chongdienbienhoabinh - Sau khi cuộc chiến chống Mỹ của Việt Nam kết thúc, một số phần tử ngụy quân và ngụy quyền chạy theo sang Mỹ. Một bộ phận trong số này chẳng những không ăn năn hối cải, không cải tà quy chính, mà còn ngày càng lầm đường lạc lối, dấn thân vào tội ác, do thù hận, do ngu dốt không thức thời, vì lợi ích cá nhân, vì những đồng đô la nhơ nhuốc, chúng đã điên cuồng chống phá Việt Nam. Chúng lập rất nhiều tổ chức, đảng phái, hội đoàn, “cộng đồng” khác nhau để chống lại đất nước. Một trong những tổ chức khủng bố ấn tượng nhất, gây nhiều tội ác nhất, chính là tổ chức khủng bố Việt Tân.
Sự thật Việt Tân là một tổ chức khủng bố khét tiếng |
Tổ chức khủng bố “Việt Nam Canh Tân Cách
Mạng Đảng”, gọi ngắn gọn
là “Việt Tân”,
với lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng, ra đời tại Ubon năm
1983, là một tổ chức khủng bố xuyên quốc gia do cựu phó đề đốc ngụy Sài Gòn
Hoàng Cơ Minh thành lập và huấn luyện, dưới sự tài trợ của chính phủ Hoa Kỳ
trong thời Chiến tranh lạnh và trong thời gian Việt-Mỹ chưa bang giao.
Sau khi hai nước bình thường hóa quan hệ, Việt Tân vẫn
được chính phủ Mỹ, chủ yếu những thành phần chính trị gia phản động, diều hâu,
vẫn còn mang tư tưởng thực dân đế quốc, chống Việt Nam, chống XHCN, hoặc những
chính trị gia cơ hội (muốn tranh thủ Việt Tân để lợi dụng chúng vận động kiếm
phiếu trong cộng đồng người Việt hải ngoại) trong chính phủ Mỹ tài trợ qua
nhiều quỹ khác nhau. Tổ chức khủng bố này hoạt động với chiêu bài “quang phục Việt Nam ”, “phục quốc”, “đem
lại tự do, dân chủ, nhân quyền, phú cường cho Việt Nam ”. Chúng không dám thừa nhận bản chất khủng bố của mình, mà thường
tự xưng, tự phong mình là những “nhà hoạt động nhân quyền”, “nhà
dân chủ”, “người bất đồng chính kiến”, “người
có quan điểm khác biệt”, “chiến sĩ tự do” v.v.
Trong những năm 1980, dưới tên
gọi “Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt
Nam” hoặc còn được gọi là “Mặt trận Hoàng Cơ Minh”, tổ chức khủng bố Việt Tân đã nhiều
lần đem các loại súng đạn, chất nổ, lựu đạn, mìn, tiền giả, ma túy vào Việt Nam
để phá hoại xã hội, khủng bố người dân và khủng bố chính quyền.
Trong thập niên 1990, sau khi Mỹ chính thức bình
thường hóa quan hệ ngoại giao với Việt Nam, đồng thời manh nha có ý tưởng
“chống khủng bố” và sử dụng chiêu bài này để bành trướng quốc tế, xác định “kẻ
thù chính của nước Mỹ chính là chủ nghĩa khủng bố”, thì Mặt trận Hoàng Cơ Minh
cũng lập tức đổi tên thành “Việt Nam Canh Tân Cách
Mạng Đảng” (Việt Tân) và
tuyên bố cái gọi là “cương lĩnh mới” của chúng, hứa hẹn từ nay sẽ không còn đấu tranh bạo lực giết người nữa mà chuyển sang đấu tranh “bất
bạo động”, bằng tuyên truyền chính trị,
phù hợp với sự chuyển đổi sách lược từ chiến tranh bạo động sang Diễn Biến Hòa
Bình của Hoa Kỳ và phương Tây. Tức quan thầy thay đổi sách lược thì đệ tử cũng
thay đổi sách lược. Quan thầy tuyên bố “tôi đây chống khủng bố” và kêu gọi
“chống khủng bố” thì đệ tử cũng vội vã thanh minh “tôi đây không phải là khủng
bố”. Và cũng để quan thầy khỏi mang tiếng “tài trợ khủng bố”, nuôi dưỡng khủng
bố.
Kể từ năm 2000, cuộc chiến “chống khủng bố” do Hoa Kỳ
đứng đầu đã rất ác liệt. Mối quan hệ đối tác kinh tế Việt-Mỹ ngày càng tốt đẹp,
thuận lợi. Thế giới văn minh hơn, yêu hòa bình hơn. Dân trí Việt-Mỹ ngày được
nâng cao, tình thế đã khác xưa, thời thế thay đổi, nên Việt Tân ngày càng
chuyển qua hình thức phá hoại chính trị, diễn biến hòa bình là chính, ít còn
dùng bạo lực giết người cướp của như trước đây. Tuy nhiên, thỉnh thoảng chúng
vẫn sai người về Việt Nam
thực hiện các nhiệm vụ khủng bố để lấy tiếng.
Nói chung, trong thập niên 1980, Việt Tân không hề che
giấu bản chất khủng bố cố hữu của mình. Trong thập niên 1990 thì Việt Tân bề
ngoài tuyên bố “bất bạo động” bằng mồm, nhưng bên trong thì vẫn có
những đợt chống phá khủng bố thô bạo. Trong thập niên 2000 thì chúng hạ nhiệt
khủng bố, tăng cường phá hoại bằng Diễn biến hòa bình. Tuy nhiên thỉnh thoảng
làm vài cú để chứng tỏ với quan thầy rằng “chúng em vẫn còn xài được” và xù
lông ra uy với đồng bào hải ngoại và các phe phái khác, các tổ chức khủng bố
khác rằng “bọn tao vẫn còn số má lắm”. Nếu xưa kia Việt Tân đối với Việt Nam
thuần túy là bạo lực đẫm máu thì ngày nay đường lối và chủ trương của chúng là “Diễn biến hòa bình kết hợp
bạo loạn lật đổ”, tức chúng dùng biện pháp hòa bình, ôn hòa, bất bạo
động kết hợp với bạo động lật đổ. Mà biện pháp bất bạo động, cách mạng màu, cách mạng da cam, cách
mạng nhung, cách mạng đường phố, dụ dỗ và kích động những
người chống đối đổ xô ra đường để làm náo loạn đường phố,
kinh động xã hội, rối loạn trật tự an ninh, là nhiệm vụ chủ yếu. Biện pháp bạo động, khủng bố ngày nay chỉ
còn là những biện pháp phụ, có tính chất hỗ trợ.
Từ một tổ chức khủng bố, Việt tân đã tự tô vẽ, thổi
phồng lên thành “đảng phái chính trị”, rồi liên tục ru ngủ bằng đủ trò lừa dối
táo tợn. Chúng bỏ tiền mua chuộc, khống chế truyền thông, lập các trang mạng,
trang web để lèo lái thông tin trong và ngoài nước.
Những nhân vật chóp bu lãnh đạo Việt Tân của thời
khủng bố lộ liễu, trắng trợn vào thập niên 1980 (như Đỗ Hoàng Điềm, Hoàng Cơ
Định em ruột Hoàng Cơ Minh, Lý Thái Hùng v.v…) cũng chính là những tên lãnh đạo
tổ chức này trong thời khủng bố nhát gừng và diễn biến hòa bình hiện nay. Địa
bàn hoạt động của Việt Tân bao gồm khắp nơi trên đất Mỹ. Chúng luôn tìm cách
khủng bố ở Việt Nam và cơ quan ngoại giao Việt Nam tại một số nước láng giềng,
nhưng thường bị bắt trước khi thủ ác, mỗi khi chúng về nước là bị chặn bắt ngay
từ phi trường, hoặc theo dõi ngay từ đầu tới cuối.
