Báo
cáo chính trị Đại hội XIII xác định định hướng thứ nhất là: “Tiếp tục đổi mới mạnh
mẽ tư duy, xây dựng, hoàn thiện đồng bộ thể chế phát triển bền vững về kinh tế,
chính trị, văn hóa, xã hội, môi trường..., tháo gỡ kịp thời những khó khăn, vướng
mắc; khơi dậy mọi tiềm năng và nguồn lực, tạo động lực mới cho sự phát triển nhanh
và bền vững đất nước”[1].
Lần đầu tiên, vấn đề “thể chế phát triển bền vững” được đặt ra trong một văn kiện
Đại hội Đảng. Trước đó trong Đại hội XII, vấn đề thể chế chỉ được nhắc đến trong
nhiệm vụ tổng quát thứ hai là “Tiếp tục hoàn thiện thể chế, phát triển kinh tế thị
trường định hướng xã hội chủ nghĩa”[2];
nói cách khác, tức là mới chỉ đề cập đến hoàn thiện thể chế phát triển của lĩnh
vực kinh tế. Báo cáo chính trị Đại hội XIII đề cập “thể chế phát triển bền vững”,
tức là thể chế bảo đảm cho sự vận hành đồng bộ, thuận lợi, thúc đẩy sự phát triển
toàn diện của các lĩnh vực từ kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, đến quốc phòng,
an ninh, đối ngoại, hội nhập quốc tế, hướng tới thực hiện yêu cầu phát triển nhanh,
bền vững đất nước. Trong thể chế phát triển thì thể chế chính trị là yếu tố trung
tâm, quyết định, chi phối đối với thể chế của các lĩnh vực còn lại.
Việc
nhấn mạnh và đặt “thể chế phát triển bền vững” là định hướng phát triển đầu tiên
nói lên điều gì? Thứ nhất, đó là nhận thức mới của Đảng ta về ý nghĩa, tầm quan
trọng đặc biệt của thể chế phát triển bền vững đối với công cuộc xây dựng, phát
triển đất nước trong thời kỳ mới. Đó chính là điều kiện quyết định để “tháo gỡ kịp
thời những khó khăn, vướng mắc; khơi dậy mọi tiềm năng và nguồn lực, tạo động lực
mới cho sự phát triển nhanh và bền vững đất nước”[3]. Đó cũng chính là
bài học được rút ra từ thực tiễn lãnh đạo công cuộc xây dựng, phát triển đất nước
trong 35 năm thực hiện đường lối đổi mới vừa qua, đã không chỉ cho thấy vai trò,
ý nghĩa to lớn của thể chế đối với sự phát triển nói chung, mà còn là trách nhiệm
to lớn, nặng nề và có ý nghĩa quyết định của Đảng trong lãnh đạo, chỉ đạo, kiểm
tra việc xây dựng và không ngừng hoàn thiện thể chế phát triển nói chung, nhất là
thể chế chính trị - một điều kiện sống còn cho công cuộc xây dựng đất nước và bảo
vệ Tổ quốc.
Thứ
hai, thể chế phát triển của chúng ta hiện nay nói chung còn có nhiều hạn chế, tạo
ra những vướng mắc, gây ra những khó khăn cho việc huy động nguồn lực, sức mạnh
để phát triển đất nước một cách đồng bộ, bền vững. Việc nhận ra những hạn chế, vướng
mắc về thể chế phát triển chính là thể hiện thái độ nghiêm khắc, tinh thần trách
nhiệm và phương pháp khoa học, thực tế, khách quan của Đảng trong lãnh đạo đất nước
với tư cách một đảng cầm quyền.
Thứ
ba, cùng với những hạn chế của hệ thống thể chế phát triển bền vững hiện nay thì
sự vận động của tình hình chung trên thế giới, sự phát triển dẫn đến những thay
đổi to lớn, mạnh mẽ, toàn diện của thực tiễn; và những yêu cầu, đòi hỏi mới của
công cuộc xây dựng, phát triển đất nước trong thời kỳ mới cũng đòi hỏi chúng ta
phải không ngừng đổi mới, hoàn thiện thể chế phát triển bền vững. Đó là vấn đề có
tính quy luật, là một yêu cầu khách quan, là điều kiện căn bản bảo đảm cho sự phát
triển bền vững đất nước nhằm đạt được mục tiêu đặt ra. Hơn thế, đây cũng một lần
nữa cho chúng ta thấy bài học có tính phương pháp luận - phải luôn nhìn thẳng vào
sự thật và xác định phương hướng phát triển đất nước phải xuất phát từ các điều
kiện thực tế.
LXZ-68
0 nhận xét:
Đăng nhận xét