Thường những
người có tính tự cao tự đại, luôn nghĩ mình minh triết hơn người sẽ dễ dàng mắc
vào cạm bẫy của các thế lực thù địch. Không chỉ Dương Thu Hương mà thời gian
qua, không ít văn sĩ, trí thức cũng coi mình là “số 1” và thường chê bai những
thứ quanh mình. Họ không chú tâm hoạt động văn hóa nghệ thuật mà lại quan tâm
thái quá đến chính trị và muốn nổi tiếng bằng con đường chính trị, như nhà văn
Nguyên Ngọc, nhà thơ Trần Mạnh Hảo, nhà báo Nguyễn Thông hay nhạc sĩ Tuấn
Khanh… Đầu tiên chỉ là những ý kiến trái chiều được thể hiện một cách gay gắt.
Những người này thường chỉ nói theo cảm tính, thể hiện quan điểm cá nhân mà
không đặt vấn đề trong một bình diện rộng lớn với lợi ích của quốc gia, dân tộc
trên hết để tranh luận một cách khách quan, bình đẳng. Tiếp theo sẽ là cái bắt
tay với các nhà “dân chủ” rồi trở thành những kẻ chống phá. Thế nên những người
hay chỉ trích, chê bai Đảng, chính quyền, chê bai chế độ thường được các thế lực
thù địch, cơ hội chính trị săn đón.
Đầu tiên chỉ
là chê những người xung quanh quê mùa, bần tiện, kém văn minh. Tiếp theo là chê
bai, chỉ trích cả xã hội. Ra đường gặp một vụ tai nạn, họ chỉ trích công an,
chính quyền không làm tốt trách nhiệm. Không may đâu đó xảy ra hỏa hoạn, tai nạn
lao động hoặc thảm họa môi trường, họ sẽ tìm một đối tượng nào đó trực tiếp hoặc
gián tiếp (chứ nhất định không phải là họ) gây ra. Thậm chí thiên tai gây lũ lụt,
hạn hán, sâu bệnh ảnh hưởng đến đời sống của người dân cũng sẽ là “tội của mấy
ông chính quyền” gây ra… Họ luôn miệng chỉ trích Đảng, Nhà nước, Chính phủ
không biết lo cho dân. Rồi chê đất nước mình nghèo, hèn, mông muội như Dương
Thu Hương từng viết trong “Tiếng vỗ cánh của bầy quạ đen”. Họ so đất nước mình
với nước này nước kia trên thế giới. Rồi họ ca tụng “người ta” văn minh, “người
ta” dân chủ, “người ta” chăm lo an sinh tốt chứ không như ở nước mình… mà không
ngờ rằng, bản thân đã tự diễn biến, tự chuyển hóa và nằm gọn trong mưu đồ của kẻ
xấu. Bởi vì, những người có tầm ảnh hưởng đối với công chúng như các chính trị
gia, văn nghệ sĩ, nhà khoa học thì những lời chê bai, chỉ trích của họ sẽ là miếng
mồi vô cùng ngon lành đối với những kẻ chống phá đất nước.
Trở lại chuyện
Dương Thu Hương được trao giải Cino del Duca do Simone Del Duca, các trang mạng
chống cộng ầm ĩ đưa tin và còn thắc mắc rằng báo chí trong nước không nhắc gì đến
“sự kiện” này. Thử hỏi, một kẻ vong quốc, phản trắc và chống phá đất nước điên
cuồng, đến độ không còn đường về như Dương Thu Hương thì cho dù bà ta có nhận
giải thưởng gì, do ai trao tặng, cũng có gì đáng tự hào mà ầm ĩ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét