Làm thế nào để đưa nghị quyết của Đảng vào cuộc
sống là câu hỏi khó đối với nhiều cấp ủy, tổ chức đảng cơ sở. Thậm chí, ở nhiều
nơi, cán bộ cơ sở, nhất là bí thư đảng ủy, phó bí thư đảng ủy xã, phường, thị
trấn... còn không ít băn khoăn, trăn trở khi trong cùng một thời điểm lại có
quá nhiều nghị quyết (các cấp, các ngành) được ra đời và triển khai trên địa
bàn nên khó tránh khỏi sự dồn tắc, chậm trễ, hoặc chồng lấn, hoặc phân tán sự tập
trung sức lãnh đạo của tổ chức cơ sở đảng.
Cơ sở trăn trở như vậy là đúng. Bởi lẽ, khảo
sát cho thấy, nghị quyết (các cấp) được triển khai về xã, phường, thị trấn
(trong một tháng, quý, năm) có số lượng khá nhiều và tạo nên sự lúng túng cho
những người có trách nhiệm. Không khó để thấy, cơ sở đang hiện hữu tình trạng
nghị quyết này vừa được ban hành, đang tổ chức học tập, thì nghị quyết khác đã
ra đời và tiếp tục triển khai... Thành thử, nghị quyết cứ gối lên nghị quyết,
khi ở cấp Trung ương, cấp tỉnh, cấp huyện, cấp xã... đều ban hành nghị quyết
thường kỳ; cùng với đó là hàng loạt nghị quyết chuyên đề; cộng thêm một số lượng
không nhỏ kết luận, quy định, quy chế, đề án, chuyên đề, chương trình... về các
lĩnh vực lãnh đạo, nhiệm vụ đặc thù.
Cơ sở càng thêm lúng túng khi có nhiều nghị quyết
cứ thế ra đời, nhưng cấp trung gian thường chỉ triển khai theo lối “sao y bản
chính” rồi "giao" về cơ sở quán triệt, tổ chức thực hiện. Thành thử,
khi có quá nhiều nghị quyết, văn bản hành chính... đổ dồn về cơ sở thì người
quán triệt, tổ chức thực hiện sẽ gặp lúng túng là chuyện hết sức bình thường,
nhất là ở khâu xác định đâu là nghị quyết trọng yếu, cấp thiết đối với địa
phương để tổ chức thực hiện. Thậm chí, vì có quá nhiều văn bản, nghị quyết nên ở
một số nơi, cán bộ còn nảy sinh biểu hiện "phương phưởng luận" trong
quán triệt, triển khai; không nắm rõ các nội dung, tinh thần nghị quyết, số nghị
quyết; có nơi, việc học tập nghị quyết buộc phải vận hành theo lối đối phó, nặng
về hình thức...
Để giải bài toán cùng lúc cơ sở phải quán triệt,
triển khai nhiều nghị quyết, văn bản khác nhau, một số đảng bộ cấp huyện, thị
xã, thành phố có cách làm khá mới là tiến hành “lược hóa nghị quyết”. Theo đó,
những người có trách nhiệm sẽ lựa chọn nội dung cần thiết gắn với địa phương rồi
“lược hóa” nghị quyết thành các nội dung dễ nhớ, dễ thuộc, dễ thực hiện; hoặc kết
hợp tinh thần của một số nghị quyết vào một “nghị quyết dùng chung” (hay văn bản
cụ thể) để cơ sở đảng cấp xã, phường, thị trấn... dễ quán triệt, triển khai, vận
dụng. Tất nhiên, phần việc này đòi hỏi công sức, trí tuệ và sự dấn thân của cán
bộ cấp huyện, thị xã, thành phố... nếu không muốn tinh thần nghị quyết bị méo
mó, nội dung bị rơi rớt, thiếu toàn diện.
Cùng với cách làm khá hiệu quả nêu trên, hiện
nay, đội ngũ cán bộ cơ sở mạnh dạn kiến nghị các cấp chỉ nên ban hành nghị quyết
khi thật sự cấp thiết, cấp bách; cần quyết liệt đấu tranh, khắc phục triệt để
hiện tượng nghị quyết chồng lên nghị quyết, chủ trương "giẫm" lên chủ
trương; đẩy lùi các hiện tượng học tập nghị quyết thiếu thực chất, đối phó, học
vẹt.
Nhiều cán bộ cơ sở còn bày tỏ mong muốn, tại Hội
nghị trung ương 6, khóa XIII của Đảng lần này, việc bàn thảo, quyết nghị các vấn
đề đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng cần đi sâu vào những nội dung cốt lõi,
thực chất. Trong đó, việc đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng bằng quyết nghị
phải tập trung tháo gỡ cho bằng được “ điểm nghẽn” khi có quá nhiều nghị quyết
cùng lúc triển khai về cơ sở, gây ách tắc, chồng lấn chủ trương và phân tán sự
tập trung sức lãnh đạo của tổ chức đảng. Cụ thể hơn là mong muốn Trung ương và
cấp có thẩm quyền sớm nghiên cứu, hoàn thiện cơ chế, có những văn bản hướng dẫn
một cách cụ thể “ phác họa” cho bằng được hình dáng con đường đi của nghị quyết
một cách nhịp nhàng, ăn khớp, hiệu quả từ Trung ương về cơ sở./.
Tia
chớp
0 nhận xét:
Đăng nhận xét