Sự biến thái mới về phương thức, thủ đoạn trong chiến lược “Diễn
biến hòa bình” của các thế lực thù địch hiện nay
Một là, chủ thể của “diễn biến hòa bình” không chỉ là các thế lực
thù địch, các nước đế quốc tư bản mà còn có cả các nước theo chủ nghĩa dân tộc
hẹp hòi, bành trướng và bá quyền, kể cả các phần tử cơ hội, bất mãn trong nước.
Theo đó, động cơ chính trị của “diễn biến hòa bình” đã chuyển từ đấu tranh ý
thức hệ trước đây sang đấu tranh vì lợi ích dân tộc cục bộ, trên nhiều phương
diện. Dưới sự tác động của các thế lực bằng các chiêu bài khác nhau đã dẫn đến
xung đột (nội chiến tương tàn) ngay trong lòng một đất nước, thậm chí lan rộng,
ảnh hưởng đến cả một khu vực. Điển hình là cuộc chiến đậm màu ý thức hệ hiện
đang diễn ra tại khu vực Trung Đông, Bắc Phi, v.v.
Hai là, phương thức hoạt động đã chuyển trọng tâm từ bên ngoài tác
động vào bên trong các nước sang thúc đẩy các hoạt động chống đối ngay bên
trong nội địa, trong nội bộ và tại chỗ là chính. Với chiêu thức thông qua các
hoạt động tài trợ (cả công khai và ngấm ngầm), các thế lực thù địch đã nuôi
dưỡng và thúc đẩy các “hội, nhóm” ngay trong nội địa hoạt động chống phá, thậm
chí tạo cớ để can thiệp. Vụ đảo chính bất thành tại Thổ Nhĩ Kỳ, Xi-ry, hay lật
đổ chế độ của Tổng thống Gaddafi ở Libya là một minh chứng.
Ba là, “diễn biến hòa bình” đã phát triển đến đỉnh cao, coi đó
như là một “công nghệ lật đổ”, với kịch bản gồm: hình thành lực lượng đối lập
sẵn sàng cho một cuộc bầu cử; đẩy mạnh chiến dịch truyền thông kích động trong
các cuộc bầu cử; tẩy chay hoặc không công nhận kết quả bầu cử nếu phe đối lập
không chiến thắng; tổ chức cho các đám đông với tên gọi là “người dân” xuống
đường đấu tranh, cộng hưởng bởi các phương tiện truyền thông gây ra bạo lực
đường phố. Đồng thời, có sự can thiệp từ bên ngoài vào với danh nghĩa ủng hộ
“những chiến sĩ đấu tranh vì dân chủ” với cái cớ là “có gian lận trong bầu cử”;
sử dụng công cụ thông tin và ngoại giao gây sức ép với chính quyền mới được bầu
và ép họ từ chức, giải tán, hoặc bãi bỏ kết quả bầu cử; tuyên bố thắng lợi và
công khai ủng hộ công nhận chính phủ mới thân họ. Ở ngay trong lòng châu Âu,
“công nghệ lật đổ” được tiến hành tại U-crai-na thành công là một minh chứng
sống động điển hình nhất. Hậu quả của nó chính là sự chia tách, ly khai giữa
các vùng lãnh thổ và nguy cơ nội chiến có thể bùng phát bất cứ lúc nào.
Bốn là, gây sức ép về kinh tế - tài chính và tấn công mạng thông
tin là hai phương thức nổi lên trong hoạt động “diễn biến hòa bình” của các thế
lực thù địch, phản động và cường quyền đối với các nước nhỏ. Họ công khai ra
các điều kiện mặc cả chính trị nếu không thì sẽ gia tăng các hình thức cấm vận,
bao vây, cô lập về kinh tế, chính trị.
Năm là, triệt để sử dụng các trang mạng xã hội trên internet và
vai trò của các tổ chức phi chính phủ để gieo mầm, thúc đẩy “xã hội dân sự”,
kích động sự phản kháng của các phần tử chống đối ở trong nước biểu tình phản
đối để lật đổ chế độ do các nhân vật và các đảng tiến bộ lãnh đạo.
Sáu là, làm thay đổi tính chất quốc gia, dân tộc, chế độ chính trị
của các nước theo hướng có lợi cho chủ nghĩa đế quốc và cường quyền vì lợi ích
địa chính trị - kinh tế thay vì mục tiêu chính trị cực đoan.
Đối với Việt Nam
Mục tiêu chống phá của các thế lực thù địch đối với cách mạng
Việt Nam là không thay đổi. Nhằm tạo sự chuyển hóa từ bên trong nội bộ Đảng,
Nhà nước ta, chúng tập trung chống phá cả về lý luận, quan điểm, đường lối, xóa
bỏ nền tảng tư tưởng và đòi tước bỏ cơ sở pháp lý đảm bảo vai trò lãnh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam; khuyến khích những quan điểm lệch lạc và những khuynh
hướng xã hội “dân chủ”. Thực hiện ý đồ trên, chúng dùng các thủ đoạn, như: móc
nối kích động để nhiều người, nhiều đối tượng cùng tham gia viết bài, tuyên
truyền đi trái với đường lối, quan điểm của Đảng theo phương châm “mỗi người
chỉ là một giọt nước” nhưng nhiều giọt nước sẽ ngấm dần, nhằm phân hóa nội bộ,
chuyển hóa dần từ trong Đảng ra ngoài xã hội. Đồng thời, chúng đẩy mạnh tuyên
truyền gieo rắc chủ nghĩa thực dụng, văn hóa phương Tây, tạo tâm lý hưởng thụ,
lối sống tư sản,… qua đó từng bước chuyển hóa tư duy, nếp nghĩ, quan điểm của
cán bộ, đảng viên, quần chúng, nhất là thế hệ trẻ.
Từ những vụ việc trên cho thấy rõ bản chất, âm mưu, thủ đoạn
chống phá cách mạng Việt Nam bằng chiến lược “Diễn biến hòa bình”, bạo loạn
chính trị của các thế lực thù địch; bộc lộ rõ lực lượng, phương tiện, phương
thức, âm mưu thủ đoạn tinh vi, nguy hiểm; có lúc công khai, trực diện, có sự hỗ
trợ, tham gia của các đối tượng từ nước ngoài, v.v. Từ kích động tuần hành,
biểu tình, tạo cớ đẩy lên thành bạo loạn; từ thăm dò phản ứng, hiệu quả ứng phó
của cơ quan chức năng, chúng có thể tập dượt để đi tới tổng biểu tình đi kèm
bạo loạn lật đổ chính quyền, hòng xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng và chế độ xã
hội chủ nghĩa ở nước ta.
Thực hiện âm mưu “phi chính trị hóa” Quân đội, chúng rêu rao:
quân đội nên “trung lập hóa về chính trị”, “quân đội đứng ngoài chính trị”,
quân đội phi giai cấp, do đó quân đội chỉ phục tùng Nhà nước chứ không chịu
phục tùng bất cứ chính đảng nào. Thực chất chính là làm cho Quân đội ta đứng
ngoài chính trị, mất phương hướng và mục tiêu chiến đấu; mưu đồ xóa bỏ sự lãnh
đạo của Đảng đối với Quân đội. Thủ đoạn của chúng là lợi dụng tình hình chính
trị, quân sự phức tạp trên thế giới và khu vực; những tiêu cực từ mặt trái của
kinh tế thị trường, vấn đề tôn giáo, dân chủ, nhân quyền,… để tác động vào nhận
thức, tư tưởng, đạo đức, lối sống của cán bộ, chiến sĩ. Chúng lợi dụng triệt để
mặt trái của công nghệ truyền thông và mạng xã hội để viết bài, thông tin tiêu
cực, tán phát tài liệu sai trái về Quân đội, từ đó tác động, thẩm thấu vào nhận
thức, tình cảm, niềm tin của cán bộ, chiến sĩ, gây hoài nghi về chủ trương,
đường lối lãnh đạo của Đảng và sự quản lý, điều hành của Nhà nước, làm cho bộ
đội dao động tư tưởng, giảm sút ý chí, trách nhiệm trong thực hiện nhiệm vụ bảo
vệ Tổ quốc.
Cùng với đó, chúng ra sức tìm mọi cách bôi nhọ, làm xấu hình ảnh
“Bộ đội Cụ Hồ” trong lòng nhân dân, chia rẽ mối quan hệ quân - dân, kêu gọi
thanh niên không nên nhập ngũ. Thủ đoạn của chúng là thường trá hình, mặc
quân phục giả danh bộ đội để làm việc xấu; lợi dụng các cuộc tuần hành, biểu
tình gây rối, đánh nhân dân để chụp ảnh, ghi hình tung lên mạng xã hội. Gần
đây, lợi dụng sự bất cập trong quản lý đất quốc phòng ở một số đơn vị, chúng
thổi phồng sự việc và quy chụp rằng: nguyên nhân sâu xa của vấn đề này là “do
một đảng toàn trị, độc tài lãnh đạo quân đội nên quân đội được đặc quyền, đặc
lợi mà không ai kiểm soát” (!). Việc làm của chúng không chỉ nhằm bôi nhọ hình
ảnh “Bộ đội Cụ Hồ”, mà còn làm cho người dân có cái nhìn thiếu thiện cảm về bộ
đội, làm suy giảm uy tín, hình ảnh của Quân đội ta, từ đó tác động tiêu cực đến
niềm tin của nhân dân đối với Quân đội.
Nhận diện những chiêu trò mới về phương thức, thủ đoạn của chiến
lược “Diễn biến hòa bình” nói chung, “phi chính trị hóa” Quân đội nói riêng,
nhất là trên lĩnh vực chính trị, tư tưởng của các thế lực thù địch là một nhiệm
vụ hết sức quan trọng; từ đó, kịp thời có biện pháp đấu tranh phòng, chống hiệu
quả. Đây vừa là yêu cầu cấp bách, vừa là nhiệm vụ, nội dung trọng tâm, thường
xuyên của toàn Đảng, toàn quân và toàn dân hiện nay.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét