Chỉ
trong vòng chưa đầy 1 tháng, hình ảnh đường lưỡi bò phi pháp của Trung Quốc hết
chui vào rạp chiếu phim, lại chui vào một chiếc xe ô tô trong triển
lãm và mới nhất còn chui cả vào một giáo trình giảng dạy ở một trường đại học của
chúng ta.
Dĩ
nhiên sau đó tất cả những vụ việc này đều đã bị các cơ quan chức năng xử lý,
nhưng nó đặt ra một vấn đề nhức nhối: Chẳng nhẽ chúng ta cứ chạy theo đuôi và
chỉ có thể xử lý sau khi sự đã rồi mãi sao?
Từ
câu chuyện về một bộ phim hoạt hình, một chiếc xe ô tô nhập khẩu đến một cuốn
sách được sinh viên mang về từ Trung Quốc chúng ta thấy rất rõ 2 vấn đề: Một, ý
thức chính trị của tất cả những thành viên liên quan đến những câu chuyện này
là chưa tốt; Hai, các Hội đồng kiểm duyệt, các đơn vị nhập khẩu, trưng bày dù đều
có nhiều cửa với nhiều con mắt kiểm tra giám sát nhưng đều hoạt động chưa hiệu
quả.
Nếu
không sớm tìm cách cải thiện hai vấn đề này thì chỉ sợ là sau một bộ phim, sau
một chiếc xe ô tô, sau một giáo trình, những hình ảnh và những tuyên truyền phi
pháp kiểu như đường lưỡi bò lại có thể tinh vi chui vào những ngóc ngách mà
chúng ta chưa lường đến.
Xin
được nhắc đi nhắc lại rằng đường lưỡi bò hay còn gọi là đường 9 đoạn là một sự
tưởng tượng của Trung Quốc để đòi chủ quyền gần như toàn bộ biển Đông, bất chấp
sự phản đối mạnh mẽ, quyết liệt của cộng đồng quốc tế.
Trung
Quốc đã, đang và sẽ tiếp tục thực hiện những đòi hỏi vô lối này trên nhiều lĩnh
vực khác nhau, và sẽ sử dụng nhiều hình thức tuyên truyền khác nhau để phục vụ
cho ý đồ phi pháp của mình. Không chỉ tuyên truyền trong nước, Trung Quốc
còn phát hành các ấn bản có đường lưỡi bò ra quốc tế nhằm ngấm ngầm tạo ra sự
đã rồi, đánh lừa dư luận. Thành thử trên mặt trận văn hoá, chỉ cần lơ là
thiếu cảnh giác một chút thôi là chúng ta sẽ lập tức phải chạy theo những tuyên
truyền vô lối của họ. Sau tất cả những gì đã diễn ra, chúng ta hiểu rằng: đã đến
lúc không thể cứ mãi chạy theo và xử phạt khi mọi sự rơi vào thế đã rồi được nữa.
Đã
đến lúc phải tự vệ một cách chủ động, và đủ sự tinh vi, để không rơi vào những
sự cài cắm giống như những cái bẫy cũng hết sức tinh vi. Mọi người dân
trong nước và kiều bào Việt Nam cần nhận diện và đấu tranh, làm cho thế giới
cũng như người dân Trung Quốc biết rõ sự thật. Cần thiết, chính phủ có hẳn một
chế tài nhằm ngăn chặn các hành vi tương tự, buộc tất cả các đối tượng đang
sinh sống tại Việt Nam cũng như đến làm ăn với chúng ta phải tôn trọng sự toàn
vẹn lãnh thổ của Việt Nam./.
Tia
chớp
0 nhận xét:
Đăng nhận xét