Tại Hoa Kỳ, bọn Việt Tân luôn thò cánh
tay lông lá vào các cộng đồng người Việt, các thành phố có nhiều đồng hương, nhúng tay vào hầu hết các đảng
phái, tổ chức, hội đoàn, báo chí, truyền thông, nhà xuất bản, trung tâm thương
mại, cơ sở kinh doanh v.v. Trong nước thì chúng luôn tìm cách dùng điện thoại,
Internet, e-mail, và cả Paltalk để móc nối, bắt liên lạc, để lấy tiếng với quan
thầy. Ngoài nước thì chúng cũng không ngừng bành trướng thế lực, mở rộng địa
bàn, cài cắm đồng bọn vào các tổ chức khác, tạo ra các tổ chức ngoại vi, các tổ
chức đối lập cuội, mua chuộc, dụ dỗ, hăm dọa những người thuộc tổ chức khác.
Chúng như một tổ chức băng đảng lưu manh quy mô lớn, không ngừng tìm cách mở
rộng thế lực, bành trướng địa bàn, thôn tính các phe nhóm khác để độc quyền bá
chủ, độc quyền chống Cộng, độc quyền làm trùm. Hành động bành trướng, lũng
đoạn, phá rối, quấy phá các phe đảng khác và có mưu đồ muốn xóa sổ họ của Việt
Tân cũng đã bị các phe phái chống cộng khác chống trả quyết liệt, và phản pháo,
lên án, vạch trần âm mưu thủ đoạn của chúng các đài báo chống cộng khác tại hải
ngoại. Mặc dù luôn rêu rao và khoe chiêu bài “đấu tranh vì tự do ngôn
luận tại Việt Nam” nhưng
Việt Tân có một “thành tích” đáng sợ về khoản giết người bịt miệng, khủng bố
Việt kiều hải ngoại.
Có thể nói tổ chức khủng bố Việt Tân là tổ chức giàu
có nhất trong tất cả các tổ chức khủng bố, đảng phái chống Cộng tại hải ngoại.
Nhờ chúng tận dụng thời điểm cuối thập niên 1980 khi Liên Xô và Đông Âu sụp đổ,
chúng tuyên truyền lên rằng Cộng sản Việt Nam sắp sụp đổ tới nơi, và “chúng
tôi” sẽ về nước lập chính quyền mới, hứa hẹn phong cho ông A bà X chức này tước
nọ, chúng tranh thủ tuyệt đối sự ủng hộ của những kẻ chống Cộng và những chính
trị gia sa lông, cơ hội ở hải ngoại, quyên tiền quyết liệt. Những đồng tiền đó
chúng dùng để mở hệ thống
Phở Hòa với hàng ngàn
chi nhánh có trên khắp California và nước Mỹ. Dĩ nhiên, mỗi tiệm phở đều có
thùng “quyên góp kháng chiến”. Điều này làm chúng bị bà con hải
ngoại chế giễu và gọi là “đảng Phở Bò” hay “Mặt
trận Phở Bò” hoặc “kháng chiến Tái Nạm Béo”.
Tiền quyên góp, lừa gạt được của đồng hương cùng với
tiền tài trợ từ các quỹ N.E.D., quỹ S.I.D.A., quỹ “nhân quyền”, quỹ “dân chủ”,
quỹ xuất cảng đa đảng đa nguyên của Hoa Kỳ, chúng dùng để mở hệ thống Phở Hòa,
mua / thuê các tàu cá, ăn bám vào thị trường hải sản Hoa Kỳ, rất nhiều nhóm
đánh cá, đánh cá thuê ở Mỹ, nhất là vùng New Orleans là do Việt Tân làm chủ.
Những số tiền kiếm được, không phải đồng tiền nào chúng cũng dùng cho việc
chống phá Việt Nam, mà chúng còn dùng để mua xe, mua nhà, mua đất, đầu tư bất
động sản, đầu tư kinh doanh, chúng có bonds, cổ phần, cổ phiếu (stock) trong
nhiều cơ sở kinh doanh cổ phần hóa ở Mỹ. Chúng có hàng ngàn tài khoản chính,
tài khoản phụ trong nhiều ngân hàng lớn. Những tên đầu sỏ đều đi xe Mỹ đời mới
nhất, chúng thay xe như thay áo. Tên nào tên nấy sở hữu hàng chục tiệm làm móng
tay, viện thẩm mỹ, siêu thị, nhà hàng, khách sạn v.v. Chúng vừa là một tổ chức
khủng bố nguy hiểm, vừa là một tập đoàn tài phiệt tư bản Mafia giàu mạnh, là
một tổ chức tội ác, tội phạm trá hình, mang tính chất xã hội đen quy mô lớn.
Những vụ làm ăn nhập nhèm, nhơ
nhớp, mờ ám, dùng tiền “kháng chiến” để mở tiệm phở bò, để cho gái, để ăn chơi
sa đọa, để mua tàu ra biển đánh cá, để mua nhà, mua đất, mua xe, mua tiệm làm
móng tay, mua siêu thị, mua các cơ sở kinh doanh thương mại v.v. đều được chính
những người trong cuộc tiết lộ ra, nhiều người do bất mãn, do không được ăn chia
đầy đủ, bị mất phần…, tất cả những yếu tố đó kết hợp lại gây lên một làn sóng
căm phẫn dữ dội trong cộng đồng hải ngoại, tất cả các phe phái hải ngoại, từ
những Việt kiều yêu nước, thân Cộng cho tới Việt kiều chống Cộng, đều quay sang
chống Việt Tân, mạt sát, miệt thị Việt Tân không tiếc lời.
Việt Tân được rất nhiều tiền, trở thành những triệu
phú Mỹ gốc Việt, trở thành những ông trùm mà người Mỹ gọi là “Vietnamese
Mafia”, nhưng mất đi lòng tin và sự ủng hộ của giới chống Cộng, bị giới này
ghen tỵ, ganh ghét, ghen ăn tức ở, căm ghét, thù hận. Ngoài thì bị chửi, bị
“ném đá” túi bụi, trong thì chia rẽ, xào xáo, nội bộ đấu đá lẫn nhau. Theo một
số hồi ký, tự truyện của người trong cuộc kể lại thì lúc đó trong trụ sở không
ngày nào không cãi nhau, dùng những từ ngữ hạ cấp nhất để lăng mạ, “tổng sỉ vả”
lẫn nhau. Có những vụ liên quan như vụ năm 1999 khi 1 tay Việt Tân và 1 tay
Việt Quốc hợp tác với nhau quyên tiền tổ chức lễ tưởng niệm ngày “Quốc Hận”,
tay Việt Tân đông bầy đàn hơn nên liền sai đàn em bê nguyên cái thùng tiền về
nhà, sau khi tổ chức xong tay này vì trước đó đánh bạc ở Las Vegas và cá độ
football (bóng bầu dục, bóng đá Mỹ) cháy túi nên ăn cắp hết số tiền còn lại
sang Hawaii, đã không chia lãi lại cho tên kia mà còn lấy sạch số vốn của hắn.
Tay Việt Quốc và đồng bọn, cùng bọn Đại Việt (Đảng Dân Tộc của trùm lừa đảo
Nguyễn Hữu Chánh cũng ăn theo chửi hùa vào Việt Tân) uất ức quá liền la lối, ăn
vạ thì Việt Tân tỉnh bơ bảo đó là chuyện riêng giữa quý vị, ông kia hành xử với
tư cách cá nhân, không liên quan gì tới Việt Tân bọn tôi.
Sau nhiều thảm họa dư luận đó, Việt Tân đành phải bỏ
sào huyệt ở chốn phồn hoa đô hội nhiều người Việt sinh sống tại Cali mà dọn tới
hang ổ mới là thành phố Seattle, tiểu bang Washington, tiểu bang nằm ở vùng cực
Bắc Hoa Kỳ quanh năm đầy mưa và tuyết, và là thành phố có rất ít người Việt, và
có tỷ lệ tự sát cao nhất nước Mỹ và 1 trong những thành phố có tỷ lệ tự sát cao
nhất thế giới.
Nhằm mục đích xâm nhập, lũng đoạn, xâm lược bành
trướng “sức mạnh mềm” vào các quốc gia khác. Mỹ đã mở rất nhiều quỹ, thành lập
nhiều tổ chức tại Hoa Kỳ và các “tổ chức quốc tế” để phục vụ cho sách lược Diễn biến hòa bình của họ, bành trướng lan tỏa chính trị,
thế lực ra khắp thế giới. Những tổ chức này có những quỹ tài trợ, hỗ trợ khác
nhau, hướng tới những tổ chức bản xứ, những tổ chức lưu vong, để dùng chúng
xuất cảng “dân chủ” kiểu Mỹ, đa đảng đa nguyên, các giá trị kiểu Mỹ, các chuẩn
mực kiểu Mỹ, hệ thống chính trị kiểu Mỹ vào nước của chúng, tạo điều kiện để Mỹ
thò cánh tay lông lá vào nước sở tại, xây dựng, nuôi dưỡng, hỗ trợ các lực
lượng đối lập, hứa phong cho chúng chức này tước nọ sau khi Mỹ “giải phóng”
nước họ xong. Đây là thủ đoạn chia rẽ, chia đất nước, dân tộc khác ra làm nhiều
phe, ủng hộ thế lực thân mình, nếu cần thì dựng lên các chính phủ của mình, lật
đổ các chế độ đối lập với lợi ích Hoa Kỳ. Và xây dựng, ủng hộ, yểm trợ các lực
lượng, các tổ chức, các chính phủ chấp nhận thần phục Mỹ và có lợi cho kinh tế,
chính trị, quân sự Hoa Kỳ, có lợi cho chính sách bá quyền và chiến lược quốc tế
của chính phủ Mỹ. Đây là một biểu hiện của chủ nghĩa đế quốc, bành trướng quốc
tế, tư bản bá quyền.
Nhờ đó, Việt Tân cũng nhận “tiền tài trợ” định kỳ từ
nhiều quỹ khác nhau. Quỹ từ chính phủ, quỹ của các tổ chức trực thuộc chính
phủ, quỹ từ các tổ chức tư bản phi chính phủ do các tập đoàn tài phiệt tư bản
Mỹ, tư bản phương Tây, tư bản quốc tế làm chủ, và các tổ chức trá hình phi
chính phủ trực thuộc CIA và chính phủ Mỹ, hoạt động dưới danh nghĩa “phi chính
phủ”, “từ thiện”. Để có đủ điều kiện, đủ tư cách, đủ tiêu chuẩn, tiêu chí để
nhận fund thì các tổ chức phản quốc ở hải ngoại phải chứng minh cho quan thầy
thấy “bản lĩnh” và “khả năng” của mình. Rằng mình có thể làm được cái gì, mình
có thực lực gì không, để xứng đáng nhận được những số tiền tài trợ, đài thọ
định kỳ đó.
Chính vì vậy, tổ chức khủng bố Việt Tân và tập đoàn
lừa đảo Đảng Dân tộc của Nguyễn Hữu Chánh không ngừng gởi người vào Việt Nam để
lấy tiếng. Thậm chí đối với một bọn chúng nghiêng về lừa đảo kinh tế hơn là
khủng bố chính trị quân sự như “Đảng Dân tộc” của “chú phỉnh” Nguyễn Hữu Chánh
thì chúng không cần thành công, chúng chỉ cần dụ được ai là chúng “thí” về Việt
Nam và bị công an bắt để lấy tiếng cho tổ chức.
Cũng với “chiêu thức” cũ, đó là vừa ỡm ờ, nói xa nói
gần cho cả thiên hạ hiểu mình là thủ phạm để lấy tiếng, nhưng khi tuyên bố
chính thức thì chối phăng đi bằng chứng và đồng bọn chúng nhận tội.
Cũng như Đảng Dân tộc, Việt Tân cũng gởi người đem
chất nổ vào Việt Nam để lấy tiếng, ngoài ra chúng còn mở rộng địa bàn hoạt động
ra ngoài phạm vi trong nước Việt Nam, ra các tòa đại sứ, tòa lãnh sự, và các cơ
quan ngoại giao của Việt Nam ở các nước láng giềng, nhất là ở các nước an ninh
khá lỏng lẻo như Thái Lan, Indonesia, Philipines v.v.
Nói chung, các tổ chức phản quốc và sẵn sàng bán nước
ở hải ngoại đều tìm cách khuếch trương thanh thế, tiếng tăm, “số má” của mình
ra cao nhất để giành lòng chủ Mỹ, mong được chính phủ Mỹ ân sủng, cưng chìu, và
ban ơn mưa móc. Tất cả đều vì những số tiền “tài trợ” hàng năm của các quỹ “dân
chủ”, “nhân quyền”, “vě tự do” của Mỹ vŕ phương Tây. Và xưa cho tới nay, Việt
Tân đều giành vị trí đầu bảng, thứ hai là Đảng Dân tộc của Nguyễn Hữu Chánh, vì
vậy không lạ khi 2 tổ chức này bị các tổ chức “rận chủ”, thế lực Vichoco, các
hội đoàn chống cộng khác, các “cộng đồng” khác, các “nhân sĩ” khác chửi bới te
tua. Và bản thân 2 tổ chức đó cũng thường chửi nhau tay đôi trên báo chí,
truyền thanh và truyền hình. Chẳng qua là vì ghen ăn tức ở lẫn nhau. Kẻ thắng
người thua trong cuộc chiến giành “phân” Mỹ.
Chung quy cũng chỉ là ganh ghét, ghen ăn tức ở lẫn
nhau. Đó là nguyên nhân vì sao cùng là chống cộng, phản quốc,
phản động như nhau mà
tay này ghét tay kia, nhóm này ghét nhóm kia, tổ chức này chửi tổ chức kia, và
đặc biệt là Việt Tân bị chửi nặng nhất, bị chửi nhiều nhất xưa nay.
Những thủ đoạn đê tiện nhằm lừa dối lòng tin của một số người Việt Nam ở
hải ngoại của Việt tân được che đậy bằng vẻ hào nhoáng bên ngoài. Và không có ý
nghĩa nào khác, tổ chức khủng bố này đang sống bằng các chiêu trò trí trá, đồng
tiền được sử dụng nuôi đội ngũ thành viên chỉ chăm chú công việc tô vẽ cho Việt
tân và chống phá đất nước. Chúng đã và đang sống bằng đồng tiền mồ hôi nước mắt
của một số người ở hải ngoại, hoặc còn đeo đẳng mối hận thù với quê hương, hoặc
vì mơ hồ mà tin theo luận điệu tuyên truyền của Việt tân. “Ngôi nhà” của tổ
chức khủng bố Việt tân được dựng lên bằng nền móng của sự dối trá, lừa đảo,
cùng vô số thủ đoạn bẩn thỉu, đen tối, cho nên chắc chắn “ngôi nhà” ấy sẽ bị
sụp đổ. Khủng bố, phản quốc thì sẽ không thể có kết quả tốt và khi bộ mặt phản
dân, hại nước của Việt tân ngày càng lộ rõ, thì ngày tàn của tổ chức khủng bố
này cũng đang đến gần.
XT-KTT
1 nhận xét:
mình xem với
Đăng nhận xét