Có quan điểm cho
rằng chủ nghĩa xã hội khoa học thực ra chỉ là một mục đích mang tính tạm thời,
lịch sử, chỉ là phương tiện để đạt được mục tiêu độc lập dân tộc. Họ cho rằng: Chủ
tịch Hồ Chí Minh mượn chủ nghĩa xã hội khoa học (phương tiện) nay mục đích đã
đạt (độc lập dân tộc) thì từ bỏ phương tiện ấy mới là thức thời.
Xét trong quan hệ
với sự phát triển kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội thì chủ nghĩa xã hội khoa
học (khoa học) là phương tiện, công cụ. Nhưng phương tiện ấy dẫn đến mục tiêu
nào? Phải chăng chỉ là độc lập dân tộc?
Chủ nghĩa Mác -
Lênin chỉ ra rằng “Chủ nghĩa xã hội khoa học là khoa học về sự giải phóng giai
cấp công nhân đồng thời giải phóng toàn xã hội trên phạm vi toàn thế giới khỏi
mọi áp bức, bóc lột, bất công; khỏi mọi tình trạng nghèo nàn, lạc hậu; khỏi mọi
sự phân chia giai cấp và đấu tranh giai cấp”; “Thay cho xã hội tư sản đối kháng
giai cấp là xã hội mà sự phát triển tự do của mỗi người là điều kiện cho sự phát
triển của tất cả mọi người”.
Với ý nghĩa ấy,
chủ nghĩa xã hội khoa học là một công cụ, phương tiện có giá trị vô cùng vĩ đại
– công cụ giải phóng toàn thế giới. Nhưng hiểu theo nghĩa rộng đầy đủ, thực sự
“chủ nghĩa xã hội khoa học là khoa học thống nhất biện chứng giữa lý luận và
thực tiễn, giữa khoa học và cách mạng, giữa mục tiêu và động lực của sự phát
triển, giữa lý luận, phương pháp luận khoa học và cương lĩnh hành động thực
tiễn, giữa dân tộc và giai cấp, dân tộc quốc tế, dân tộc với thời đại…”.
Chủ nghĩa xã hội
khoa học còn chỉ ra rằng, sự nghiệp cách mạng cộng sản, của giai cấp công nhân
là sự nghiệp quốc tế, nhưng để đi đến thắng lợi cuối cùng nó lại phải trải qua
những thắng lợi ở từng quốc gia dân tộc “Giai cấp vô sản ở mỗi nước, trước hết
phải thanh toán giai cấp tư sản ở nước mình, phải vươn lên, trở thành dân tộc,
giai cấp dân tộc”.
Đặc biệt khi chủ
nghĩa tư bản trở thành chủ nghĩa đế quốc, vấn đề dân tộc trở thành vấn đề thuộc
địa thì con đường giải phóng giai cấp công nhân, giải phóng xã hội ở các nước
thuộc địa của đế quốc tư sản nhất thiết phải trải qua giai đoạn đấu tranh chống
giai cấp tư sản thực dân (cũ, mới) cấu kết với giai cấp phong kiến và tư sản
mại bản phản động giành độc lập cho dân tộc, tự do cho nhân dân.
Tổng kết quan hệ
giữa giải phóng dân tộc với giải phóng xã hội, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ
“Nước chưa được độc lập thì lợi ích giai cấp vạn năm cũng không đòi được. Nhưng
nước độc lập rồi mà dân vẫn đói, vẫn rét thì độc lập cũng chẳng có ý nghĩa
gì…”. Do đó, sự nghiệp giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị của đế quốc thực
dân tư sản trong thời đại ngày nay khác bản chất so với giải phóng dân tộc khỏi
ách thống trị của đế quốc phong kiến kiểu đế quốc Nguyên Mông, đế quốc Minh,
Thanh trước đây. “Con đường giải phóng các dân tộc trong thời đại ngày nay chỉ
có thể là cách mạng vô sản… Rằng: chỉ có chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản
mới có thể giải phóng triệt để của dân tộc bị áp bức”. Đúng như Lênin nêu “Vô
sản tất cả các nước và các dân tộc bị áp bức đoàn kết lại”.
Như vậy, Chủ nghĩa
xã hội trong chủ nghĩa Mác - Lênin không chỉ là phương tiện mà còn là mục tiêu
của thời đại ngày nay.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét