Cách mạng màu với nhiều tên gọi
khác nhau như: cách mạng nhung, đường phố, cam, hoa hồng, hoa tulip, hạt dẻ… diễn
ra ở một số nước Đông Âu và Trung Đông, Bắc Phi trong thời gian qua và những diễn
biến chính trị tại Thái Lan, Campuchia, Mianma, Inđônêxia, Vênêxuêla đã cho thấy
bản chất nguy hiểm từ sự can dự của các thế lực vào tình hình nội bộ các nước
có chủ quyền, gây ra bất ổn chính trị kéo dài, ly khai dân tộc nhằm tìm mọi cách
thay thế chính quyền hiện tại, xây dựng chính quyền thân Mỹ và phương Tây. Câu
hỏi đặt ra là: Việt Nam chúng ta có phải đối diện với nguy cơ xảy ra “cách mạng
màu” hay không? Đâu là giải pháp để ngăn ngừa âm mưu, thủ đoạn thực hiện “cách
mạng màu” ở Việt Nam?
Xác định được những âm mưu, thủ
đoạn của các thế lực thù địch, Đảng và Nhà nước ban hành các chỉ thị, nghị quyết,
văn bản pháp lý nhằm tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo, quản lý đối với công tác
phòng ngừa, đấu tranh ngăn chặn nguy cơ cách mạng màu ở Việt Nam. Đặc biệt là
chủ trương, chính sách về công tác bảo vệ an ninh chính trị nội bộ, phòng và chống
“diễn biến hòa bình”; công tác lãnh đạo, quản lý báo chí, xuất bản; hoàn thiện
hệ thống pháp lý trong đấu tranh với hoạt động thù địch, tăng cường quản lý nhà
nước đối với các tổ chức phi chính phủ nước ngoài và tổ chức phi chính phủ Việt
Nam. Đẩy mạnh các biện pháp ngăn ngừa hoạt động thù địch bên ngoài tạo dựng tổ
chức chính trị đối lập gây nguy cơ cách mạng màu ở Việt Nam. Nâng cao chất lượng
các tổ chức, cơ quan chức năng thực hiện nhiệm vụ vô hiệu hóa những kế hoạch,
phương thức tổ chức huấn luyện, đào tạo lực lượng hậu thuẫn, tài trợ vật chất,
móc nối các đối tượng trong nước, tạo ảnh hưởng chính trị của các đối tượng thù
địch đối với quần chúng nhân dân và với dư luận xã hội. Phối hợp chặt chẽ các cấp
chính quyền, lực lượng vũ trang cơ sở, mạng lưới nhân dân triển khai các biện
pháp nghiệp vụ, giám sát chặt chẽ các đối tượng cầm đầu, bao vây, phong tỏa, tước
bỏ điều kiện hoạt động của đối tượng thù địch.
Đồng thời, ngăn chặn, bóc gỡ,
triệt phá mọi hoạt động hình thành tổ chức đối lập ở trong nước dưới danh nghĩa
hợp tác, chương trình, dự án, tài trợ,… nhằm thúc đẩy cho ra đời ồ ạt các tổ chức
xã hội dân sự, đảng phái chính trị phản động, tranh giành ảnh hưởng, thu hút quần
chúng, gây mất niềm tin của nhân dân với chính quyền, tạo ra mâu thuẫn dân tộc,
tôn giáo và đòi độc lập. Sử dụng các biện pháp nghiệp vụ đấu tranh ngăn chặn
các thế lực thù địch lợi dụng vấn đề chính trị, xã hội phức tạp để kích động thành
những làn sóng chống đối cục bộ, biểu tình, bạo loạn, gây áp lực với Đảng và
Nhà nước. Tùy từng đối tượng, vụ việc để có các biện pháp kịp thời, hợp lý để tổ
chức phòng ngừa, răn đe, đấu tranh, trấn áp và xử lý nghiêm những trường hợp vi
phạm pháp luật, không để bị động, bất ngờ. Nâng cao nhận thức, cảnh giác cho
cán bộ, đảng viên và nhân dân về thủ đoạn, âm mưu cách mạng màu, nắm bắt tâm
tư, tình cảm của cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân, nhất là thế hệ trẻ,
kịp thời định hướng, uốn nắn tư tưởng đúng đắn, phê phán những biểu hiện mơ hồ,
lệch lạc, a dua, bị lôi kéo, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”; tiếp tục quản lý
có hiệu quả Luật An ninh mạng, kiểm soát mạng xã hội và định hướng các kênh
thông tin đại chúng.
Thực tiễn các cuộc cách mạng màu
đã diễn ra trên thế giới và cuộc đấu tranh phòng ngừa nguy cơ ở Việt Nam, vấn đề
đặt ra là tiếp tục xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh, bảo
đảm sự ổn định chính trị vững mạnh từ Trung ương đến địa phương; giữ gìn nền quốc
phòng toàn dân, an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội; nâng cao tinh thần
đoàn kết toàn dân; các lực lượng vũ trang luôn chủ động trước những nguy cơ và
thách thức; tăng cường vai trò quản lý báo chí, truyền thông, đặc biệt là mạng
xã hội trong việc phát tán thông tin, định hướng dư luận…
Có thể khẳng định một điều,
không có liều thuốc nào hữu hiệu bằng việc tự đề kháng và ngăn ngừa dịch bệnh từ
xa. Loại bỏ tham nhũng tiêu cực, xử lý các cá nhân cán bộ biến chất, suy thoái,
tự diễn biến, tự chuyển hóa là điều chúng ta bắt buộc phải làm. Làm tốt việc
này, không những đất nước phát triển giàu mạnh mà niềm tin của nhân dân dành
cho Đảng, chính quyền sẽ tăng lên. Khi nhân dân có niềm tin, họ sẽ không dễ bị
lôi kéo, kích động. Bài học ở nhiều quốc gia trên thế giới cho chúng ta thấy rõ
ràng rằng phải cảnh giác với chúng và cũng cần phải chấn chỉnh lại chính
mình./.
NVB-H4
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét