Ngày 06 tháng 02
“Đã từ lâu nước Việt Nam là một, dân tộc
Việt Nam là một, không ai có thể chia cắt được".
Ngày 6-2-1951 là ngày mùng 1 Tết Tân
Mão, trên báo Cứu Quốc của Mặt trận Liên Việt ra trước đó một ngày đã đăng “Thư
chúc tết” của Bác Hồ mang tinh thần phấn khởi sau chiến thắng của Chiến dịch
Biên giới, cuộc kháng chiến bắt đầu có được nguồn lực của bè bạn quốc tế: “Xuân
này kháng chiến đã 5 xuân/ Nhiều xuân kháng chiến càng gần thành công/ Toàn dân
hăng hái một lòng/ Thi đua chuẩn bị Tổng phản công kịp thời”.
Đây là cái tết thứ hai các thành viên
Chính phủ ăn tết chung, lần trước là Tết Đinh Hợi (1947) họp tại Quốc Oai (gần
Hà Nội), lần này trên chiến khu Việt Bắc; lần trước đang đối phó với sự tấn
công của giặc, lần này đã khai thông biên giới chuẩn bị Tổng phản công. Hồi ký
của Bộ trưởng Lê Văn Hiến thuật lại, sau khi nghe mọi người chúc tết: “đến lượt
Hồ Chủ tịch cám ơn và chúc mọi người. Cụ cho mang vào một mâm cam và biếu mỗi vị
một quả với câu “khổ tận cam lai” (khổ mãi rồi cái sướng sẽ đến)... Cụ lại dặn
các vị có gia đình thì đem về làm quà cho gia đình...”, cuộc họp diễn ra cho đến
tối. Ngày hôm sau, Chính phủ tiếp tục họp cho đến 1 giờ chiều và nhiều người
lên đường tới địa điểm họp trù bị Đại hội lần thứ 2 của Đảng diễn ra vài ngày
sau đó.
7 năm sau, ngày 6-2-1958, Bác đang tiến
hành chuyến thăm lịch sử nước Cộng hòa Ấn Độ. Tại thủ đô New Delhi, Bác dự buổi
tiệc trà của “Ủy ban đón tiếp Hồ Chủ tịch”. Đáp lại lời ca ngợi của chủ nhà,
Bác nói: “Tôi không phải là anh hùng. Chính những người dân Việt Nam và Ấn Độ
đã đoàn kết đ.ấu t.ranh giành lại tự do và độc lập cho Tổ quốc mình, đó mới là
những người anh hùng thật...”. Tối hôm đó, tại lễ chiêu đãi do Tổng thống Ấn Độ
tổ chức, Bác đã xin phép không ngồi trên chiếc “ngai vàng” mà chủ nhà dành vị
trí danh dự cho khách, với lý do: “Tôi muốn được bình đẳng với mọi người”. Và
trong đáp từ trước các nhà lãnh đạo của quốc gia đang đóng vai trò Chủ tịch Ủy
ban Quốc tế giám sát việc thực hiện Hiệp định Genève 1954, Bác lại khẳng định:
“Đã từ lâu nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, không ai có thể chia
cắt được. Chúng tôi kiên quyết phấn đấu để thực hiện thống nhất đất nước trên
cơ sở độc lập và dân chủ bằng phương pháp hòa bình”.
Ngày 6-2-1961, phát biểu tại Hội nghị
Cán bộ thanh tra toàn miền Bắc, Bác xác định: “Thanh tra là một nhiệm vụ vẻ
vang và quan trọng, nó theo dõi, xem xét việc chấp hành đúng đắn đường lối
chính sách, nghị quyết, chỉ thị của Đảng và Chính phủ” và phê phán một số yếu
kém trong đội ngũ cán bộ của ngành.
Ngày 6-2-1969, 10 giờ 15 phút, tại Phủ
Chủ tịch, Bác làm việc với Đài phát thanh ghi lời chúc mừng năm mới để phát vào
phút giao thừa bước sang xuân Kỷ Dậu, mùa xuân cuối cùng của Chủ tịch Hồ Chí
Minh, kết thúc bằng một lời thơ lạc quan: “Bắc Nam xum họp Xuân nào vui hơn!”./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét