Cùng
với những biểu hiện suy thoái về đạo đức, lối sống đã được chỉ ra trong thời
gian qua, căn bệnh “phai nhạt lý tưởng cách mạng” đã xuất hiện ngày càng nhiều
hơn trong một bộ phận cán bộ, đảng viên và nhân dân. Điều này gây ảnh hưởng
nghiêm trọng tới sự tồn vong của chế độ và sự sống còn của Đảng. Chính vì vậy,
nhận diện, khắc phục căn bệnh “phai nhạt lý tưởng cách mạng” là việc làm cần
thiết trong công tác xây dựng Đảng và quá trình hiện thực hóa mục tiêu, con đường
đi lên CNXH ở nước ta hiện nay.
Như
chúng ta đã biết, lý tưởng cách mạng “là một mục tiêu cao đẹp, một hình ảnh mẫu
mực tương đối hoàn chỉnh có sức lôi cuốn con người vươn tới”. Đối với người cán
bộ cách mạng, lý tưởng còn là biểu hiện tập trung nhất của đạo đức, nhân cách,
nó có chức năng xác định mục tiêu, chiều hướng phát triển của cá nhân, là động
lực thúc đẩy, điều khiển toàn bộ hoạt động của con người để thực hiện mục tiêu
lý tưởng đó đề ra. Mục đích lý tưởng cách mạng của Đảng là xây dựng nước Việt
Nam độc lập, dân chủ, giàu mạnh, xã hội công bằng, văn minh, không còn người
bóc lột người… Đó cũng là lý tưởng mà mỗi cán bộ, đảng viên của Đảng luôn tuyệt
đối trung thành, không ngừng tu dưỡng, rèn luyện, nguyện suốt đời cống hiến, hy
sinh vì mục tiêu, lý tưởng của Đảng, vì hạnh phúc của nhân dân, được nhân dân
tin tưởng và noi theo trong suốt hơn 90 năm qua.
Tuy
nhiên, hiện nay do yếu tố khách quan và nhân tố chủ quan, một bộ phận cán bộ, đảng
viên và nhân dân do thiếu tu dưỡng, rèn luyện mà sinh ra “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa”, phai nhạt mục tiêu, lý tưởng cách mạng, dẫn đến thoái hóa, biến chất
về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, sa vào chủ nghĩa cá nhân, sống cơ hội,
thực dụng. Trong đó, có không ít người đã mơ hồ, ảo tưởng với những chiếc “bánh
vẽ” của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch mà sinh ra phai nhạt lý tưởng
cách mạng, dần dần dẫn tới nhận thức sai lệch, đi chệch khỏi “quỹ đạo” cách mạng;
thậm chí thẳng thừng từ bỏ lý tưởng cách mạng, phản bội lại Tổ quốc, phản bội lại
nhân dân và phản bội với chính lời hứa của bản thân mình khi được trở thành người
cán bộ, đảng viên của Đảng là phải phấn đấu, cống hiến hết mình cho lý tưởng
cách mạng, vì sự phát triển của xã hội, vì hạnh phúc của nhân dân. Có thể thấy
rằng, những biểu hiện rõ nhất của căn bệnh “phai nhạt lý tưởng cách mạng” đó là
sự dao động, ảo tưởng, mơ hồ, hoài nghi, không còn tin vào mục tiêu cách mạng,
tin vào nền tảng tư tưởng của Đảng, từ đó mất niềm tin vào sự nghiệp cách mạng,
mất phương hướng phấn đấu vươn lên… Từ phai nhạt lý tưởng cách mạng sẽ dẫn đến
xa rời tôn chỉ, mục đích của Đảng, không kiên định con đường đi lên CNXH; phụ họa
theo những nhận thức lệch lạc, quan điểm sai trái. Cũng từ phai nhạt về lý tưởng
cách mạng mà dẫn tới nhận thức sai lệch về ý nghĩa, tầm quan trọng của lý luận
Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; lười nghiên cứu, học tập lý luận
chính trị và chủ trương, đường lối, nghị quyết của Đảng, chính sách, pháp luật
Nhà nước. Từ sự phai nhạt đó sẽ dẫn đến tệ a dua, phụ họa theo những quan điểm
lệch lạc, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không dám đấu tranh, không còn hết
lòng vì nước, vì dân, vì tập thể cơ quan, đơn vị, dẫn tới không làm tròn chức
trách nhiệm vụ được giao, sa vào chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa địa phương, vướng
vào “tư duy nhiệm kỳ”, “lợi ích nhóm” trái ngược với lý tưởng, đạo đức cách mạng
của người cán bộ, đảng viên. Do vậy, con đường từ phai nhạt lý tưởng cách mạng
đến “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là rất ngắn, thậm chí là danh giới mong
manh mà bài học nhãn tiền về sai phạm của nhiều cán bộ lãnh đạo cấp cao ở một số
bộ, ngành thời gian qua là một hồi chuông cảnh tỉnh cho nhiều người.
Từ
tác hại khôn lường của căn bệnh “phai nhạt lý tưởng cách mạng”, mỗi cán bộ, đảng
viên cần phải đề cao tự phê bình và phê bình, tự giác, tích cực học tập, nghiên
cứu, nâng cao nhận thức lý luận chính trị; nghiên cứu, học tập Chủ nghĩa
Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, cương lĩnh, chủ trương, đường lối, nghị quyết
của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; nói và làm theo nghị quyết, hiến
pháp và pháp luật. Vì vậy, để thực hiện lý tưởng cách mạng của Đảng, mỗi cán bộ,
đảng viên cần đề cao tinh thần phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân; giải quyết
hài hòa mối quan hệ giữa lợi ích xã hội, lợi ích tập thể và lợi ích cá nhân;
trong đó, phải đặt lợi ích tập thể lên trên hết, trước hết; lợi ích cá nhân phải
phục tùng lợi ích tập thể.
Do
vậy, để phòng chống căn bệnh “phai nhạt lý tưởng cách mạng”, mỗi người cần phải
kiên quyết đấu tranh với các hiện tượng nghĩ trái, nói trái, làm trái chủ trương,
nghị quyết của Đảng; đồng thời, phải kiên quyết, kiên trì, quyết liệt trong
phòng ngừa, ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối
sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” có thể đang nhen nhóm xuất
hiện xung quanh tổ chức, cá nhân và người thân gia đình mình. Có như vậy mới
phòng ngừa, ngăn chặn, đẩy lùi sự phai nhạt lý tưởng cách mạng, suốt đời kiên định,
phấn đấu, hy sinh cho mục tiêu, lý tưởng cách mạng, đáp ứng lòng mong đợi của
nhân dân và yêu cầu nhiệm vụ xây dựng, bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN trong tình
hình mới./.
NĐT-TT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét