Thời gian gần
đây, trên mạng internet (https://vietbao.com), Phạm Trần lại đăng tải bài viết
“Báo chí Cộng sản Việt Nam không tay sai thì là gì” với những luận điệu xuyên tạc
về tự do báo chí ở Việt Nam. Nội dung bài viết là những luận điệu quy chụp,
thiếu khách quan, ngụy biện, với ý đồ đen tối nhằm vu cáo về quyền tự do báo
chí ở Việt Nam khi cho rằng: “Việt Nam không có tự do báo chí và tự do tư
tưởng như nhà nước khoe”… Sự thật vấn đề này như thế nào?
Trong bài viết,
Phạm Trần đã đưa ra những đánh giá thiên lệch, thiếu khách quan và hoàn toàn
không có cơ sở khi vu cáo Việt Nam không có tự do báo chí, y xuyên tạc rằng, “Đảng
và nhà nước đã lãnh đạo và kiểm soát người làm báo từ chân đến đầu”. Hắn còn viện
dẫn những đánh giá của các đồng chí lãnh đạo về những yếu kém của công tác báo
chí trong năm qua, từ đó thổi phồng khuyết điểm, nhận định sai sự thật như “Đảng
hóa báo chí”, “Tuyên giáo xuống cấp”. Nội dung bài viết của y chẳng những không
có gì mới, mà còn cho thấy bản chất phản động của hắn khi cố tình xuyên tạc thực
tế về bảo đảm quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí ở Việt Nam.
Trên thực tế,
Việt Nam luôn quan tâm bảo vệ và thúc đẩy các quyền cơ bản của con người, trong
đó có quyền tự do ngôn luận, quyền tự do báo chí và quyền tiếp cận thông tin.
Điều này được quy định cụ thể trong Hiến pháp và các văn bản pháp luật liên quan,
đồng thời được triển khai thực hiện trong thực tế đời sống chính trị, kinh tế,
xã hội của Việt Nam. Điều 25 Hiến pháp năm 2013: “Công dân có quyền tự do ngôn
luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực
hiện các quyền này do pháp luật quy định”. Luật Báo chí sửa đổi năm 2016 và Luật
Tiếp cận thông tin năm 2016 cũng nêu rõ trách nhiệm của Nhà nước trong việc tạo
điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận
trên báo chí; bảo đảm mọi công dân đều bình đẳng, không bị phân biệt đối xử
trong việc thực hiện quyền tiếp cận thông tin; bảo đảm cung cấp thông tin chính
xác, đầy đủ, kịp thời, minh bạch, thuận lợi cho công dân. Rõ ràng, Luật Báo chí
sửa đổi năm 2016 và Luật Tiếp cận thông tin năm 2016 hoàn toàn tương thích về mặt
luật định đối với các văn kiện quốc tế về quyền con người, quyền tự do ngôn luận,
tự do báo chí. Điều đó càng cho thấy âm mưu đen tối của Phạm Trần trong xuyên tạc
quyền tự do báo chí ở Việt Nam.
Trên thực tế
hiện nay, nước ta có khoảng 816 cơ quan báo chí (in và điện tử); 72 cơ quan có
giấy phép hoạt động phát thanh, truyền hình và 5 đơn vị hoạt động truyền hình
không có hạ tầng phát sóng truyền hình riêng. Cả nước có khoảng 40.000 người
đang công tác tại các cơ quan báo chí với 17.161 người được cấp thẻ nhà báo.
Trong khi đó, sóng của các cơ quan truyền thông quốc tế lớn như CNN, BBC, TV5,
NHK, DW, Australia Network, KBS, Bloomberg… đều được tiếp cận dễ dàng tại Việt
Nam. Điều đó càng khẳng định quyền tự do báo chí ở Việt Nam là không thể phủ nhận.
Đặc biệt,
trên mặt trận đấu tranh phòng, chống tham nhũng, báo chí là một lực lượng tham
gia tích cực và có hiệu quả cao, nhiều vụ việc tham nhũng, tiêu cực gần đây bị
điều tra, xử lý có phần đóng góp quan trọng do báo chí phát hiện. Do đó, những
tổ chức, cá nhân cố tình lợi dụng dân chủ, tự do báo chí để xâm hại đến lợi ích
Nhà nước xã hội chủ nghĩa như Phạm Trần cần phải bị lên án và xử lý nghiêm minh
theo quy định của pháp luật. Chúng ta tuyệt đối không chủ quan, lơ là, mà phải luôn
đề cao cảnh giác, tỉnh táo nhận diện, kiên quyết vạch trần, kịp thời bác bỏ mọi
âm mưu của các thế lực thù địch, phản động, cố tình đưa ra những thông tin sai
trái, xuyên tạc về tự do báo chí ở Việt Nam./.
PQH3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét