"Diễn biến hòa bình" là sự thực, là
thực tế, đã và đang diễn ra hằng ngày, hằng giờ trên mọi lĩnh vực của đời sống
xã hội nước ta, không phải là một con “ngáo ộp” do chúng ta “cố tình nặn ra”,
là “sản phẩm trí tuệ không có thực tế” như có những kẻ rắp tâm xuyên tạc và sự
lệch lạc trong nhận thức và lập trường chính trị của một số người.
TINH VI VÀ XẢO QUYỆT
Hiện nay,
trong khi nhân dân ta đang nỗ lực đẩy mạnh công cuộc đổi mới, công nghiệp hóa,
hiện đại hóa đất nước; tăng cường quốc phòng, an ninh, đấu tranh chống “diễn
biến hòa bình", bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ chế độ, thì lại có người cho rằng
“diễn biến hòa bình" là do chúng ta “cố tình nặn ra”, là “sản phẩm trí tuệ
không có thực tế”; rằng, chúng ta đã cố tình thêu dệt để hù dọa nhân dân, để
che đậy khuyết điểm, chứ không có “diễn biến hòa bình"! Đây là một sự hồ
đồ về chính trị của một số người hay là một thủ đoạn chống phá mới của các thế
lực thù địch. Có lẽ cả hai.
Cần thấy rằng, khái niệm “diễn biến hòa bình" không phải là sự “sáng
tạo” của những người cộng sản, cũng không phải là con "ngáo ộp" được
thêu dệt nhằm hù dọa nhân dân, mà đó là một chiến lược, là một sản phẩm của chủ
nghĩa đế quốc trong mục tiêu thủ tiêu chủ nghĩa xã hội. Đối với cách mạng Việt
Nam,“diễn biến hòa bình” là một nguy cơ, trong tình hình hiện nay, càng được
ráo riết đẩy mạnh và quyết liệt hơn với những thủ đoạn ngày càng tinh vi, xảo
quyệt.
"Diễn
biến hòa bình" là sự thực, là thực tế, đã và đang diễn ra hằng ngày, hằng
giờ trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội nước ta, không phải là một con “ngáo
ộp” do chúng ta “cố tình nặn ra”, là “sản phẩm trí tuệ không có thực tế” như có
những kẻ rắp tâm xuyên tạc và sự lệch lạc trong nhận thức và lập trường chính
trị của một số người.
"Diễn
biến hòa bình" có hay không? Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam thực hiện
đấu tranh chống "diễn biến hòa bình" hay không? Đó là do yêu cầu khách
quan, xuất phát trực tiếp từ chính âm mưu, thủ đoạn chống phá cách mạng Việt
Nam của các thế lực thù địch chứ không phải do Đảng Cộng sản Việt Nam "cố
tình vẽ ra". Không nên suy nghĩ một cách méo mó, xuyên tạc rằng không có
"diễn biến hòa bình", để rồi lên mặt khuyên nhủ Đảng và nhân dân ta
"không nên chống nữa", rằng chống "diễn biến hòa bình" là
"vô duyên", là "vẽ việc ra để làm".
Kêu gọi không
nên chống "diễn biến hòa bình" là một luận điệu đặc biệt nguy hiểm.
Đây thực sự là sự "tiếp tay" cho việc thực hiện âm mưu, thủ đoạn
"diễn biến hòa bình" chống phá cách mạng Việt Nam của các thế lực thù
địch; và đó cũng là một chiêu thức mới, một thủ đoạn mới của các thế lực thù
địch trong thực hiện "diễn biến hòa bình" chống phá cách mạng nước
ta.
Âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình" của các thế lực thù địch đối
với cách mạng Việt Nam đến nay là nhất quán, nhưng đã có nhiều thay đổi, không
còn giữ nguyên nghĩa như trước. Nó đã chuyển sang kết hợp thực hiện “diễn biến
hòa bình" về tư tưởng, lý luận với “diễn biến hòa bình" trên tất cả
các lĩnh vực, với tiến công về chính trị, công kích trực tiếp, trực diện vào
vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, thân thế, sự nghiệp của Chủ tịch
Hồ Chí Minh.
Chúng kết hợp
xuyên tạc lịch sử, lên án, phủ định sự nghiệp cách mạng và các cuộc kháng chiến
chống xâm lược đầy hy sinh gian khổ của nhân dân ta, với việc phủ định những
giá trị hiện tại, những thành tựu của sự nghiệp đổi mới, với việc làm lệch
hướng tương lai phát triển của dân tộc. Những thủ đoạn tiến công đó được chúng
kết hợp với việc sử dụng con bài pháp lý đòi Việt Nam phải thay đổi chế độ,
chính sách, pháp luật quốc gia; gắn với những diễn biến phức tạp của tình hình
thế giới, khu vực, nhất là tình hình Biển Đông.
Chúng kết hợp
đẩy mạnh “diễn biến hòa bình” với việc khuyến khích, tạo điều kiện, thúc đẩy
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ ta. Những kiến nghị sửa đổi Hiến
pháp, pháp luật theo quan điểm dân chủ và giá trị phương Tây, đòi hạn chế vai
trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội, đòi tự do báo chí (ra báo,
nhà xuất bản tư nhân…), tự do lập hội (đòi thành lập công đoàn độc lập), tự do
hội họp, biểu tình, đòi xóa bỏ nhiều quy định trong Bộ luật Hình sự liên quan
đến lĩnh vực an ninh quốc gia..., cho thấy ngón đòn “diễn biến hòa bình” thúc
đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” được chúng thực thi rất ráo riết và đặc
biệt nguy hiểm.
Vì thế, trong
bối cảnh hiện nay, nhiệm vụ phòng, chống “diễn biến hòa bình” của nhân dân ta
càng trở nên khó khăn, phức tạp hơn. Tính phức tạp, khó khăn trong đấu tranh
phòng, chống “diễn biến hòa bình” biểu hiện ở chỗ, chúng ta khó phân định rạch
ròi đâu là “diễn biến hòa bình”, đâu là những hạn chế, khuyết điểm của chúng
ta. Đấu tranh phòng, chống “diễn biến hòa bình” hiện nay là một cuộc đấu tranh
mang tính tổng hợp.
Đảng và nhân
dân ta vừa phải đấu tranh phòng, chống “diễn biến hòa bình” vừa phải ra sức
khắc phục tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, đặc
biệt là những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Hay nói
cách khác, chống “diễn biến hòa bình” phải gắn chặt với đấu tranh khắc phục
tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” trong nội bộ.
Đấu tranh
phòng, chống “diễn biến hòa bình” hiện nay là một cuộc đấu tranh mang tính sống
còn đối với chế độ xã hội và độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia của nước ta.
Cuộc đấu tranh này dù có muôn vàn khó khăn, nhưng chúng ta chỉ có một sự lựa
chọn, đó là: phải chiến thắng.
PHÒNG, CHỐNG “DBHB” VỚI NHỮNG
BIỂU HIỆN MỚI HIỆN NAY
Từ những nhận định nêu trên, có thể khẳng định, cuộc đấu tranh
chống chiến lược “DBHB” của toàn Đảng, toàn dân ta phải được nâng lên một tầm cao
mới, thiết thực và hiệu quả hơn. Đây là cuộc đấu tranh cam go, phức tạp, quyết
liệt, trên tất cả lĩnh vực, của tất cả các lực lượng. Vì vậy, cần thực hiện
đồng bộ các giải pháp, trong đó tập trung những biện pháp cơ bản:
Một là, giữ
vững ổn định, tạo môi trường thuận lợi cho sự nghiệp đổi mới, đẩy mạnh công
nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước và hội nhập quốc tế.
Hai là, kiên
định chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, con đường, mục tiêu độc lập
dân tộc và chủ nghĩa xã hội.
Ba là, nâng
cao khả năng "miễn dịch", sức đề kháng của cơ thể xã hội, của hệ
thống chính trị, đặc biệt là của Đảng và cán bộ, đảng viên.
Bốn là,
thực hiện tốt vừa đấu tranh phòng, chống “diễn biến hòa bình”, vừa kiên quyết
ngăn chặn "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong nội bộ, lấy
ngăn chặn "tự diễn biến", gột rửa, loại trừ cái xấu đã lây lan làm
chính.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét