Nhận
diện rõ những âm mưu, thủ đoạn, các quan điểm sai trái, xuyên tạc của các thế lực
thù địch, phản động tấn công vào nền tảng tư tưởng, chủ trương, đường lối của Đảng
và chính sách, pháp luật của Nhà nước. Có thể nói, nắm bắt những âm mưu, thủ đoạn,
phương thức, hình thức chống phá của các thế lực thù địch, phản động và các phần
tử cơ hội chính trị là nhiệm vụ đầu tiên để nhận diện rõ các đối tượng này, nhất
là khi chúng là những kẻ thù giấu mặt, cơ hội chính trị, lợi dụng dân chủ, tự
do ngôn luận, tự do báo chí, để từ đó, chúng ta có đối sách, phương pháp đấu
tranh phù hợp, đạt hiệu quả cao.
Thứ
nhất, các thế lực thù địch, phản động tấn công trực diện vào nền tảng tư tưởng
của Đảng nhằm bác bỏ, phủ nhận Chủ nghĩa Mác-Lênin,
tư tưởng Hồ Chí Minh, hệ thống quan điểm, đường lối của Đảng. Thủ đoạn mới của
chúng là chuyển từ bôi nhọ bằng luận điệu “du nhập ngoại lai”, “nhập khẩu lý luận”
sang đánh tráo, thay thế các khái niệm, thổi phồng cái gọi là “chủ thuyết phát
triển mới”, đối lập Chủ nghĩa Mác với Chủ nghĩa Lênin, kêu gọi dùng “Chủ nghĩa
Hồ Chí Minh” để thay thế Chủ nghĩa Mác-Lênin mà cố tình lờ đi một sự thật hiển
nhiên, rõ ràng rằng, tư tưởng Hồ Chí Minh là sự vận dụng và phát triển sáng tạo
Chủ nghĩa Mác-Lênin vào thực tiễn cụ thể của Việt Nam. Chúng trích dẫn một cách
cắt xén, nửa vời những quan điểm của Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh,
đan cài gài bẫy bằng những quan điểm giả danh mác-xít, làm cho người đọc mất
phương hướng, lẫn lộn, không phân biệt được đúng, sai. Chúng rêu rao rằng, Đảng
và Nhà nước Việt Nam, giới lý luận và các nhà khoa học của ta đã dịch sai, hiểu
sai quan điểm của Mác, Ph.Ăng-ghen; đồng thời, chúng diễn giải lại theo cách hiểu
xuyên tạc, méo mó, hòng làm cho cán bộ, đảng viên và nhân dân hoang mang, dao động,
suy giảm niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, vào chủ nghĩa xã hội và con đường
đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Cùng với việc công kích trực tiếp vào Chủ
nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, chúng còn đẩy mạnh tuyên truyền, cổ xúy
du nhập các trào lưu tư tưởng cực đoan, chủ nghĩa dân túy, chủ nghĩa thực dụng,
chủ nghĩa dân tộc cực đoan từ bên ngoài, kết hợp với kích động chủ nghĩa cá
nhân, chủ nghĩa cơ hội, chủ nghĩa bè phái, chủ nghĩa hưởng lạc từ bên trong, nhằm
thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong hệ thống chính trị và xã hội.
Thứ
hai, các thế lực thù địch, phản động phủ nhận, hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng
và thể chế chính trị XHCN bằng các luận điệu xuyên tạc như: Đảng tự cho mình đứng
trên tất cả; Đảng cầm quyền phi chính danh, không còn mang bản chất cách mạng của
giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của dân tộc. Chúng xuyên tạc các sự kiện
lịch sử của cách mạng Việt Nam; cổ xúy “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang,
đòi từ bỏ sự lãnh đạo của Đảng đối với lực lượng vũ trang; phủ nhận kinh tế thị
trường định hướng XHCN, đòi tách biệt, đối lập “kinh tế thị trường” với “định
hướng XHCN”. Chúng còn cho rằng chế độ hiện nay mắc “lỗi hệ thống”, đòi cải
cách thể chế chính trị theo hướng đa nguyên, đa đảng, thực hiện “tam quyền phân
lập”, phát triển “xã hội dân sự” theo tiêu chí phương Tây, với âm mưu không gì
khác ngoài việc chống phá sự lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước và sự nghiệp
đổi mới của nhân dân ta.
Thứ
ba, các thế lực thù địch, phản động xuyên tạc tình hình đất nước, rêu rao cái gọi
là “khủng hoảng toàn diện”, “tình thế hiểm nghèo”, khoét sâu các vấn đề xã hội,
tôn giáo, dân tộc, nhân quyền, đất đai, dịch Covid-19... nhằm phá vỡ khối đại
đoàn kết toàn dân tộc. Các thủ đoạn thường được chúng sử dụng là: Kích động đòi
đất, đòi nơi thờ tự vô lối, đòi thực hành tôn giáo trái pháp luật; kích động
giáo dân, đồng bào dân tộc thiểu số tụ
tập biểu tình. Chúng kích động, “hà hơi tiếp sức” cho những kẻ nhân danh “lòng
yêu nước” để biểu tình gây rối trật tự, trị an. Đặc biệt, trong thời gian qua,
các đối tượng chống đối triệt để lợi dụng các vụ án phức tạp, nhạy cảm để kích
động, xuyên tạc, quy kết, vu cáo Đảng, Nhà nước yếu kém, đả kích các cơ quan tư
pháp, kích động “bất tuân dân sự” trong xã hội.
Thứ
tư, lợi dụng thông tin về những mặt hạn chế, bất cập của đất nước, các thế lực
thù địch, phản động khoét sâu vào những điểm yếu kém trong thực thi công vụ của
một số cơ quan, cán bộ lãnh đạo, quản lý, hòng chia rẽ Đảng, Nhà nước với nhân
dân, âm mưu cô lập, tách các tổ chức đảng, đảng viên ra khỏi quần chúng, hướng
lái tạo ra những tư tưởng, tâm lý nghi kỵ, hẹp hòi, hành động sai trái, chống đối,
bạo lực và bạo động trong cộng đồng và xã hội. Chúng ngụy tạo, tô vẽ, thổi phồng,
quy kết những biểu hiện cá biệt, những khuyết điểm của một số tổ chức đảng và
cá nhân đảng viên thành bản chất của Đảng cầm quyền, từ đó kích động đối lập Đảng
với nhân dân, tạo sự xa cách, oán thán, thù ghét, tẩy trừ cán bộ, đảng viên.
Thứ
năm, các thế lực thù địch, phản động tiến hành móc nối, xâm nhập vào nội bộ của
ta, tìm cách phân hóa tổ chức, hòng dựng lên “ngọn cờ” tập hợp lực lượng. Chúng
không ngừng tìm kiếm những phần tử thoái hóa, biến chất trong hàng ngũ cán bộ,
đảng viên, nhất là những kẻ bất mãn, cơ hội chính trị, có biểu hiện “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” để tán phát tư tưởng phản động, chống phá Đảng, Nhà nước. Để
tăng thêm sức lan tỏa, độ tin cậy của thông tin, chúng chú ý tập hợp, dẫn dụ những
ý kiến, phát biểu gây “sốc” trái với đường lối, quan điểm của Đảng và chính
sách, pháp luật của Nhà nước từ những đối tượng “dân túy”, tạo dựng ra cái gọi
là chân dung “nhân sĩ, trí thức yêu nước”, “những cán bộ của nhân dân”… nhằm trực
tiếp tuyên truyền các quan điểm, tư tưởng thù địch, sai trái.
Thứ
sáu, các thế lực thù địch, phản động phá hoại đường lối đối ngoại độc lập, tự
chủ, đa dạng hóa, đa phương hóa trong hội nhập quốc tế của Đảng ta với các
chiêu bài, như “bài”, “thoát” nước này, liên minh với nước kia, cổ xúy chủ
nghĩa ly khai. Đáng chú ý, các đối tượng này triệt để lợi dụng vấn đề chủ quyền
biển, đảo để tung tin thất thiệt, làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào quyết
tâm bảo vệ chủ quyền biển, đảo của Đảng và Nhà nước ta. Chúng tổ chức tán phát
các “thư ngỏ”, “tuyên bố”, “kiến nghị” để lôi kéo, kích động đồng bào ta ở
trong nước và nước ngoài; kêu gọi chính phủ các nước, các tổ chức quốc tế can
thiệp vào công việc nội bộ, gây sức ép đối với Việt Nam về các vấn đề dân chủ,
nhân quyền.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét