Trong suốt quá trình Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo cách mạng,
các thế lực thù địch, phản động, phần tử cơ hội chính trị luôn dùng mọi “ngón
đòn” tinh vi, xảo quyệt hòng phủ nhận nguyên tắc TTDC, tiến tới mưu toan phủ nhận
vai trò lãnh đạo của Đảng, xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Một trong
những âm mưu cực kỳ thâm độc, nguy hiểm đó là “tấn công”, phá vỡ sự đoàn kết,
thống nhất, chặt chẽ về mặt tổ chức và hoạt động của Đảng, làm cho Đảng
tan rã cả về chính trị, tư tưởng, đạo đức, tổ chức và cán bộ. Chúng lợi dụng tự
do ngôn luận, tự do báo chí, “núp bóng dân chủ”, “đội lốt nhân quyền” tung
chiêu bài “thư ngỏ”, “góp ý”, “hội thảo khoa học” để rêu rao rằng: Tập trung và
dân chủ là hai mặt không thể thống nhất, “đã tập trung thì không thể có dân chủ,
đã dân chủ thì không thể tập trung”, “tập trung với dân chủ như lửa với nước”.
Bởi vậy, hoặc chỉ có tập trung, hoặc chỉ có dân chủ (!?). Thực chất, các quan
điểm này muốn tách rời tập trung với dân chủ nhằm phủ nhận một mặt nào đó để
xuyên tạc rằng Đảng ta quan liêu, độc đoán, chuyên quyền hoặc dân chủ vô chính
phủ, mưu toan phá vỡ sự chặt chẽ, thống nhất trong tổ chức và hoạt động của Đảng,
mưu toan làm suy giảm sức chiến đấu, uy tín của Đảng ta.
Trong bối cảnh nước ta thực hiện công cuộc xây dựng, chỉnh đốn
Đảng, trước sự vận động, phát triển của tình hình cách mạng, các thế lực thù địch,
phản động, phần tử cơ hội chính trị luôn dùng chiêu bài xuyên tạc, thổi phồng,
bôi đen, bóp méo, suy diễn vấn đề TTDC. Chúng cho rằng: TTDC chỉ phù hợp khi Đảng
còn hoạt động bí mật hoặc trong điều kiện chiến tranh, còn trong thời bình,
nguyên tắc đó đã lỗi thời, không còn phù hợp, là nguyên nhân của mọi nguyên
nhân dẫn tới trì trệ, tiêu cực (!?). Nguy hiểm hơn, một mặt, chúng vẫn
tỏ ra ca ngợi Đảng và Bác Hồ đã vận dụng tốt nguyên tắc TTDC, sáng suốt chèo
lái con thuyền cách mạng trong thời chiến; mặt khác, chúng lợi dụng
những yếu kém, khuyết điểm của một bộ phận cán bộ, đảng viên, nhất là trong
phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực để đánh lận và “đổ lỗi” cho những
khuyết điểm, hạn chế đó đều do nguyên tắc TTDC không còn phù hợp trong thời
bình, khi đất nước đổi mới, hội nhập sâu rộng... (!?). Từ đó, chúng đòi hỏi Đảng
phải từ bỏ nguyên tắc TTDC “cho phù hợp tình hình mới” (!?).
Bất chấp thực tiễn khách quan, các thế lực thù địch, phản
động, phần tử cơ hội chính trị xuyên tạc rằng: Một đảng là độc đoán, chuyên quyền,
không có đối trọng, không có dân chủ, xã hội không phát triển, không thể có dân
chủ trong chế độ một đảng duy nhất cầm quyền; Việt Nam muốn dân giàu, nước mạnh,
dân chủ, công bằng, văn minh thì cần phải chấm dứt sự độc quyền lãnh đạo của Đảng
Cộng sản (!?). Theo chúng: Đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập là “xu hướng của
thời đại”, của các quốc gia trên thế giới cũng là “hướng đi”, “bước tiến” đúng
đắn của Việt Nam (!?). Đây là âm mưu thâm độc cổ xúy cho đa nguyên chính
trị, đa đảng đối lập hòng tạo cơ hội cho các lực lượng phản động, thù địch
“ngóc đầu” chống phá Đảng, Nhà nước, mưu toan xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở
Việt Nam.
Lợi dụng những hạn chế, khuyết điểm, nhất là khi Đảng ta đẩy
mạnh thực hiện Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4 ở các khóa XI, XII và XIII, với
quan điểm “không có vùng cấm”, “không có trường hợp ngoại lệ”, xử lý nghiêm nhiều
cán bộ, đảng viên, tổ chức đảng sai phạm, làm trong sạch Đảng thì các thế lực
thù địch, phản động, phần tử cơ hội chính trị không từ bất kỳ thủ đoạn thâm độc
nào để xuyên tạc, bóp méo sự thật. Chúng quy chụp, đánh đồng hiện tượng thành bản
chất, như tham nhũng là bản chất của Đảng, của TTDC, là hệ quả của một đảng cầm
quyền (!?); mục đích của Đảng đã thay đổi không còn vì nước, vì dân như lúc Chủ
tịch Hồ Chí Minh còn sống, giờ đây là vì lợi ích nhóm, lợi ích của cán bộ, đảng
viên (!?). Chúng xuyên tạc rằng: Chống tham nhũng là để thanh trừng phe, cánh
chứ không phải là để làm cho Đảng sạch hơn, mạnh hơn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét