Trong
thời gian vừa qua, trước những diễn biến phức tạp của tình hình dịch bệnh Covid-19,
toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta đã nêu cao tinh thần đoàn kết, chung tay
cùng chống dịch. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự chỉ đạo sát sao của Chính phủ,
các Bộ, ngành với tinh thần “Chống dịch như chống giặc”, “Đề cao cảnh
giác, phát hiện sớm, cách ly nhanh, điều trị tích cực, xử lý dứt điểm, nhanh
chóng ổn định tình hình”. Kiểm tra, truy vết, quản lý chặt chẽ với tinh thần
“đi từng ngõ, gõ từng nhà, rà từng đối tượng”.., các địa phương đã chủ động,
kiên quyết tích cực triển khai nhiều biện pháp, khẩn trương, thần tốc truy vết
các nguồn lây trong cộng đồng, do đó đã đem lại nhiều kết quả tích cực trong phòng,
chống lây lan của dịch bệnh.
Thế
nhưng, các thế lực thù địch và các phần tử cơ hội không khích lệ các thành công
và sự cố gắng đó mà lại ráo riết, quyết liệt chống phá cách mạng Việt Nam.
Chiêu trò “đa nguyên, đa đảng” lại được chúng phát động, tung lên dồn dập trên
các phương tiện thông tin, truyền thông, trên internet, mạng xã hội với thái độ
hằn học và giọng điệu thù địch. Chúng ra sức kêu gọi và yêu sách nhân dân ta phải
thiết lập một “chế độ dân chủ đa nguyên”, coi đó là một “mệnh lệnh” của đất nước
hiện nay. Chúng lớn tiếng xằng bậy rằng, “đất nước sẽ tàn tạ đến nỗi tàn tật”,
nếu vẫn chấp nhận “chế độ cộng sản”.
Những
kẻ đưa ra luận điệu trên xem ra cũng chẳng hiểu gì về lịch sử Việt Nam và cũng
chưa hiểu, hay cố tình làm sai lệch nội dung bản chất “mệnh lệnh” của đất nước
Việt Nam lúc này.
Mọi
người đều biết, những thập kỷ đầu thế kỷ XX qua sự “sàng lọc” dữ dội của lịch sử,
dân tộc Việt Nam, nhân dân Việt Nam đã lựa chọn Đảng Cộng sản Việt Nam là người
duy nhất dẫn dắt mình đi đến độc lập, tự do, hạnh phúc thực sự. Thực tiễn cũng
chứng tỏ, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn là đội tiền phong, lãnh tụ chính trị của
giai cấp công nhân và của toàn thể dân tộc Việt Nam, là người lãnh đạo và tổ chức
mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Năm 1945, Đảng lãnh đạo toàn dân tộc,
toàn thể nhân dân ta đứng lên khởi nghĩa, giành chính quyền, lập nên Nhà nước
Việt Nam dân chủ cộng hòa. Trong những ngày đầu giữ chính quyền, Đảng đã tự
tuyên bố giải tán và Chính phủ do Chủ tịch Hồ Chí Minh đứng đầu đã mở rộng
thành phần cho mọi tổ chức, chính đảng cùng tham gia...
Lịch
sử Việt Nam hiện đại cũng đã có và cũng đã phủ định đa đảng. Song điều quan trọng
là, toàn bộ quá trình cách mạng Việt Nam và hoạt động của Nhà nước Việt Nam mới
là do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, nền chính trị của nước ta vẫn là nền
chính trị nhất nguyên. Chế độ chính trị đó là do nhân dân ta lựa chọn từ những
trải nghiệm trong lịch sử đấu tranh giải phóng dân tộc, kháng chiến chống xâm
lược và xây dựng, bảo vệ Tổ quốc. Sự nghiệp cách mạng dưới sự lãnh đạo duy nhất
của Đảng Cộng sản Việt Nam đã đem lại những quyền cơ bản nhất cho dân tộc và
toàn thể nhân dân lao động thực sự được làm chủ cuộc sống của mình, được sống
cuộc đời tự do, hạnh phúc.
Không
thể phủ nhận những hy sinh, mất mát to lớn của nhiều thế hệ người Việt Nam, dưới
sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đã làm nên kỳ tích vĩ đại trong lịch sử
dân tộc ở thế kỷ XX, và vững bước đi lên trên con đường xã hội chủ nghĩa với những
thành tựu to lớn có ý nghĩa lịch sử. Tinh thần anh dũng hy sinh và lao động
sáng tạo của dân tộc ta là tấm gương để nhân dân và các dân tộc bị áp bức trên
toàn thế giới noi theo; là điểm sáng được bạn bè thế giới ngưỡng mộ và lạc quan
tin tưởng vào tương lai phát triển phồn thịnh của Việt Nam.
Đó
là sự thật. Nó đó đã, đang và vẫn diễn ra, hoàn toàn bác bỏ những luận điệu muốn
bóp méo, xuyên tạc, phủ định thành quả của cách mạng Việt Nam do Đảng Cộng sản
Việt Nam lãnh đạo. Nó đập tan mọi luận điệu thù địch, chống đối, cố tình nói xằng
rằng “đất nước sẽ tàn tạ đến nỗi tàn tật”, nếu dân tộc Việt Nam vẫn chấp nhận
“chế độ cộng sản độc tài”.
Thực
chất luận điệu đòi thiết lập “chế độ dân chủ đa nguyên”, coi đó là “mệnh lệnh”
của đất nước là nhằm hướng lái nền chính trị nước ta sang chính trị tư sản. Điều
tệ hại dẫn đến sẽ là: Đất nước diễn ra cảnh hỗn loạn, mất ổn định, đổ vỡ nền
kinh tế, rơi vào thảm họa như đã từng xảy ra ở một số nước. Thảm họa đó chắc chắn
sẽ giáng cả lên đầu nhân dân. Và nhân dân chỉ là cái cớ cho sự tranh giành quyền
lực giữa các phe phái.
Họ
đã mượn ở đâu cái cụm từ “mệnh lệnh” của đất nước khi cho rằng thực hiện đa
nguyên chính trị là “mệnh lệnh” của đất nước hiện nay. Ở đây vừa cho thấy họ chẳng
hiểu thế nào là “mệnh lệnh” của nước ta hiện nay, lại vừa cho thấy sự méo mó và
dã tâm cố tình lái nguyện vọng, lợi ích của dân tộc ta theo một hướng khác. Họ
đã cố tình không thấy, không biết thực chất mục tiêu, động lực và “mệnh lệnh” -
như họ nói” của nhân dân ta hiện nay là: Tăng cường xây dựng Đảng trong sạch, vững
mạnh; phát huy sức mạnh khối đại đoàn kết toàn dân tộc và dân chủ xã hội chủ
nghĩa; đẩy mạnh toàn diện, đồng bộ công cuộc đổi mới; bảo vệ vững chắc Tổ quốc,
giữ vững môi trường hòa bình, ổn định; xây dựng nền tảng để sớm đưa nước ta trở
thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại, thực hiện thắng lợi mục tiêu dân
giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.
Phải
là người Việt Nam yêu nước thực sự mới thấm thía hết được giá trị của những thành
quả mà nhân dân ta đạt được dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam gần
chín thập kỷ qua, mới có thể nhận thức được đâu là “mệnh lệnh” đích thực của đất
nước và quyết tâm phấn đấu theo “mệnh lệnh” đó./.
VAT-BC
0 nhận xét:
Đăng nhận xét