Tôn giáo là một hiện tượng xã hội phức tạp, có liên quan và ảnh hưởng
đến nhiều lĩnh vực của đời sống xã hội. Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ
rõ: Các thế lực thù địch luôn lợi dụng vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo để chống phá
cách mạng nước ta. Do đó, Người luôn quan tâm đến vấn đề này. Những nội dung cơ
bản trong tư tưởng Hồ Chí Minh về tín ngưỡng, tôn giáo bao gồm: đoàn kết tôn
giáo, hòa hợp dân tộc, tôn trọng và đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng, tự do không
tín ngưỡng, tôn giáo...
Gần đây, các thế lực thù địch luôn khai thác, lợi dụng vấn đề tín ngưỡng,
tôn giáo với vấn đề nhân quyền để thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình” chống
phá cách mạng nước ta. Chúng luôn lợi dụng sự sơ hở, thiếu sót trong thực hiện
chính sách dân tộc, tín ngưỡng, tôn giáo để xuyên tạc, vu khống nước ta vi phạm
tự do tín ngưỡng, tôn giáo; gây sức ép với ta trên các diễn đàn song phương và
đa phương về tự do tôn giáo và nhân quyền với các luận điệu không khách quan,
thiếu thiện chí để thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình” nhằm xóa bỏ chế độ xã
hội chủ nghĩa ở nước ta.
Do đó, làm tốt công tác tín ngưỡng, tôn giáo theo quan điểm của Chủ tịch
Hồ Chí Minh trong giai đoạn hiện nay là việc làm hết sức cần thiết, quan trọng,
thường xuyên và liên tục để ngăn chặn “diễn biến hòa bình”.
1. Đoàn kết tôn giáo
Việt Nam là một quốc gia đa dân tộc, đa tôn giáo. Có những tôn giáo được
hình thành từ nước ngoài rồi du nhập vào nước ta và có những tôn giáo được hình
thành ngay tại Việt Nam. Nhìn chung các tôn giáo Việt Nam có truyền thống đoàn
kết, hòa đồng, gắn bó với dân tộc, góp phần làm phong phú thêm bản sắc văn hóa
dân tộc. Thực tiễn lịch sử đã chứng minh, đại đoàn kết toàn dân, trong đó có
đoàn kết dân tộc và tôn giáo là yếu tố cách mạng và đưa cách mạng Việt Nam
giành thắng lợi trong mọi giai đoạn. Tư tưởng đó nằm trong chiến lược đại đoàn
kết dân tộc được thể hiện rõ qua hai cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc.
Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn nêu cao và giáo dục ý thức cộng đồng: “Lực lượng toàn
dân là lực lượng vĩ đại hơn hết. Không ai chiến thắng được lực lượng đó”.[1]
Để tập hợp và đoàn kết lương - giáo, Người thường xuyên nhắc nhở đồng
bào và chiến sĩ cả nước phải quan tâm, chăm sóc đời sống vật chất và tinh thần
cho đồng bào các tôn giáo và mong sao: “Sản xuất sẽ ngày càng phát triển, phần
xác ta được ấm no thì phần hồn sẽ an vui”[2].
Năm 1962 khi nói chuyện tại lớp bồi dưỡng cán bộ Mặt trận, Người căn dặn: “Phải
đoàn kết chặt chẽ giữa đồng bào lương và đồng bào các tôn giáo, cùng nhau xây dựng
đời sống ấm no, xây dựng Tổ quốc. Phải chấp hành đúng chính sách tôn trọng tự
do tín ngưỡng đối với tất cả các tôn giáo”[3].
Tôn trọng tự do tín ngưỡng cần phân biệt rõ nhu cầu tín ngưỡng chân chính của
quần chúng với âm mưu lợi dụng tôn giáo, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân,
xâm hại đến độc lập dân tộc. Chia rẽ dân tộc là thủ đoạn xảo quyệt của thực
dân, đế quốc của các thế lực phản động, Người nói: “Địch âm mưu chia rẽ thì ta
nêu lên khẩu hiệu: đoàn kết toàn dân”[4].
Nhờ nâng cao tinh thần đoàn kết lương - giáo, hòa hợp dân tộc mà Chủ tịch Hồ
Chí Minh đã tập hợp được nhiều chức sắc, tín đồ các tôn giáo và họ cũng hết
lòng phấn đấu cho sự nghiệp cứu nước. Từ đó, những định kiến, mặc cảm về vấn đề
tôn giáo do lịch sử để lại được xóa dần và âm mưu chia rẽ tôn giáo của các thế
lực thù địch bị thất bại. Theo Người, đoàn kết lương - giáo là đoàn kết lâu
dài, toàn diện, là vấn đề chiến lược, tạo sức mạnh cho cách mạng Việt Nam trong
bất cứ giai đoạn nào.
2. Tự do tín ngưỡng
Quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo là một trong những quyền cơ bản của
con người và quyền đó đã được cộng đồng quốc tế thừa nhận.
Trong bản Tuyên ngôn độc lập do Hồ Chí Minh soạn thảo có đoạn viết: “Tất
cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không
ai có thể xâm phạm được, trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do
và quyền mưu cầu hạnh phúc”[5].
Người đã kế thừa và phát triển những giá trị tư tưởng tiến bộ về quyền con người
trong các cuộc cách mạng dân chủ tư sản trên thế giới. Chỉ một ngày sau khi đọc
bản Tuyên ngôn độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trong
phiên họp đầu tiên của Hội đồng Chính phủ, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nêu lên sáu
vấn đề cấp bách cần làm ngay, trong đó, vấn đề thứ sáu là: “Thực dân và phong
kiến thi hành chính sách chia rẽ đồng bào giáo và đồng bào lương, để dễ thống trị.
Tôi đề nghị Chính phủ ra tuyên bố: TÍN NGƯỠNG TỰ DO và lương giáo đoàn kết”[6].
3. Giải quyết hài hòa vấn đề
tôn giáo với lợi ích quốc gia, dân tộc
Chủ tịch Hồ Chí Minh coi trọng việc vận động mọi người tôn trọng niềm
tin; giáo dục những người theo đạo và không theo đạo đoàn kết để đạt mục đích
giải phóng dân tộc và cùng nhau xây dựng cuộc sống hạnh phúc. Do vậy, phải có
thái độ mềm dẻo, hiểu đúng bản chất để giải quyết; có cách nhìn nhận, đánh giá
về tôn giáo một cách khách quan và biện chứng. Năm 1958, Chủ tịch Hồ Chí Minh
tiếp tục khẳng định thái độ của những người cộng sản đối với tôn giáo ở Việt
Nam: “Không. Ở các nước xã hội chủ nghĩa, tín ngưỡng hoàn toàn tự do. Ở Việt
Nam ta cũng vậy”[7].
Là một hiện tượng xã hội phức tạp tôn giáo cũng có những mặt tích cực
và tiêu cực. Hồ Chí Minh khuyên mọi người phát huy cái tốt, đồng thời hạn chế
và loại bỏ cái xấu trong tôn giáo. Người nêu ra những giá trị đạo đức và văn
hóa vốn có của tôn giáo để những người theo đạo và không theo đạo biết và làm
theo ý của Người: “Chúa Giêsu dạy: Đạo đức là bác ái. Phật Thích ca dạy: Đạo đức
là từ bi. Khổng Tử dạy: Đạo đức là nhân nghĩa”[8].
Người coi tôn giáo là di sản văn hóa nhân loại, do đó, phải tôn trọng, chấp nhận
sự khác nhau về nhận thức; phải biết khai thác sự tương đồng để tìm ra mẫu số
chung về mục tiêu để cùng nhau hoàn thiện nhiệm vụ cao cả là độc lập dân tộc,
toàn vẹn lãnh thổ, dân giàu, nước mạnh. Người nêu lên mối quan hệ giữa tôn giáo
với dân tộc hết sức giản dị, dễ hiểu và khái quát lên những nét độc đáo, sâu sắc:
Kính Chúa gắn liền với yêu nước, nước có vinh thì đạo mới sáng, nước có độc lập
thì đạo mới tự do.
Cho đến nay, tư tưởng Hồ Chí Minh về tín ngưỡng, tôn giáo vẫn còn
nguyên giá trị, là cơ sở lý luận quan trọng để Đảng ta đề ra những chiến lược,
sách lược về lĩnh vực tôn giáo, là bài học quý để chúng ta học tập và làm theo,
là giải pháp quan trọng để ngăn chặn và làm thất bại âm mưu “diễn biến hòa
bình” của các thế lực thù địch đối với cách mạng nước ta.
N.T.K.T
- H2
[1] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 4, trang 19.
[2] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 4, trang 462.
[3] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 10, trang 454.
[4] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 13, trang 454.
[5] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 4, trang 1.
[6] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 4, trang 8.
[7] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 11, trang 405.
[8] Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB
CTQG, Hà Nội 1995, tập 7, trang 95.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét