Thuật ngữ
"bất tuân dân sự" (hay còn gọi là chống đối chính phủ dân sự) lần
đầu tiên xuất hiện trong một bài luận với nhan đề "Dân sự bất hợp
tác" của nhà văn người Mỹ, Henry David Thoreau vào tháng 5-1849. Nội dung
cơ bản của bài luận bàn về mối quan hệ giữa cá nhân với nhà nước.
Đến thế kỷ
20, quan điểm của Thoreau về "bất tuân dân sự" phát triển thành
phương thức đấu tranh bất bạo động và trở thành một mũi tiến công quan trọng
trong chiến lược "diễn biến hòa bình" của chủ nghĩa đế quốc nhằm lật
đổ chính quyền, thay đổi chế độ chính trị ở các nước xã hội chủ nghĩa (XHCN),
trong đó có Việt Nam và những nước không cùng phe với họ. “Phương thức hoạt động”
này được áp dụng trong cuộc "cách mạng màu", "cách mạng đường phố"
ở Đông Âu và Liên Xô vào những năm cuối thế kỷ 20; làn sóng "Mùa xuân Ả Rập"
ở các nước Trung Đông và Bắc Phi đầu những năm 2010, phong trào biểu tình nhằm
lật đổ chính phủ ở Venezuela (từ năm 2017 đến nay); phong trào chống sửa đổi dự
luật dẫn độ tại Hồng Công (Trung Quốc) năm 2019...Qua nghiên cứu thực tiễn cho
thấy, "bất tuân dân sự" có mối quan hệ chặt chẽ với các tổ chức “xã hội
dân sự”. Với lập luận, “xã hội dân sự” là “đối quyền của quyền lực nhà nước” để
tập trung đòi thực hiện trách nhiệm xã hội, chia sẻ quyền lực chính trị cho “xã
hội dân sự”; thực chất là cổ vũ tư tưởng coi nhà nước đối lập với “xã hội dân sự”;
kích động thái độ vô chính phủ hòng từng bước đưa “xã hội dân sự” thành lực lượng
đối trọng với nhà nước; chủ nghĩa đế quốc coi hình thành “xã hội dân sự” là điều
kiện, tiền đề cho việc cổ xúy tự do cá nhân, lấy "bất tuân dân sự"
làm phương thức cơ bản để lật đổ chính quyền nhà nước.
Bản chất của
“bất tuân dân sự” là hoạt động công khai từ chối tuân theo, hoặc vi phạm một
cách cố ý các quy định của pháp luật hoặc cản trở việc thực thi chính sách,
pháp luật của nhà nước; gây áp lực buộc nhà nước phải thay đổi chính sách, pháp
luật. Những người tham gia “bất tuân dân sự" thể hiện sự phản kháng, không
tuân thủ pháp luật thông qua hình thức đấu tranh “ôn hòa, bất bạo động”. Tuy
nhiên, tính chất “bất bạo động” có thể chuyển hóa thành bạo động rất nhanh
chóng trong những hoàn cảnh cụ thể; khi gặp thời cơ thuận lợi và đủ điều kiện
chín muồi. Mục đích và hình thức thể hiện: Thông qua việc từ chối tuân
theo hay cản trở việc thực thi pháp luật, gây áp lực đối với nhà nước, các đối
tượng thực hiện “bất tuân dân sự" nhằm mục đích cuối cùng là vô hiệu hóa
hoạt động của chính quyền, tiến tới lật đổ nhà nước, thay thế bằng một chế độ
chính trị mới theo mô hình của chủ nghĩa tư bản. Để che giấu mục đích đó, các
thế lực thù địch thường che đậy, ngụy trang dưới những vỏ bọc khác nhau, như: Tụ
tập, tuần hành nhằm “phản kháng ôn hòa”, “phản kháng bất bạo động”, “biểu tình
ôn hòa”. Đối với Việt Nam, chúng triệt để lợi dụng các vấn đề “dân chủ, nhân
quyền”,“dân tộc, tôn giáo” hoặc lợi dụng các sự kiện chính trị-xã hội phức tạp,
nhạy cảm liên quan đến quyền và lợi ích của con người để lôi kéo, kích động,
thu hút đông đảo người dân tham gia các hoạt động, như: Đấu tranh chống tiêu cực,
tham nhũng, bảo vệ môi trường, phản đối đặt trạm thu phí, bảo vệ chủ quyền
biển, đảo... thực chất là để thực hiện “bất tuân dân sự” nhằm chống lại Đảng,
Nhà nước Việt Nam.
Chủ thể tiến
hành là những cá nhân, tổ chức phản động như: “Việt Tân”, “Hội anh em dân chủ”,
“Hội văn đoàn độc lập Việt Nam”, “Hội nhà báo độc lập Việt Nam”, “Mạng lưới
Blogger Việt Nam”... giữ vai trò chỉ đạo, tài trợ kinh phí, chỉ đạo đường lối,
đào tạo, huấn luyện phương thức hoạt động cho các đối tượng bất mãn, cơ hội
chính trị, đối tượng hình sự trong nước... trở thành cộm cán thu hút, lôi kéo,
tập hợp người dân tham gia các hoạt động “bất tuân dân sự”. Số đối tượng trong
nước ráo riết thu thập tình hình, phát triển lực lượng, hình thành các hội nhóm
hoạt động “bất bạo động”. Chúng thông qua mạng xã hội, internet, rải truyền
đơn, tờ rơi... để tuyên truyền, vận động thu hút, lôi kéo người dân tham gia
các hoạt động do chúng chỉ đạo. Hậu quả của “bất tuân dân sự” để lại rất nặng nề,
kéo dài không chỉ về kinh tế-xã hội mà còn gây ảnh hưởng đến ANCT-TTATXH, gây
chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, làm mất lòng tin của người dân đối với
chính quyền. Điển hình như vụ người dân phản đối trạm BOT Cai Lậy (Tiền Giang)
năm 2017, vụ người dân tại Bình Thuận, Bình Dương, Đồng Nai... xuống đường
phản đối Dự thảo Luật Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân
Phong, Phú Quốc và Luật An ninh mạng năm 2018... các đối tượng đã kích động người
dân đập phá trụ sở chính quyền, gây cản trở giao thông, đốt phá tài sản của Nhà
nước, doanh nghiệp và người dân, làm bị thương nhiều cán bộ thực thi nhiệm vụ,
gây ngừng trệ hoạt động của các cơ quan chức năng, doanh nghiệp và người dân,
xâm phạm nghiêm trọng đến quyền và lợi ích của Nhà nước, của công dân và xã hội.
Thực tế ở Việt
Nam những năm qua đã cho thấy, để thực hiện “bất tuân dân sự”, các thế lực thù
địch ra sức cổ xúy quyền tự do vô giới hạn trong các lĩnh vực xã hội và
liên kết hình thành các hội, nhóm “xã hội dân sự” với tên gọi, khẩu hiệu, tôn
chỉ... thu hút các tầng lớp xã hội tham gia, như: “Hội phụ nữ nhân quyền”,“Hội
nhà báo độc lập”, “Hội anh em dân chủ”… Chúng lợi dụng sơ hở của chính quyền
trong thực thi pháp luật để lôi kéo người tham gia phát triển lực lượng hoạt động
theo kiểu “bất bạo động” xâm phạm ANCT-TTATXH. Đặc biệt, các đối tượng thù địch
tìm cách lôi kéo, mua chuộc cán bộ, đảng viên và người dân tích cực tham gia phản
biện chính sách, phản biện xã hội, tác động và gây sức ép đòi thay đổi chính
sách, hệ thống pháp luật và lĩnh vực tư pháp nhằm chống lại Đảng, Nhà nước Việt
Nam./.
Tia chớp
0 nhận xét:
Đăng nhận xét