Bà Phạm Thị Minh Hiền được dư luận người dân biết
tới đó là một đại biểu Quốc hội (ĐBQH) luôn có những phát biểu, những chất vấn
mạnh mẽ, đi vào những vấn đề bức xúc của đời sống xã hội, không ngại va chạm.
Nhiều phát biểu của bà thường "dậy sóng" nghị trường như biệt thự, biệt
phủ vẫn sừng sững của quan chức; vấn đề tiêu cực trong thi cử; vấn đề sách giáo
khoa; công tác phòng chống tham nhũng, tiêu cực...
Bà đã từng kiến nghị, "những quyển sách
sai không chỉnh sửa mà cần được tiêu hủy, hơn nữa những người tư tưởng suy
thoái, trở cờ từng đòi thay hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam thì họ không xứng
đáng, không đủ tư cách viết sách cho con em chúng tôi học...Hãy chọn người có
tài có đức viết lại sách, Việt Nam không thiếu người có tài có đức. Chúng tôi
tin tưởng vào sự sáng suốt của Đảng. Người dân chúng tôi nguyện một lòng đi
theo Đảng cộng sản Việt Nam..."
Tuy không
tham gia đại biểu Quốc hội Khóa XV nhưng dấu ấn nhiệm kỳ Khóa XIV của bà đã để
lại ấn tượng sâu sắc về vấn đề giáo dục mà đến nay người dân vẫn đang rất quan
tâm lo lắng. Dưới đây là nội dung bài phát biểu của nữ đại biểu ĐBQH Phạm Thị
Minh Hiền đoàn ĐBQH tỉnh Phú Yên:
“Kính thưa Quốc
hội!
Quan sát và lắng nghe dư luận xã hội là một phần
tất yếu trong công tác điều hành, quản lý Nhà nước. Tôi tin Chính phủ sẽ thừa
hiểu, không phải tự nhiên mà phần lớn dư luận xã hội ʙứᴄ xúᴄ ᴠà ɢɪậɴ ᴅữ khi nhắc
về các bộ sách giáo khoa trong thời gian gần đây.
Là năm đầu tiên áp dụng một chương trình nhiều
bộ sách theo hình thức xã hội hóa, trong điều kiện cơ sở vật chất thiếu thốn, đội
ngũ giáo viên cấp tiểu học chưa thể đạt yêu cầu cao hơn, chắc chắn sẽ gặp nhiều
bỡ ngỡ. Tuy nhiên, nhiều chuyên gia đã nhận định, chúng ta học tập tham khảo rất
nhiều nước và áp dụng mỗi nơi một ít vào chương trình giáo dục đổi mới. Và vì vậy,
sách giáo khoa khi biên soạn cũng bị gọt đẽo theo một hệ thống không hoàn thiện.
Muốn biên soạn bộ hoàn chỉnh thì trước hết phải
có sẵn hoặc xây dựng hệ thống khoa học chuẩn chỉnh nhưng chúng ta lại làm theo
kiểu cuốn chiếu từng giai đoạn, chỗ nọ phá vỡ chỗ kia. Không riêng gì một bộ
sách mà cả 5 bộ sách đều dính vào các lỗi cơ bản về nguyên tắc biên soạn, về bản
quyền, về ngữ liệu, mà lỗi trong sách giáo khoa thì chỉ có sai hoặc đúng, chứ
không có lỗi “ chưa phù hợp”…
Điều đó càng
bộc lộ rõ hơn về một quy trình, thẩm định, phát hành sách lỏng lẻo, dễ dãi, vội
vàng đến khó tin. Cách đùɴ đẩʏ trách nhiệm như một ᴛʀậɴ đấᴜ bóng không có trọng
tài điều khiển khi xảy ra sự cố cũng thật là khó hiểu, không thể làm hài lòng
dư luận. Tôi sẽ có nhiều cách xử lý sự cố này bằng chính sự ᴛử ᴛế của người làm
giáo dục.
Đọc báo cáo và lắng nghe giải trình của Bộ Giáo
dục về bộ SGK, tôi chỉ có thể nói rằng: người lớn đã sai rồi, sai trong cách tiếp
cận ngược, sai trong lối tư duy ngược. Chẳng có ở đâu làm sách cho trẻ nhưng lại
mang ý chí và tham vọng đạt được của người lớn hay không? Có Hội đồng thẩm định
SGK cấp quốc gia nào mà thẩm quyền còn thua giáo viên? Chẳng có ở đâu lại cho
phép giáo viên thay ngữ liệu khác phù hợp hơn so với SGK.
Một đội ngũ
có trình độ, có bề dày nghiên cứu khoa học, học hàm học vị được nhà nước đào tạo
bài bản mà biên soạn sách còn sai lên sai xuống, Hội đồng thẩm định yêu cầu
thay vẫn bảo vệ đến cùng, thì với trình độ bằng cấp thấp hơn, giáo viên nào tự
tin nói rằng tôi sẽ dùng ngữ liệu đúng hơn các giáo sư, tiến sĩ? Sách giáo khoa
là nền tảng xây dựng tri thức, có nơi nào lại xem sách là tài liệu thể hiện
chương trình giáo dục như ở ta không? Và chúng ta sẽ dạy gì cho các con về thái
độ trân trọng nâng niu đối với sách giáo khoa?
Kính thưa Quốc
hội!
Giá trị một bộ sách giáo khoa khác hoàn toàn với
một sản phẩm hàng hóa thông thường. Nếu chấp nhận các bộ sách như một lốp xe đầy
những mảnh chắp vá để tiếp tục vận hành, thì tôi cho đó một thái độ thỏa hiệp rất
nguy hại, là sự xem nhẹ giá trị nhân văn, trong sáng của tiếng Việt rất cần được
truyền dạy một cách thấu hiểu, cẩn trọng, tận tâm và tận tụy đối với từng đứa
trẻ vừa bước qua tuổi mầm non.
Cá nhân tôi trước khi lên tiếng về vấn đề này
đã mua sách về đọc, ghi chép, liệt kê từng nội dung mà mình chưa hiểu thấu, đã
gặp gỡ giáo viên và phụ huynh để thảo luận, đã tham khảo ý kiến từ các nhà
chuyên môn về ngôn ngữ, tâm lý. Tôi tin, họ có thừa năng lực, đủ phẩm chất và
tâm thức để có góc nhìn khoa học, thấu đáo trong giáo dục trẻ.
Với những phân tích nêu trên, tôi kiến nghị
Chính phủ và các bên liên quan cần phải có trách nhiệm trong việc bày tỏ thái độ,
quan điểm đúng đắn, đứng về phía quyền lợi của người học, nhất là với trẻ em, đảm
bảo rằng các quyền của trẻ em thông qua giảng dạy văn hóa cần phải được bảo vệ
và thực thi nghiêm túc. Xin đừng trút thêm gánh nặng, áp lực cho đội ngũ giáo
viên, bởi chính họ cũng cần được bảo vệ trong sự cố này.
Thứ hai, với tất cả niềm tin vào một Chính phủ
kiến tạo, tôi rất mong các cơ quan, bộ phận có trách nhiệm cần dũng cảm nhìn thẳng
sự thật, cho dừng sử dụng những bộ SGK chất lượng thấp. Cần thiết thì nên lùi
thời gian triển khai chương trình giáo dục mới để hoàn thiện chặt chẽ. Bác Hồ
đã dạy rằng, “giáo dục trẻ em như trồng một cây non”, đối với việc trồng người,
dục tốc sẽ bất đạt.
Thứ ba, tôi rất
mong Chính phủ cần làm rõ trách nhiệm trong sự cố về sách giáo khoa lớp 1. Đặc
biệt, lỗi sai về trách nhiệm cần phải được giải quyết, xử lý thật nghiêm minh ở
từng cấp, từng bộ phận. Không thể dừng lại ở việc rút kinh nghiệm và càng không
nên trấn an dư luận bằng sợi dây kinh nghiệm có sức biến hóa thần kỳ, không người
dân nào đủ kiên nhẫn rút mãi sợi dây vô định này bằng sức lực của niềm tin.
Giáo dục là xây dựng con người. Nhưng một khi
giáo dục bị biến tướng bởi sức mạnh đồng tiền và “sức khỏe” của lợi nhuận, thì
lúc ấy đến cả con người cũng sẽ bị biến tướng.
Xây dựng con người hay trồng người, chỉ cần một
nhận thức đúng đắn về hệ giá trị từ trong nhà trường đến xã hội, chi phí cho những
điều này không phải bằng ngân sách, vốn đầu tư công, mà bằng sức mạnh của tư
duy và lòng trắc ẩn đối với vận mệnh quốc gia, dân tộc...”./.
ĐTT-KBS
0 nhận xét:
Đăng nhận xét