Những ngày qua, trước những diễn biến phức tạp có chiều hướng gia tăng ở biển Đông, một số kẻ đội lốt “yêu nước” lớn tiếng cho rằng, Trung Quốc điều hơn 200 tàu cá “dân quân” tập trung tại đá Ba Đầu, thuộc cụm đảo Sinh Tồn, quần đảo Trường Sa, Philippines đưa máy bay và tàu chấp pháp ra ngăn cản, Việt Nam thì chỉ biết quan ngại, lo lắng. Rồi thì “Việt Nam hèn kém, không dám lên tiếng, chỉ dám bày tỏ quan ngại. Máy bay đâu, tàu ngầm đầu, sao không bắn đi mà mặc cho Trung Quốc ngang nhiên thế”... Vậy, có thực là Việt Nam chỉ biết quan ngại hay không?
Cùng thời điểm
mà Trung Quốc điều hơn 200 tàu đóng "tránh" thời tiết xấu ở gần Song
Tử Đông, thì Việt Nam chính thức công bố cảng dầu khí lớn bậc nhất Đông Nam Á tại
giàn khoan Sao Vàng - Đại Nguyệt, gần bãi Tư Chính. Ngoài việc phục vụ việc
phát triển kinh tế, Sao Vàng - Đại Nguyệt còn đóng vai trò là một "ngọn đuốc
giữa biển" khẳng định chủ quyền lãnh thổ Việt Nam tại Biển Đông.
Đội hình
tàu Trung Quốc neo đậu tại bãi đá gần đảo Sinh Tồn Đông của Việt Nam. Ảnh:
Maxar.
Trước đó, giàn
khoan Sao Vàng - Đại Việt đã hòa những dòng khí đốt đầu tiên vào đường ống tiếp
bờ Nam Côn Sơn 2, đánh dấu việc Việt Nam chính thức thực hiện quyền khai thác
kinh tế tại vùng này, mặc cho Trung Quốc nhiều lần đăng đàn phản đối. “Sao
Vàng” là ngôi sao trên lá cờ đỏ sao vàng. Còn “Đại Nguyệt” chính là “vầng trăng
lớn” đối đầu với “mặt trời lớn” - Trung Quốc, được lấy cảm hứng từ câu đối
“Nguyệt cung tinh đạn, hoàng hôn xạ lạc kim ô” của Mạc Đĩnh Chi. Nghĩa gốc của
câu đối là: “Trăng là cung, sao là đạn, chiều tối bắn rụng” mặt trời. Hàm ý của
câu đối là một nước nhỏ cũng có thể chiến thắng một nước lớn.
Cần biết rằng,
vào những năm 90 của thế kỷ trước, Trung Quốc từng đề xuất Việt Nam cùng khai
thác dầu mỏ tại bãi Tư Chính. Trung Quốc sẽ bỏ vốn đầu tư, nhân lực, thiết bị,
còn Việt Nam chỉ việc công nhận chủ quyền Trung Quốc tại bãi Tư Chính và
"ngồi đợi tiền về". Nhưng Việt Nam chưa bao giờ đồng ý và luôn giữ một
thái độ rất kiên quyết, nhiều lần điều tàu thực thi chủ quyền khiến tàu thăm dò
Trung Quốc phải rút về.
Trung Quốc từng
mong muốn chiếm đóng phi pháp bãi Tư Chính. Nhưng Trung Quốc chưa bao giờ làm
được điều này cả, mà chính Việt Nam đã khẳng định được chủ quyền lãnh thổ, thực
thi quyền lợi kinh tế tại đây. Từ tiền đề đã có từ Tư Chính, trong thời gian sắp
tới, Việt Nam sẽ tiếp tục khởi động dự án tại mỏ Cá Voi Xanh - rất gần quần đảo
Hoàng Sa mà Trung Quốc chiếm đóng trái phép.
Cũng trong những
ngày này, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc quyết định chi hơn 4800 tỷ đồng, tương
đương khoảng 210 triệu USD kéo điện lưỡi quốc gia ra Côn Đảo. Mục đích của việc
kéo điện này nhằm đảm bảo nguồn cung điện ổn định cho sự phát triển kinh tế của
Côn Đảo, đảm bảo an ninh quốc phòng. Đây là một trong những dự án kéo điện ra hải
đảo tốn kém nhất Đông Nam Á và bị nhiều người Việt cho là lãng phí.
Nhiều người
thường bảo “tư nhân hóa ngành điện”, nhưng nếu tư nhân hóa ngành điện, thì liệu
có doanh nghiệp nào bỏ vốn hàng ngàn tỷ đồng đầu tư cho một khu vực hải đảo chỉ
với khoảng 10 ngàn dân hay không? Mà nếu chấp nhận bỏ vốn đầu tư, rồi bán điện
với giá 400 ngàn/1 số điện, liệu nhân dân có dám dùng không?
Phú Quốc, Kiên
Hải, Côn Đảo, Phú Quý, Lý Sơn, Bạch Long Vĩ… là những tiền đồn của Tổ Quốc, có
giá trị quan trọng về chủ quyền lãnh thổ của Tổ Quốc. Tiền đồn có mạnh, thì đất
liền mới vững.
Tờ
Economictimes từng nhận định rằng, tham vọng của Việt Nam là muốn biến Côn Đảo
thành một “cơ sở hậu cần” của quân đội Việt Nam, nơi mà các máy bay SU có thể cất
và hạ cánh, và quan trọng hơn, các tàu ngầm Việt Nam có thể xuất hiện và đóng
quân. Hiện nay, Malaysia và Indonesia nhiều lần bắt bớ ngư dân Việt Nam vô lý,
việc xây dựng Côn Đảo thành một “cơ sở hậu cần” khiến cho ngư dân Việt Nam thêm
an tâm khi hoạt động kinh tế tại thềm lục địa phía Nam, các lực lượng Việt Nam
có nơi cập bờ để tiếp liệu thay vì phải vào tận các cảng đất liền.
Cũng chính tờ
này, khẳng định rằng Việt Nam đã và đang tôn tạo, xây dựng các đảo tại Trường
Sa như Đá Tây hay Sinh Tồn để có thể phòng thủ và tấn công trước Trung Quốc.
Ngoài ra, các đảo Phan Vinh và Nam Yết đều ghi nhận sự gia tăng về diện tích,
xuất hiện thêm nhiều nhà chứa tên lửa, trạm thông tin liên lạc, tòa nhà hành
chính...
Trung Quốc từng
đề nghị Philippines “cùng khai thác” tại vùng đặc quyền kinh tế của
Philippines, Tổng thống Duterte đồng ý và bày tỏ sự vui mừng, mặc cho người dân
và đồng minh phản đối gay gắt. Trung Quốc cũng gửi lời đề nghị tương tự nhưng
Việt Nam đáp lại bằng lời từ chối thẳng thừng và còn điều tàu ra chấp pháp, khiến
tàu Trung Quốc phải rút lui.
Trung Quốc điều
tàu thăm dò vào bãi Tư Chính, Việt Nam đáp lại bằng cách xây dựng dàn khoan 14
ngàn tấn - lớn nhất từ trước đến nay, tiến hành khai thác dầu khí và xây dựng cảng
cho tàu siêu trọng cập bến.
Trung Quốc
luôn khẳng định bãi Tư Chính là của họ, nhiều lần điều tàu ra xâm lấn và thăm
dò, nhưng Việt Nam mới là quốc gia duy nhất cho đến nay hiện diện, thực thi quyền
chủ quyền và quyền kinh tế tại đây. Nếu Việt Nam sợ hãi hay quan ngại bằng mồm,
thì đã chấp nhận đề nghị "cùng chia sẻ bãi Tư Chính" vào năm 1994 rồi.
Trên mặt ngoại
giao, chúng ta “quan ngại” và nói chuyện đúng sai dựa trên luật pháp quốc tế.
Quan ngại không có nghĩa là sợ hãi và thoái lui. Mà đằng sau đó, là những nỗ lực
khẳng định chủ quyền không ngừng nghỉ và bền bỉ./.
NĐV-H2
0 nhận xét:
Đăng nhận xét