Nơi tôi sinh
một miền quê yên ả
Cùng những cánh
đồng thẳng cánh cò bay
Dệt chiếu,
làm đay kẽo kẹt đêm ngày
Tuổi thơ đi
qua cùng bao vất vả.
Quên khó
khăn vượt lên trên tất cả
Nỗ lực miệt
mài đèn sách ngày đêm
Tiếng bà ru
bên cánh võng êm đềm
Tiếp động lực
thôi thúc tôi phấn đấu.
Những câu
chuyện ngày xưa ông chiến đấu
Là món quà
ông gửi tặng cháu yêu
Hứa với ông
rằng chắc chắn một điều
Khi cháu lớn
sẽ trở thành chiến sĩ.
Lời ông dặn
cháu khắc sâu tâm trí
Dậy sớm, thức
khuya cố gắng miệt mài
Mười tám năm
trôi đâu phải là dài
Cậu bé ngày nào đã thành người lính.
Học Lục quân
như cái duyên tiền định
Nuôi dưỡng ước
mơ thành lính Cụ Hồ
Gạt bỏ xung
quanh cuộc sống xô bồ
Dưỡng tâm
trong để luyện rèn ý chí.
Được trui rèn
trong môi trường quân kỷ
Nắng Sơn Tây
chẳng làm khó sức trai
Mây Ba Vì che phủ chặng đường dài
Nâng bước
chân hành quân mang vác nặng.
Diễn tập Lục
quân qua bao cung, chặng
Bốn năm, hai
mùa căng thẳng, gian truân
Giữa mưa rừng
cơm vắt biết bao lần
Trong khó
khăn mới thấm tình đồng chí.
Học Lục quân
có bao điều thi vị
Lý luận,
Công binh, Bắn súng dạn dày
Chiến thuật
cha ông rèn luyện bao ngày
Ngẫm mà thấy
Lục quân thêm thấm thía.
Học Lục quân
đừng nhìn về một phía
Quân sự
chuyên, chính trị cũng chẳng vừa
Hát, múa,
sáo, đàn dễ gì chọn lựa
Bởi học viên
được trang bị toàn năng.
Đến Lục quân
ai cũng phải khen rằng
Sao Lục quân
lại khang trang đến thế
Dáng oai
nghiêm một ngôi trường bề thế
Sừng sững tượng
đài Hưng Đạo Đại Vương.
Lục quân ơi
biết bao chữ mến thương
Chín mốt khóa
học viên về hội tụ
Công thầy cô
nói biết bao cho đủ
Lục quân
trong tôi mãi thật tự hào./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét