Câu chuyện về bệnh nhân số 1342
của hãng Vietnam airlines tưởng như đã tạm yên ổn khi mà Chính phủ, các bộ
ngành, các cơ quan chức năng TP HCM đã rất nhanh chóng khống chế dịch. Thế
nhưng, mới đây giáo sư Ngô Bảo Châu lại lên tiếng về cái gọi là "sự vô ơn của
đám đông" đã biến những tiếp viên hàng không từ người hùng trở thành tội
đồ. Xin có đôi lời gửi giáo sư:
Người Việt Nam ta nổi tiếng khắp
thế giới với truyền thống "uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng
cây". Tình nghĩa "đồng bào" thiêng liêng, cao cả, chẳng nơi nào
có được. Chính vì thế mà khi covid 19 bùng phát khắp toàn cầu, nhiều nước mất
kiểm soát, người Việt Nam phải đối diện với nguy cơ lây nhiễm, bị mắc kẹt ở hải
ngoại; đó cũng là lúc mà nhà nước ta "không để ai ở lại phía sau".
Vietnam airlines đã thực hiện những chuyến bay mang thông điệp "cùng
bộc", đến với tâm dịch để đón công dân về quê hương để được cách ly, chữa
trị. Chẳng ai vô ơn trong vấn đề này! Chẳng ai vội quên các tổ bay đã cứu dân
ta trong lúc hoạn nạn.
Một quốc gia được coi là văn
mình, khi và chỉ khi quốc gia đó có những con người văn minh. Cái nét văn minh
đó không phải nằm ở khẩu hiệu hay sách vở mà nó nằm ở ý thức, trách nhiệm của
mỗi công dân với quốc gia, dân tộc, với cộng đồng. Bệnh nhân 1342 và tổ bay
thuộc hãng Vietnam airlines phải chịu trách nhiệm trước việc để lây lan dịch ra
cộng đồng, gây hậu quả nghiêm trọng. Việc xử lý hình sự là không thể biện minh,
nó mang tính răn đe, làm gương cho người khác. Vô ơn ư? Ông có biết là chỉ vì
một nhóm người mà khiến cho hàng ngàn, hàng vạn người phải chịu ảnh hưởng cả về
sức người lẫn sức của? Những người có trách nhiệm phòng chống dịch phải lao
tâm, khổ tứ, mất ăn, mất ngủ, tục trực ngày đêm để kiểm soát dịch, giữ cho nhân
dân được yên bình? Nhân viên của Vietnam airlines là những người hiểu rõ nhất
các quy định của bộ Y tế, thế nhưng họ vẫn cố tình vi phạm. Biết luật mà phạm
luật, biết có thể xảy ra hậu quả nghiêm trọng mà vẫn làm, vậy ai mới là người
vô ơn.
Việt Nam trước khi tái có ca lây
nhiễm ra cộng đồng từ bệnh nhân số 1342 thì cả nước đã 99 ngày sạch bóng covid
19. Vậy ai đã vô ơn khi biến mọi nỗ lực của cả nước xuống sông, xuống biển? Ai
đã gây rối loạn cho cả thành phố Hồ Chí Minh? Làm người phải tách bạch rõ ràng
mọi vấn đề, đúng, sai, phải, trái phải tường minh! Những cống hiến của cả tập
thể Vietnam airlines là không một ai có lương tri có thể phủ nhận, thế nhưng
sai phạm của cả tổ quản lý bay và cách ly thuộc Vietnam airlines là không thể
chối cãi, không thể không xử lý theo quy định của pháp luật. Có công được thưởng,
có lỗi phải chịu phạt, đó là luân lý xưa nay!
Ai đã vô ơn ư? Tôi nghĩ, ông là
người đặt vấn đề thì cũng chính ông là người giải quyết vấn đề một cách thấu
đáo nhất! Vô ơn là khi là người Việt Nam, sinh ra và lớn lên dưới chế độ này
nhưng vì danh lợi mà rời bỏ tổ quốc để tìm đến cái nơi mà người ta cho là văn
minh, quay lại xiên xỏ, xúc phạm lãnh tụ muôn vàn kính yêu của dân tộc Việt
Nam. Vô ơn là khi con người ta được nuôi dưỡng từ bầu sữa mẹ Việt Nam nhưng lại
quay lưng với đất nước, cho dù đã được tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để phát
triển tài năng! Tôi cho rằng, ông Ngô Bảo Châu cần nghiên cứu lại định nghĩa về
cái gọi là vô ơn./.
------------
Lão chăn bò DVK-MNQ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét