Hiện nay,
các thế lực chống đối và thù địch đang tăng cường sử dụng các phương tiện truyền
thông, internet, blog, mạng xã hội, các đài phát thanh chương trình Việt ngữ,
báo, tạp chí, nhà xuất bản tiếng Việt, các website; lập nên những “diễn đàn”
(forum) hòng tập hợp những phần tử bất mãn, chống đối và cả những kẻ đã bị kỷ
luật giờ quay lại chống phá… nhằm “tập hợp ý kiến”, nhân danh “đấu tranh chống
tham nhũng, tiêu cực”, “phản biện xã hội”, “hiến kế cho Đảng”… Từ đó, trích dẫn,
bình luận và phát tán những thông tin xấu, độc nhằm chống phá, xuyên tạc
về vai trò của công tác chính trị trong quân đội nhân dân Việt Nam. Có thể nhận
diện luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch qua các nhóm vấn đề sau:
Thứ nhất, các thế
lực thù địch cho rằng: Đảng Cộng sản Việt Nam sử dụng công tác chính trị là nhằm
mục đích biến quân đội thành “công cụ bạo lực tiêu diệt tất cả những ai chống lại
Đảng”(!?). Họ sử dụng các kỹ thuật cắt xén, lắp ghép hình ảnh của các cuộc hành
quân, tập trận, hình ảnh hỗ trợ lực lượng an ninh trong công tác phòng, chống bạo
loạn, trấn áp tội phạm… để rồi dựng lên câu chuyện quân đội “được Đảng điều đi
để dập tắt một cuộc biểu tình của nhân dân”(!?) và “sẵn sàng dùng lực lượng đó
để đàn áp những tiếng nói bất đồng chính kiến”(1).
Lịch sử gần 80 năm
với những chiến công mang tầm vóc thời đại của Quân đội nhân dân Việt Nam đã
cho thấy: Một trong những yếu tố vô cùng quan trọng góp phần tạo nên sức mạnh tổng
hợp của Quân đội ta đó chính là nhờ có công tác lý luận chính trị trong quân đội.
Có thể khẳng định, ngay từ khi được thành lập, những chiến công, những thành quả
các mạng mà quân đội Nhân dân Việt Nam có được thì ngoài về con người và vũ khí
còn phải kể đến vai trò của công tác lý luận chính trị. Công tác chính trị với
nền tảng là Chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh đã giúp cho cán bộ và
chiến sĩ trang bị thế giới quan khoa học, phương pháp luận đúng đắn, niềm tin cộng
sản; ngày càng nêu cao ý thức tu dưỡng, rèn luyện theo tư tưởng, đạo đức, phong
cách Hồ Chí Minh, phát huy phẩm chất “Bộ đội Cụ Hồ”... Từ đó, nâng cao bản lĩnh
chính trị, ý thức trách nhiệm trong quá trình thực hiện nhiệm vụ. Công tác này
đã kịp thời định hướng tư tưởng cho bộ đội trước những vấn đề nhạy cảm, phức tạp;
xây dựng tổ chức đảng trong sạch, vững mạnh, cơ quan, đơn vị vững mạnh toàn diện,
“mẫu mực, tiêu biểu”; đấu tranh có hiệu quả với âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa
bình” của các thế lực thù địch, phản động.
Là đội quân từ “từ
nhân dân mà ra, vì nhân dân phục vụ”, nếu trong thời chiến, những chiến thắng
hiển hách của quân đội ta đều là những chiến thắng trước kẻ thù xâm lược và phá
hoại (thực dân Pháp, đế quốc Mỹ xâm lược, Khơ-me Đỏ ở biên giới Tây Nam; Trung
Quốc ở biên giới phía Bắc…) thì trong thời bình, đó là sự dũng cảm, mưu lược đầy
trí tuệ và khoa học trước những nhiệm vụ mới. Đó là Dự báo và nắm chắc
đúng tình hình liên quan đến quốc phòng - an ninh, trong quan hệ đối nội và đối
ngoại; luôn chủ động để đất nước không bị động, bất ngờ về chiến lược, đồng thời
không để cho các thế lực thù địch lợi dụng, chống phá; luôn giữ vững độc lập,
chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ và quan hệ tốt với các nước láng giềng;
bảo đảm sự ổn định chính trị - xã hội, tạo môi trường thuận lợi cho phát triển
kinh tế xã hội nhanh và bền vững; luôn là lực lượng xung kích đi đầu và thể hiện
trách nhiệm cao trong việc giúp dân, giúp nước trong phòng chống đại dịch
Covid-19, thiên tai, bão lũ.
Thứ hai, hoàn
toàn ấu trĩ và sai lầm khi cho rằng: vì được trang bị công tác chính trị của Đảng
nên quân đội Việt Nam đã mất đi vai trò “trung lập” cũng như mất đi sức mạnh, sức
chiến đấu
Theo Từ điển Tiếng
Việt, “trung lập” có nghĩa là một tổ chức, một tập thể hoặc cá nhân nào đó “đứng
ở giữa hai bên đối lập, không theo hoặc không phụ thuộc vào bên nào”. Chiếu
theo nghĩa này thì “quân đội trung lập” là khi “không theo hoặc không phụ thuộc”
vào một trong “hai bên đối lập”, và quân đội của một quốc gia chỉ “trung lập”
khi quốc gia đó đang có sự tồn tại của “các bên đối lập” tranh giành nhau về
quyền lực, lợi ích, vị thế xã hội…
Ở Việt Nam, trải
qua thực tiễn đấu tranh cách mạng: “Cả lý luận và thực tiễn đều chỉ ra rằng
Quân đội bao giờ cũng mang bản chất giai cấp và chịu sự lãnh đạo của giai cấp
đã tổ chức ra nó; đó là cơ sở để xác định mục tiêu, lý tưởng chiến đấu, chức
năng, nhiệm vụ, các mối quan hệ của Quân đội. Quân đội nhân dân Việt Nam do Đảng
Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh trực tiếp tổ chức, lãnh đạo, giáo dục,
rèn luyện, luôn mang trong mình bản chất giai cấp công nhân, tính dân tộc và tỉnh
nhân dân sâu sắc, chiến đấu vì mục tiêu, lý tưởng của Đảng, vì độc lập dân tộc
và tự do, hạnh phúc của nhân dân” … Như vậy, quân đội xét ở bất kỳ góc độ
nào cũng không thể có cái gọi là “quân đội trung lập”! Điều này, đã từng được
Lênin chỉ rõ: “Quân đội không thể và không nên trung lập. Không lôi kéo quân đội
vào chính trị, đó là khẩu hiệu của bọn tôi tớ, giả nhân, giả nghĩa của giai cấp
tư sản…”.
Thứ ba, chỉ
là chiêu trò đánh tráo khái niệm khi cho rằng một số cán bộ, sĩ quan trong quân
đội vi phạm kỷ luật là “sai phạm của cả hệ thống”, là “căn bệnh chung do quy
trình đào tạo bổ nhiệm cán bộ tạo ra”.
Có nhiều nguyên
nhân dẫn đến những sai phạm này, tuy nhiên, nguyên nhân cơ bản và sâu xa nhất
đó là do ý định chủ quan của chính những người vi phạm. Cụ thể: Những người vi
phạm này, hoặc là họ lợi dụng việc được nhà nước, quân đội giao nhiệm vụ để cấu
kết, sai phạm; hoặc là mắc bệnh công thần, kiêu ngạo, đến chủ nghĩa cá nhân, xa
rời tổ chức, coi thường kỷ luật Đảng, kỷ cương phép nước. Họ không ý thức được
trách nhiệm, nghĩa vụ, quyền lợi của mình, đòi hỏi thái quá ở tổ chức, tự cao,
tự đại nên đã nảy sinh tiêu cực. Những người này là những người suy thoái về tư
tưởng chính trị, lối sống; thiếu bản lĩnh chính trị, thiếu thường xuyên rèn luyện
đạo đức... và hoàn toàn không phải là đại diện cho cho quân đội, cho hệ thống
chính trị Việt Nam!
Thực tế đã cho thấy:
lớp lớp thế hệ cán bộ, chiến sĩ quân đội và các cựu chiến binh, cựu quân nhân vẫn
luôn tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, với Đảng và nhân dân; luôn giữ gìn và
phát huy truyền thống cao đẹp Bộ đội Cụ Hồ. Những trường hợp sai phạm như trên
chỉ là cá biệt, là “con sâu làm rầu nồi canh” và đã phải nhận những hình thức kỷ
luật đích đáng. Điều này đã cho thấy quan điểm nhất quán của Quân ủy Trung
ương, Bộ Quốc phòng và rộng hơn là của Đảng và Nhà nước ta: Vừa kiên quyết xử
lý sai phạm một cách công khai, nghiêm minh để giữ cho được lòng tin của nhân
dân, giữ cho được bản chất trong sạch của chế độ, vừa giữ vững những giá trị,
phẩm chất tốt đẹp của quân đội.
Như vậy, việc một
số cán bộ, sĩ quan trong quân đội vi phạm kỷ luật hoàn toàn không phải là
sai phạm của “cả hệ thống” mà chỉ là sai phạm của cá nhân. Việc đổ thừa cho quy
trình đào tạo bổ nhiệm cán bộ mà Đảng, Quân ủy trung ương, thực chất chỉ là
chiêu trò lèo lái dư luận, đánh tráo khái niệm nhằm chia rẽ và phá hoại của các
thế lực thù địch. Bên cạnh đó, việc các thế lực thù địch, phản động lấy hình thức/nguyên
cớ để quy chụp, phủ nhận còn cho thấy rằng, họ hoặc cố tình, hoặc rất kém hiểu
biết về thực tiễn sinh động đang diễn ra. Bởi lẽ, trước hoặc cùng một sự vật sự
việc nhưng lại mang một tư duy hẹp hòi, định kiến thì hẳn nhiên những người này
sẽ không hoặc khó có thể nhìn thấy điểm tốt, điểm tích cực của sự vật, sự việc ấy.
Rõ ràng, các quan
điểm sai trái, xuyên tạc về vai trò của công tác chính trị trong quân đội nhân
dân Việt Nam mà các thế lực thù địch đang tiến hành, về bản chất đó là sự chia
rẽ và phá hoại nhằm xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng ta đối với quân đội, vô hiệu
hóa vai trò của quân đội trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ
nghĩa.
Vì vậy, để đập tan
âm mưu phản động này, chúng ta cần làm tốt hơn nữa công tác chính trị trong
quân đội: Kịp thời định hướng tư tưởng cho bộ đội trước những vấn đề nhạy cảm,
phức tạp; xây dựng tổ chức đảng trong sạch, vững mạnh, cơ quan, đơn vị vững mạnh
toàn diện, “mẫu mực, tiêu biểu”; đấu tranh có hiệu quả với âm mưu, thủ đoạn “diễn
biến hòa bình” của các thế lực thù địch, phản động; giữ vững được bản lĩnh
chính trị, giữ vững kỷ cương, kỷ luật một cách nghiêm minh… và hơn hết: “Bất luận
trong hoàn cảnh nào cũng luôn kiên định nguyên tắc Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh
đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với Quân đội nhân dân; tách rời sự lãnh
đạo của Đảng, Quân đội ta sẽ mất phương hướng chiến đấu, phân rã về chính trị,
tư tưởng, tổ chức, không còn sức mạnh để chiến thắng quân thù. Bài học đắt giá
về sự sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và các nước Đông Âu trước đây vẫn
còn nguyên giá trị”. Đây cũng chính là một trong những cơ sở quan trọng để góp
phần vào việc xây dựng một nước Việt Nam “Trên dưới đồng lòng, dọc ngang thông
suốt” như mong muốn của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Đặt trong bối cảnh
lịch sử gần 80 năm xây dựng chiến đấu và trưởng thành của Quân đội Nhân dân Việt
Nam, đặt trong mối quan hệ biện chứng “cá – nước” giữa Quân đội và Nhân dân Việt
Nam, và xét trong mối quan hệ với thế giới, chúng ta hoàn toàn có cơ sở khẳng định
rằng: Công tác lý luận chính trị trong Quân đội không phải là hoạt động giáo lý
khiến cho người chiến sĩ u mê, chỉ biết có mỗi việc cầm vũ khí; cũng không phải
là sự ràng buộc để làm cho quân nhân sợ sệt… như những luận điệu xuyên tạc và xảo
trá của các thế lực thù địch, chống đối "nhai đi nhai lại"; mà ngược
lại: “Bản chất công tác đảng, công tác chính trị là hoạt động lãnh đạo. Nâng
cao chất lượng, hiệu quả công tác đảng, ứng tác chính trị chính là giữ vững và
phát huy sự lãnh đạo của tặng đối với các mặt hoạt động, các nhiệm vụ của Quân
đội, góp phần xây dựng tổ chức, con người vững mạnh, thiết thực xây dựng Quân đội
vững mạnh về chính trị”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét