Có ai đó đã nói rằng: “Nếu muốn biết chiến tranh đáng sợ như thế nào, hãy hỏi những người Việt Nam. Nếu muốn tìm đến một quốc gia trân trọng hòa bình đến cỡ nào, hãy đến Việt Nam”.
Lịch
sử Việt Nam là lịch sử của những cuộc chiến tranh. Trong thời phong kiến, sau mỗi
cuộc chiến với người hàng xóm phương Bắc thì triều đình nước ta đều cử sứ thần
sang triều cống, thiết lập lại mối quan hệ bình thường, mong cho người dân hai
nước sống trong hòa bình, thịnh vượng và phát triển. Các cụ có câu: “Tránh voi
chẳng xấu mặt nào”. Nhưng, không có nghĩa là những cuộc chiến ấy bị lãng quên.
Trong
mối quan hệ với Hoa Kỳ, Việt Nam cũng giữ vững tinh thần ấy, một tinh thần gác
lại lịch sử để cùng hợp tác, nhưng không lãng quên.
Bên
lề những thông tin Việt Nam - Hoa Kỳ hợp tác về nhiều mặt như kinh tế, năng lượng,
biến đổi khí hậu, chính sách công… thì Việt Nam vẫn khéo lẽo nhắc lại những biến
cố lịch sử đã qua của hai quốc gia. Nhắc lại để làm gì? Để 2 quốc gia cùng rút
ra bài học rằng, dù đã từng đối đầu nhưng không có nghĩa là mãi mãi đối đầu, dù
từng uýnh nhau “sứt đầu mẻ trán” nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn không thể
làm bạn.
Ví
dụ như khởi đầu chuyến thăm của Thủ tướng Phạm Minh Chính, Thông tin Chính phủ
nhắc lại một sự kiện đã diễn ra cách đây 77 năm, đó là sự kiện Chủ tịch Hồ Chí
Minh gửi thư cho Tổng thống Harry Truman vào ngày 16/02/1946 bày tỏ mong muốn độc
lập dân tộc và sẵn sàng cho việc hai quốc gia thiết lập quan hệ toàn diện. Mong
muốn hòa hợp, hòa bình của Việt Nam đã có từ rất lâu rồi chứ không phải là mới
đây. Việt Nam tiếp tục củng cố mong muốn ấy một lần nữa khi Thủ tướng Phạm Minh
Chính thăm tượng đài Tổng thống Thomas Jefferson - tác giả của bản “Tuyên ngôn
độc lập” của nước Mỹ, một tư liệu mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dẫn nguồn trong
“Tuyên ngôn độc lập” đọc tại Quảng trường Ba Đình vào 02/09/1945.
Một
thông tin khác cùng thời điểm chuyến đi trên, đó là thông tin các lãnh đạo cấp
cao Việt Nam tham gia khánh thành nghĩa trang Hàng Keo và thăm nghĩa trang Hàng
Dương ở Côn Đảo. Bất cứ một người Việt Nam yêu lịch sử nào cũng biết về “địa ngục
trần gian” Côn Đảo - nơi có hàng ngàn liệt sĩ Việt Nam đã hy sinh trong hai cuộc
kháng chiến. Không rõ là vô tình hay cố ý, nhưng có thể là một thông điệp ngoại
giao đầy khéo léo, nhắc lại những bi thương trong quá khứ, khẳng định tinh thần
đấu tranh hết mình vì độc lập, tự do của dân tộc Việt Nam.
Chưa
hết, Thông tin Chính phủ đăng bài viết cho biết Việt Nam còn 200 ngàn liệt sĩ
chưa tìm được hài cốt, phía Hoa Kỳ cũng còn nhiều quân nhân mất tích. Và hai quốc
gia đang hợp tác từng giây phút, từng ngày tháng, cùng chia sẻ thông tin và
cùng tìm kiếm. Đây là một nỗ lực cùng nhau giải quyết hậu quả chiến tranh, thể
hiện tinh thần nhân đạo của cả hai quốc gia. Cuối dòng thông tin này, là lời đề
nghị Hoa Kỳ giải quyết hậu quả chiến tranh với 3 triệu người dân Việt Nam bị ảnh
hưởng bởi chất độc da cam, rà phá bom mìn, tẩy sạch chất độc. Hãy chú ý vào cụm
từ “đề nghị” chứ không phải là “mong muốn” hoặc “đề xuất” - cụm từ “đề nghị”
mang một tâm thế ngang bằng, sòng phẳng. Thông tin trên là một lời nhắc về những
hậu quả chiến tranh mà Hoa Kỳ đã gây ra với người dân Việt Nam. Và dĩ nhiên,
hai quốc gia đã, đang và sẽ cùng khắc phục, cùng hợp tác, cùng xóa đi đau
thương chứ không phải chỉ là trách từ một bên. Muốn đi nhanh hãy đi một mình muốn
đi xa hãy đi cùng nhau…!
Lịch
sử giữa 2 quốc gia từng là đau thương, là mất mát, là tàn phá, là hy sinh, là
mâu thuẫn. Và Việt Nam cũng muốn thể hiện rằng, lịch sử cũng có thể là hòa hợp,
hợp tác, từ những gì đã qua, phải ghi nhớ và cùng rút ra bài học.
Nếu
muốn biết rằng có một quốc gia sẵn sàng gác lại những mâu thuẫn để cùng phát
triển, đáp án là Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét