Quyền con người không phải là vấn
đề mới nhưng ngày càng nổi lên trong quan hệ quốc tế. Liên hợp quốc và nhiều tổ
chức luôn xem quyền con người là mối quan tâm chung, là hướng ưu tiên trong hợp
tác xây dựng, hoàn thiện các thiết chế, thể chế, cơ chế thúc đẩy, bảo vệ và thực
thi. Các quốc gia tham gia ký kết các điều ước quốc tế đều phải có trách nhiệm
giải trình về việc thực hiện quyền con người ở đất nước mình. Tuy nhiên, đây
cũng là vấn đề rất phức tạp, nhạy cảm mà các thế lực thù địch, phản cách mạng
thường xuyên lợi dụng, tạo sức ép từ bên ngoài, kích động các hoạt động chống đối
từ bên trong hòng gây mất ổn định chính trị, trật tự, an toàn xã hội, mưu toan
xóa bỏ chế độ chính trị ở các quốc gia không “cùng quỹ đạo”. Gần đây, khi lợi dụng
vấn đề này để chống phá Việt Nam, các thế lực thù địch thường tập trung vào một
số thủ đoạn:
Một là, vu cáo, xuyên tạc, bóp méo
tình hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam, tuyên truyền, cổ xúy cho kiểu dân chủ
tư sản, nhân quyền phương Tây. Chúng thường xuyên rêu rao: Chế độ xã hội chủ
nghĩa Việt Nam duy nhất do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo là “toàn trị”, “mất
dân chủ”; muốn có “dân chủ”, “nhân quyền” thì phải xóa bỏ chế độ độc đảng, “đa
đảng là tiêu chí cao nhất của dân chủ”. Chúng tìm cách khoét sâu những hạn chế,
yếu kém trong công tác quản lý xã hội, những sơ hở, thiếu sót của ta trong thực
hiện các chính sách, pháp luật về bình đẳng và an sinh xã hội; từ đó cường điệu
hóa các giá trị dân chủ tư sản; tuyệt đối hóa tính toàn cầu, giá trị phổ quát của
quyền con người; cố tình lý giải quyền con người là tuyệt đối, bất biến, là quyền
được tự ý thực hiện tất cả những gì không bị cấm đoán, không bị giới hạn nhằm cổ
xúy những hành động vi phạm pháp luật ở nước ta. Chúng liên tục bịa đặt Việt
Nam vi phạm nhân quyền, nhất là hiện nay, khi Chính phủ và chính quyền các địa
phương áp dụng các biện pháp giãn cách, cách ly, phong tỏa để phòng, chống đại
dịch COVID-19 lây lan ra cộng đồng. Chúng triệt để khai thác, lợi dụng những vụ,
việc phức tạp nảy sinh, vu cáo Việt Nam đàn áp những người “bất đồng chính kiến”,
“nhà yêu nước”, đòi trả tự do cho các “tù nhân lương tâm”, xuyên tạc đường lối,
quan điểm của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, mưu toan “thổi bùng ngọn
lửa” bức xúc, trong dư luận để lôi kéo, kích động quần chúng tham gia các hoạt
động tụ tập, biểu tình, “bất tuân dân sự”, gây rối an ninh chính trị, trật tự,
an toàn xã hội.
Hai là, lợi dụng và lấy vấn đề dân
chủ, nhân quyền làm điều kiện để gây sức ép, can thiệp một cách phi lý vào công
việc nội bộ của Việt Nam. Các thế lực thù địch luôn tìm cách gắn và đặt điều kiện
cho việc để có viện trợ, hợp tác kinh tế, trao đổi thương mại thì chúng ta phải
“cải thiện dân chủ, nhân quyền” theo các tiêu chí phương Tây, phải cải cách thể
chế chính trị sang đa nguyên, đa đảng. Thông qua các buổi chất vấn, họp báo, điều
trần để gây sức ép, buộc Việt Nam phải có những “tiến bộ cụ thể về dân chủ,
nhân quyền”. Lợi dụng các diễn đàn công khai như hội thảo, hội nghị khoa học,
các buổi tiếp xúc, đối thoại với các cơ quan chức năng của Việt Nam, yêu cầu ta
phải “đưa ra và công khai lộ trình” thực hiện các điều ước quốc tế về dân chủ,
nhân quyền.
Ba là, thông qua chiêu bài dân chủ,
nhân quyền để thúc đẩy hình thành các tổ chức chính trị đối lập với Đảng, Nhà
nước ta. Đây là một trong những thủ đoạn chủ yếu của chiến lược “diễn biến hòa
bình” nhằm chống phá Việt Nam. Ở trong nước, chúng tìm cách móc nối các phần tử
bất mãn; mua chuộc, lừa gạt, ép buộc quần chúng nhẹ dạ tham gia để làm bình
phong, lá chắn; tập hợp những đối tượng cơ hội chính trị, thoái hóa, biến chất,
những “nhà dân chủ”, “nhà tiến bộ xã hội” tự xưng nhen nhóm hoạt động chống phá
một cách công khai, hợp pháp hóa dưới danh nghĩa các hiệp hội, hiệp đoàn, tổ chức
“xã hội dân sự” như “hội phụ nữ nhân quyền”, “nhóm công dân tự do”, “đoàn tuổi
trẻ yêu nước”...
VTM-H4
0 nhận xét:
Đăng nhận xét