Nếu ai đã từng
biết, từng đọc về Nguyễn Như Phong sẽ biết, ông ta đã từng có thời kỳ vàng son
của đời người, khi công thành danh toại. Ông ta đã là đại tá Công an, Phó Tổng
biên tập một tờ báo uy tín, có lượng phát hành lớn vào loại top ten của đất nước;
ngoài tư cách nhà báo ông ta còn là một nhà biên kịch tài và thành danh với những
tác phẩm phim điện ảnh ăn khách và ghi dấu ấn trên phim trường với Cảnh sát
hình sự hay Cổ cồn trắng…Và ông ta sẽ có tất cả một cách tròn trịa nếu không có
cái ngã rẽ định mệnh năm 2010, khi đang trên đỉnh cao của công việc, của uy tín
con người, ông này đã làm đơn xin nghỉ hưu trước 5 năm để về Hội dầu khí Việt
Nam, phụ trách cơ quan báo chí của Hội này.
Sẽ là không phải
nếu như không thấy rằng, tờ báo điện tử của Hội dầu khí dưới tay và chỉ đạo của
Nguyễn Như Phong đã dần định hình tên tuổi, trở thành một báo điện tử hút
khách. Khi đó, nhiều người đã nghĩ rằng, việc chấp nhận từ bỏ chức Phó tổng ở một
cơ quan báo chí uy tín để làm Tổng một tờ báo chưa tên tuổi của Nguyễn Như Phong
là hoàn toàn đúng đắn… Rằng không một ai dám nói Nguyễn Như Phong nói sai hoặc
chí ít là đi chưa đúng hướng… Song, cái bi kịch nghề nghiệp đã đến với nhà báo
và tờ báo được ông khai sáng này khi năm 2016, Nguyễn Như Phong bị cách chức,
nhận quyết định thu hồi thẻ nhà báo và đình bản báo điện tử Petrotimes từ Bộ
Thông tin và Truyền thông; bộ này ban hành 1 lúc hai quyết định: thu hồi thẻ
nhà báo với ông Nguyễn Như Phong, Tổng biên tập báo Petrotimes và đình bản báo
này 3 tháng với lí do: “Báo đã để xảy ra sai phạm trong hoạt động báo chí, bị
cơ quan chủ quản đề nghị tạm đình chỉ hoạt động. Sau khi hết thời hạn đình bản
tạm thời, Bộ Thông tin và Truyền thông sẽ xem xét, quyết định việc tiếp tục xuất
bản Báo điện tử Petrotimes theo các quy định của pháp luật về báo chí”.
Hôm nay, vừa
xem được bài viết của ông ta đăng trên Facebook cá nhân. Ông ta cho rằng việc
người dân ở Ba Vì, Hà Nội cảm ơn Đảng và nhà nước vì đã quan tâm, tiêm vắc xin
phòng Covid-19 là việc làm không cần thiết. Rằng đó là "trách nhiệm của những
người làm quan. Các vị làm không tốt thì có lúc dân đào mả các vị lên".
Xin gửi ông đôi lời!
Lòng biết ơn không có gì là cao xa, nó hiện hữu
ngay trong mỗi con người chúng ta. Ẩn sâu trong tiềm thức của mỗi người đều là
sự biết ơn cha mẹ, đấng sinh thành, biết ơn những người xung quanh đã giúp đỡ
ta trong cuộc sống. Lúc hoạn nạn, khó khăn nhất cũng là lúc tính ưu việt của mỗi
chế độ xã hội được kiểm nghiệm. Đó chính là thực tiễn kiểm nghiệm chân lý. Đảng
và nhà nước ta luôn luôn lấy sự bình an, hạnh phúc của Nhân dân làm trọng. Đó
là trách nhiệm của những công bộc của Nhân dân. Vì Tổ quốc mà biết bao cán bộ,
chiến sĩ Quân đội, Công an, lực lượng y tế và chính quyền từ Trung ương đến cơ
sở lao mình vào tuyến lửa, ngày đêm chống Covid-19, nhiều người gác lại chuyện
gia đình để trường kỳ kháng chiến chống dịch bệnh, với mong muốn mang lại sự
bình yên cho Tổ quốc và Nhân dân. Chắc chắc họ không mong cầu được cảm ơn, đền
đáp!
Thế nhưng, lòng
biết ơn chính là nền tảng cơ bản mà mỗi người chúng ta cần có và nên nhớ, lòng
biết ơn không phải được hình thành từ trong mệnh lệnh, giáo điều, hay do một sức
ép nào đó. Lòng biết ơn có được đều phải là tự nguyện, tự thân mỗi con người
sinh ra. Chính lòng biết ơn trong quá khứ và hiện tại của con người mới tạo nên
vòng nghiệp báo luân hồi. Hạnh phúc là những gì mà chúng ta nghĩ. Nếu một người
thường xuyên nói và làm những điều thiện với cái tâm trong sáng, thanh tịnh,
thì hạnh phúc sẽ luôn đi theo chúng ta như hình với bóng. Nhân dân ta luôn có
niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, nhờ Đảng mà dân tộc ta từ thân phận nô lệ,
vong quốc trở thành những người làm chủ giang sơn này, cùng nhau xây dựng cơ đồ
như hôm nay. Không cảm ơn Đảng và chính phủ thì cảm ơn ai.
Covid-19 bùng
phát, Đảng và nhà nước quan tâm chăm lo cho dân, tìm nguồn vắc xin tiêm cho Nhân
dân, với mong muốn mọi người đều bình an. Nhân dân biết ơn Đảng đó chính là sự
biết ơn xuất phát từ đáy lòng và cả con tim. Vô ơn, bội nghĩa thì không bằng
loài lục súc! Nguyễn Như Phong là Đại tá Công an nghỉ hưu, từng là Tổng biên tập
của tờ báo lớn. Thế nhưng vì bất mãn vì thất bại trong mưu đồ chui sâu, leo cao
nên đã quay giáo, trở cờ, phản bội lý tưởng mình đã chọn. Bồi bút cho đám tàn
dư ! Loại người như ông ta thì làm gì biết đến hai từ cảm ơn!
Cơm dân, lộc nước,
lương hưu ông ta đang hưởng là nhờ đâu mà có? Khuyển mã chi tình, nghĩa là chó,
ngựa cũng có tình huống hồ là con người có ăn học, có tư duy, có nhận thức!
Không lẽ Nguyễn Như Phong lại không bằng loài cầm thú? Xem nhiều bài viết của ông
ta, người xem không khỏi khinh bỉ và thấy buồn thay cho kẻ vô ơn, bội bạc./.
NĐV-H2
0 nhận xét:
Đăng nhận xét