào, đồng chí
miền Nam nữa", đến năm 1965 thì trực tiếp lái máy bay chiến đấu bảo vệ Tổ
quốc.
Anh
chàng phi công Bảy có thói quen sau khi bắn hạ máy bay Mỹ vẫn lượn vòng quanh
đó để xem nó rớt xuống như thế nào rồi mới chịu đi, có lần xém lao vào hốc núi.
Tháng
10/1965 máy bay của ông bị trúng đạn, buồng lái bị thủng, ông đã dùng chính bàn
tay mình bịt lỗ thủng để máy bay hạ cánh an toàn mà lẽ ra phải xin chỉ thị để
nhảy dù... chuyên gia Liên Xô ngỡ ngàng đến mức đứng trơ ra nhìn ông với ánh
mắt "thật không thể nào tin nổi".
Sau
này, nhiều phi công Mỹ bị ông bắn hạ năm xưa tìm đến nhà chơi, ông vẫn bắt gà,
nướng cá lóc ngồi nhậu với nhau bình thường.
ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét