CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI BLOG GIỮ TRỌN LỜI THỀ

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2023

CÔNG CUỘC "ĐỐT LÒ" LÀ ĐỂ GẠN ĐỤC, KHƠI TRONG, KHÔNG CÓ CÁI GỌI LÀ “CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐẤU ĐÁ, THANH TRỪNG NỘI BỘ"

 

          Lâu nay trên không gian mạng vẫn thường nghe các tổ chức phản động rêu rao rằng: “Các đảng viên Cộng sản cao cấp đấu đá ,thanh trừng nhau để tranh giành quyền lực, lợi ích nhóm, đấu đá, thanh trừng nội bộ". Chúng xuyên tạc rằng công cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng của chúng ta thực chất là đang thanh trừng phe cánh, đấu đá nội bộ... Xin có đôi lời như sau:

          Việc "đốt lò", xử lý những cán bộ, đảng viên sa vào chủ nghĩa cá nhân, tham nhũng, tiêu cực, gây hậu quả nghiêm trọng... là sự cụ thể hóa quyết tâm của Đảng trong việc xây dựng và chỉnh đốn Đảng. Những người bị xử lý từ xưa đến nay có cả Ủy Viên bộ Chính trị đến những Đảng viên bình thường. Nghĩa là không chừa một ai, không có vùng cấm, không dung túng cho cái xấu, cái tiêu cực hoành hành. Đảng và nhà nước ta xử lý cán bộ Đảng viên vi phạm theo điều lệ Đảng, theo tinh thần thượng tôn pháp luật, đúng người, đúng tội và có lý, có tình chứ không phải là “thanh trừng nội bộ” như cái cách mà đám xỏ lá ba que vẫn rêu rao, xuyên tạc. Kể cũng lạ thay, khi chúng ta chưa kịp xử lý tham nhũng, tiêu cực thì chúng cho rằng chúng ta bao che, dung túng, vì lợi ích nhóm…nhưng khi chúng ta quyết tâm “diệt trừ tham nhũng, tiêu cực” thì chúng lại cho là đấu đá, thanh trừng nội bộ. Đúng như nhân dân ta thường bảo nhau “không dối trá, xuyên tạc thì không phải là ba que xỏ lá!

          Cổ nhân có câu “nhân vô thập toàn” và Đảng cũng không phải là ngoại lệ. Trong mỗi thời kỳ đều luôn có những loài sâu mọt, thậm chí chúng đã chui sâu, leo cao để đứng trong hàng ngũ của những người Cộng sản. Những kẻ thoái hóa, biến chất, sa vào chủ nghĩa cá nhân, tham nhũng, tiêu cực, cơ hội, trở cờ để hại dân, phản Đảng. Những kẻ đó, thời nào cũng có và dù sớm hay muộn thì chúng cũng bị trừng trị thích đáng. Loại bỏ, ra khỏi hàng ngũ của Đảng, để góp phần làm trong sạch Đảng, để xứng đáng “vừa là người lãnh đạo vừa là đầy tớ trung thành của nhân dân”. Cổ nhân dạy "cách vật, trí tri, thành ý, chính tâm; tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ". Những người không tu thân, không tề gia được thì sao có thể trị quốc, bình thiên hạ. Bất kể là ai, vi phạm thì tất bị xử lý. Cắt bỏ ung nhọt cứu cơ thể, diệt trừ sâu bọ để vườn rau tốt tươi. Đảng cộng sản Việt Nam muốn trường tồn, phát triển và được nhân dân tin yêu thì tất yếu phải tự đổi mới, tự chỉnh đốn, tự khắc phục khuyết điểm.

          ĐẤU ĐÁ, THANH TRỪNG NỘI BỘ:

          Đấu đá, tranh giành và thanh trừng nội bộ thì phải kể đến chế độ tay sai, bán nước ngụy Sài Gòn, một chế độ được Việt Tân và các tổ chức phản động ngợi ca hết lời và tỏ ý vô cùng tiếc nuối, dù nó đã là bộ xương khô trong mả hơn 47 năm. Đó là chế độ mà các cuộc đảo chính liên tiếp xảy ra, phản ánh mức độ mâu thuẫn, tranh giành ảnh hưởng, thanh trừng, giết hại lẫn nhau giữa các phe phái trong “nội bộ” của các nhóm, các đảng phái chánh trị. Chúng giết nhau để tranh giành quyền được phục vụ quan thầy Hoa Kỳ của chúng, được ăn trên, ngồi trốc, được hưởng lợi từ “bố nuôi”, “được danh gia vọng tộc” ngay trên nỗi đau của nhân dân ta. Có lẽ, thuật ngữ “Thanh trừng nội bộ”, “đấu đá nội bộ”, "Nhóm lợi ích" hay "Lợi ích nhóm" đã hình thành rõ nét từ đây.. Nhìn lại thời kỳ đất nước chưa được giải phóng, chế độ ngụy Sài Gòn do bè lũ tay sai Diệm, Thiệu cầm đầu, chúng ta sẽ thấy đó là thời kỳ của những cuộc thanh trừng đẫm máu giữa các phe phái: Có thể dễ dàng kể ra vài vụ như sau:

          - Đảo chính 1960: Đây là cuộc đảo chính quân sự đầu tiên của chế độ tay sai ngụy Sài Gòn, do Đại tá Nguyễn Chánh Thi và Trung tá Vương Văn Đông cầm đầu với mục đích lật đổ ngôi vị Tổng thống của Ngô Đình Diệm. Cuộc đảo chính diễn ra trong bối cảnh Ngô Đình Diệm đã tiêu diệt và thâu tóm được nhóm quân sự Bình Xuyên, Cao Đài, Hòa Hảo, nhóm vũ trang của các đảng Đại Việt, Quốc dân Đảng. Phần thắng thuộc về Diệm và đồng bọn; buộc Nguyễn Chánh Thi phải lưu vong nơi đất khách (bản nhạc Hải ngoại thương ca của Nguyễn Văn Đông viết về việc này).

          - Đảo chính 1963: Đây là cuộc đảo chính do các tướng lĩnh ngụy Sài Gòn như, Dương Văn Minh, Trần Thiện Khiêm, Trần Văn Đôn, Tôn Thất Đính, Lê Văn Kim cùng các thuộc cấp thực hiện với sự giúp sức của Hoa Kỳ vào ngày 1/11/1963. Chúng đã thanh toán, tiêu diệt đối thủ là anh em Diệm, Nhu, Cẩn, xóa cái gọi là “nền Đệ nhất Cộng hòa Việt Nam”; chuyển vai trò lãnh đạo sang “Hội đồng quân sự” do Dương Văn Minh đứng đầu. Lý do dẫn đến cuộc đảo chính 1963 do các tướng lĩnh Việt nam Cộng hòa bất mãn trước cách cai trị của chính quyền Ngô Đình Diệm mà bản chất là sự tranh giành quyền lực giữa các phe phái trong nội bộ và nó được tiếp sức bởi người Mỹ, do Diệm không thực hiện những thay đổi chính trị theo khuyến cáo của họ.

          - Hàng loạt cuộc đảo chính 1964 - 1965: Sau sự kiện anh em Ngô Đình Diệm bị giết, chỉ trong thời gian từ 1964 đến 1965 đã có 5 cuộc đảo chính khác, mà sự kiện mở màn là cuộc chỉnh lý đầu năm 1964. Cuộc “chỉnh lý” năm 1964 của ngụy tặc là một cuộc đảo chính xảy ra vào ngày 30/1/1964 do tướng Nguyễn Khánh cầm đầu nhằm loại bỏ vai trò lãnh đạo của Hội đồng quân sự do Dương Văn Minh đứng đầu. Tiếp theo cuộc "Chỉnh lý" ngày 19/12/1964, lại diễn ra một cuộc đảo chính khác do tướng Nguyễn Khánh, tướng không quân Nguyễn Cao Kỳ và tướng lục quân Nguyễn Văn Thiệu chỉ huy.. Kết quả, Nguyễn Khánh và Hội đồng Quân lực mới được thành lập, gồm các tướng đã tham gia vào cuộc đảo chính, đã khôi phục lại quyền kiểm soát dân sự vào ngày 07/01/1965 với một chính phủ do Trần Văn Hương dẫn dắt. Tuy nhiên, Trần Văn Hương không thể thành lập được một “Chính phủ” hữu hiệu và Hội đồng Quân lực đã tiếp tục đảo chính lật đổ Hương vào ngày 27/1, đồng thời đưa Nguyễn Khánh lên nắm quyền. Chỉ sau hơn 3 tuần nắm quyền, Nguyễn Khánh cũng đã lại bị lật đổ bởi một cuộc đảo chính khác vào ngày 18/02/1965 do Nguyễn Cao Kỳ và Nguyễn Văn Thiệu cầm đầu. Tới 12/06/1965, một cuộc đảo chính nữa lại nổ ra, khi Nguyễn Văn Thiệu và Nguyễn Cao Kỳ lại lật đổ chính phủ do Phan Huy Quát (anh trai của cố giáo sư sử học Phan Huy Lê) đứng đầu. Nguyễn Văn Thiệu làm Quốc trưởng còn Nguyễn Cao Kỳ làm Thủ tướng.

          Nói đến đấu đá, hạ bệ lẫn nhau để tranh giành tầm ảnh hưởng, tranh giành “quyền lừa đảo kiếm tiền” nhân danh “chống Cộng” là phải nói đến các tổ chức phản động - vong quốc nô, là cộng đồng quốc tế dùng tiếng Việt (cũng có đứa không biết hoặc không rành tiếng Việt nhưng vẫn đi “chống Cộng”) ở hải ngoại. Chúng là tập hợp một lũ ô hợp từ những tên đu càng đến tụt quân từ 1975 cho đến những tên sang nước ngoài theo diện HO, những kẻ “tù nhân lương tâm” được Tây lông chứa chấp và cho “tị nạn chánh trị” cho đến những chị cave “yêu nghề những đã hết vốn làm ăn”, đến những anh nghiện hút nhưng hết tiền để hút…tạo thành một bức tranh hổ lốn, bát nháo và là nơi “quần khuyển tranh cốt” (đàn chó tranh xương); là nơi để hàng trăm tổ chức nhân danh chống Cộng đấu đá, xâu xé, phỉ báng và triệt hạ lẫn nhau theo kiểu nhóm Đào Minh Quân chửi Đỗ Hoàng Điềm, Lý Thái Hùng và ngược lại. Với bản chất lừa đảo của mình nên tất cả bọn chúng tranh nhau để xem ai mới là “siêu lừa đảo”, xem ai mới là “chí tôn chống Cộng” với mục đích cuối chỉ là tiền, là bơ thừa, sữa cặn của các thế lực thù địch bơm cho chúng và để lừa Việt kiều quyên tiền cho chúng.

          Từ những luận điểm trên, có thể khẳng định rằng: “đấu đá, thanh trừng nội bộ” chỉ có ở ngụy Sài Gòn và lũ vong quốc nô! Chỉ tồn tại ở đám có dòng máu “liếm gót giày tây béo mượt đầu” gia truyền chúng mày mà thôi! luận điệu của chúng là luận điệu của một lũ lừa đảo đầu sỏ, không hơn, không kém! Dù các ngươi có dùng trăm mưu hèn và ngàn kế bẩn thì cái kết sẽ là sự thất bại, đớn hèn và thật nhục nhã như cái cách mà tên phản quốc đã khai sinh ra tổ chức khủng bố Việt Tân là Hoàng Cơ Minh phải nhận mà thôi! Nhân dân Việt Nam sẽ chiến thắng thù trong, giặc ngoài cho dù chúng là ai, lịch sử của dân tộc đã chứng minh chân lý đó. Công cuộc "đốt lò" của Đảng cộng sản Việt Nam mà người đứng đầu là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã và đang gặt hái được nhiều thành quả, được nhân dân tin yêu và đất nước ngày càng phát triển, là minh chứng rõ nét nhất. Ch.ó vẫn cứ s.ủa và lò vẫn sáng rực lên./.

0 nhận xét: