Từ thực tiễn lãnh đạo
cách mạng 90 năm qua, Đảng ta đúc kết: Cán bộ là nhân tố quyết định sự thành
bại của cách mạng, là khâu “then chốt của then chốt” trong xây dựng Đảng... Tuy nhiên thời gian qua
đã xuất hiện một số cán bộ, đảng viên làm việc trì trệ hoặc có địa vị rồi thì
không chịu tiếp tục học tập, rèn luyện, mắc bệnh háo danh, khi bị phê bình thì
“tranh công, đổ tội”, kéo bè cánh… Đây là “vi rút trì trệ”, một biểu hiện của
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”...
Chủ tịch Hồ Chí Minh nhiều lần cảnh báo
nguy cơ và lên án những “bệnh” thường gặp trong công tác cán bộ. Từ Đường kách
mệnh (năm 1927), đặc biệt là trong Sửa đổi lối làm việc (năm 1947), Người đề
nghị mỗi đảng viên cần hết sức cảnh giác, tránh xa chủ nghĩa cá nhân, coi đó là
“một thứ vi trùng rất độc”. Trong nhiều loại “bệnh” dễ mắc, Người nêu rõ: “Bệnh
hiếu danh” đồng nghĩa với “tự cho mình là anh hùng, là vĩ đại. Có khi vì cái
tham vọng đó mà việc không đáng làm cũng làm. Đến khi bị công kích, bị phê bình
thì tinh thần lung lay”. Khi tinh thần bị lung lay thì dễ mắc “bệnh” bè phái và
đi đến chia rẽ… Kết quả là dẫn đến tâm lý nghi kỵ nhau, mất đoàn kết nội bộ,
sinh ra lối làm việc “cầm chừng”, “phòng thủ” và một bộ phận cán bộ, đảng viên
coi đây là “thượng sách”.
Đáng lưu ý, những cảnh báo của Chủ tịch Hồ Chí
Minh từ nhiều năm trước vẫn là những bài học còn nguyên giá trị. Nghị quyết
Trung ương 4 (khóa XII) “Về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy
lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ” đã chỉ ra các hiện tượng: Không gương
mẫu trong công tác; né tránh trách nhiệm, thiếu trách nhiệm, làm việc qua loa,
đại khái, kém hiệu quả; khi có khuyết điểm thì thiếu thành khẩn, phê phán người
khác với động cơ cá nhân không trong sáng… và coi đây là những biểu hiện cần
kiên quyết ngăn chặn.
Trên thực tế, ở nhiều địa phương, những hạn chế
trong các mặt của công tác cán bộ như nêu trên đang phát tác trên nhiều lĩnh
vực và có tác hại khôn lường đối với sự phát triển của mỗi tổ chức, đơn vị và
cả trên bình diện quốc gia. Trong đó, biểu hiện dễ thấy là cán bộ, đảng viên
khất lần hoàn thành tiến độ công việc được giao; lấy lý do sức khỏe, gia đình
để thoái thác việc khó; đùn đẩy trách nhiệm giữa các cá nhân, bộ phận; dành
thời gian làm việc công để mưu lợi cá nhân; khi có khen thưởng thì “tranh
công”, khi có khuyết điểm thì “đổ tội”... Mới đây nhất, trường hợp Giám đốc
Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đắk Nông Trần Thanh Bình; Hiệu trưởng Trường Trung học
phổ thông Mạc Đĩnh Chi (thành phố Hải Phòng) Nguyễn Thị Xã bị điều chuyển công
tác do lơ là nhiệm vụ phòng, chống dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp do chủng mới
của vi rút corona (Covid-19) gây ra là ví dụ điển hình.
Biểu hiện cao độ của sự trì trệ là nhiều việc
đáng lẽ phải được giải quyết ở cấp dưới, nhưng vì cấp dưới, cấp cơ sở không
giải quyết, mà cứ dồn dần lên cấp trên, nên cuối cùng rất nhiều nhiệm vụ lên
đến tận cấp Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ. Có thể thấy rõ thực trạng này đã
kéo dài nhiều năm trong giải ngân vốn đầu tư công, cổ phần hóa, thoái vốn doanh
nghiệp nhà nước; việc xử lý các dự án thua lỗ, chậm tiến độ... Mới đây, tại
cuộc họp Thường trực Chính phủ về đánh giá tác động của tình hình dịch bệnh do
Covid-19, tổ chức ngày 12-2, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã nhấn mạnh
yêu cầu đồng thời chống 2 loại vi rút là vi rút corona và “vi rút trì trệ”.
Chúng ta có thể hiểu được sự sốt ruột của Thủ tướng, vì tình hình dịch bệnh do
Covid-19 đang rất nóng, không thể chấp nhận tình trạng có những cán bộ không
dám tiến công, không chịu làm việc. Quan trọng là sự trì trệ không chỉ trong
phòng, chống dịch bệnh, mà còn ở các lĩnh vực khác, ảnh hưởng không nhỏ đến sự
phát triển của kinh tế - xã hội, đời sống nhân dân. Những phản ánh không tốt từ
cộng đồng doanh nghiệp, người dân là dẫn chứng và cần sớm được tẩy trừ...
Để chống lại “vi rút trì trệ” gồm nhiều công
việc phức tạp, liên quan đến nhiều ngành, nhiều cấp và đòi hỏi cả thời gian,
quyết tâm chính trị cao độ. Thời gian qua, Đảng, Nhà nước đã rất quyết liệt
trong vấn đề này, thông qua việc ban hành nhiều quy định, quy chế trong Đảng;
sửa đổi, bổ sung luật chuyên ngành và các nghị định hướng dẫn thi hành luật.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là vấn đề con người, cụ thể ở đây là cần
đánh giá đúng công tác cán bộ, trong đó tập trung vào một số giải pháp cụ thể.
Trước hết là tiếp tục thực hiện mạnh mẽ Nghị
quyết số 18-NQ/TƯ “Một số vấn đề về tiếp tục đổi mới, sắp xếp tổ chức bộ máy
của hệ thống chính trị tinh gọn, hoạt động hiệu lực, hiệu quả”; Nghị quyết số
19-NQ/TƯ về “Tiếp tục đổi mới hệ thống tổ chức và quản lý, nâng chất lượng hiệu
quả hoạt động của các đơn vị sự nghiệp công lập”, được Hội nghị lần thứ sáu Ban
Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII thông qua ngày 25-10-2017. Đây là dịp để rà
soát, sắp xếp lại bộ máy, đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức theo đúng vị trí
việc làm, qua đó góp phần loại bỏ những cá nhân làm việc trì trệ. Trong đó, tập
trung xây dựng bộ tiêu chuẩn chức danh đối với từng ngạch lãnh đạo, quản lý ở
từng cấp; bảo đảm lấy chất lượng, hiệu quả hoàn thành chức trách, nhiệm vụ được
giao làm thước đo chủ yếu để đánh giá năng lực của cán bộ.
Tiếp đến là hoàn thiện quy chế, quy định, quy
trình đánh giá cán bộ, nhất là các trường hợp bổ nhiệm, bổ nhiệm lại và giới
thiệu bầu cử. Trong đó, công tác đánh giá cán bộ không chỉ xem xét trong một
thời điểm, mà phải xem xét trong cả quá trình để thấy được sự chuyển biến; phải
kết hợp theo dõi thường xuyên với đánh giá định kỳ. Thực hiện công khai, minh
bạch kết quả đánh giá cán bộ để phát huy vai trò giám sát, tham gia ý kiến của
Mặt trận Tổ quốc, các đoàn thể chính trị - xã hội và nhân dân. Trong đó, cần
làm thực chất theo tinh thần tại Quy định số 213-QĐ/TƯ ngày 2-1-2020 của Bộ
Chính trị (khóa XII) “Quy định trách nhiệm của đảng viên đang công tác thường
xuyên giữ mối liên hệ với tổ chức Đảng và nhân dân nơi cư trú”.
Ngoài ra, cần áp dụng phổ biến cơ chế thi tuyển
cán bộ quản lý ở nơi thực hiện chế độ thủ trưởng, có đề án tranh cử rõ ràng và
ràng buộc trách nhiệm, nhằm lựa chọn được người có phẩm chất và năng lực tham
gia xây dựng cơ quan, đơn vị. Trong đó, quy chế thi tuyển chặt chẽ bảo đảm
khách quan, bí mật nhằm loại trừ tác động của mọi yếu tố thân hữu, hối lộ giữa
người tổ chức thi, người chấm thi và người thi.
Đối với cán bộ lãnh đạo, quản lý đương chức,
cần đổi mới cách lấy phiếu tín nhiệm theo hướng mở rộng đối tượng tham gia. Với
những cá nhân có suy nghĩ, lối làm việc trì trệ rất cần được cấp ủy, chi bộ kèm
cặp, nhắc nhở. Nếu không chuyển biến thì thuyên chuyển vị trí công tác, không
để cá nhân đó trở thành “hòn đá tảng” làm thui chột ý chí phấn đấu của những
người có năng lực, nhiệt huyết cho sự phát triển chung.
“Dụng nhân như dụng mộc” - chỉ có đánh giá đúng
thực chất phẩm chất, năng lực của cán bộ mới làm cơ sở cho việc quy hoạch, đào
tạo, bồi dưỡng, luân chuyển, bố trí, sử dụng, bổ nhiệm, khen thưởng, kỷ luật…
cán bộ được khách quan. Chuẩn bị cho đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội đại
biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng, công tác cán bộ phải thực hiện cho bằng
được chỉ đạo của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng: “Kiên quyết không
để lọt vào cấp ủy những cán bộ vi phạm, thoái hóa, biến chất!”. Đây cũng là
giải pháp ngăn ngừa hiệu quả “vi rút trì trệ”, một biểu hiện của “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ đang có nhiều biến tướng tinh vi, phức tạp.
=Tia chớp=
0 nhận xét:
Đăng nhận xét