“Diễn biến hoà bình” là chiến lược tiến công toàn diện của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực phản động vào bên trong các nước xã hội chủ nghĩa và các Đảng Cộng sản trên mọi lĩnh vực: chính trị - tư tưởng, kinh tế, văn hoá - xã hội, quốc phòng - an ninh, đối ngoại... với tất cả các phương tiện, thủ đoạn, nhằm từng bước chuyển hoá, đẩy lùi, đi đến xoá bỏ chủ nghĩa xã hội mà không cần dùng đến lực lượng vũ trang. Do đó, người ta thường gọi “Diễn biến hoà bình” là cuộc “chiến tranh không cần chiến tranh”, “chiến tranh không có khói súng”, một cuộc “cách mạng nhung lụa”.
Trong giai đoạn hiện nay, chủ nghĩa
đế quốc và các thế lực thù địch luôn xác định: “Diễn biến hoà bình” trên lĩnh
vực chính trị, tư tưởng là then chốt, mũi đột phá, là “cái cầu để dẫn vào trận
địa”, rằng “một đô la chi cho tuyên truyền có tác dụng ngang với 5 đôla chi cho
quốc phòng”. Níchxơn trong cuốn sách: Chiến thắng không cần chiến tranh (1999)
đã viết: “Mặt trận tư tưởng là mặt trận quyết định nhất”, “toàn bộ vũ khí của
chúng ta, các hoạt động mậu dịch, viện trợ, quan hệ kinh tế sẽ không đi đến đâu
nếu chúng ta thất bại trên mặt trận tư tưởng”.
Trong lĩnh vực chính trị, tư tưởng,
chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch quan tâm nhất là kích động “dân chủ”,
“nhân quyền”, “vấn đề dân tộc”, “vấn đề tôn giáo”, và đặc biệt là làm cho chúng
ta “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá”. Chúng coi đó là những đòn đột phá khẩu, là
những mũi xung kích để chọc thủng mặt trận chính trị, tư tưởng của chúng ta. Tính
chất nguy hiểm của âm mưu “Diễn biến hoà bình” biểu hiện ở chỗ:
Một là, với ý đồ làm tan rã niềm
tin, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch xem việc đánh phá nền tảng tư
tưởng, xuyên tạc quá khứ, bôi đen lãnh đạo, làm cho xã hội hỗn loạn về chính
trị, tư tưởng, mất định hướng chính trị, tạo ra thế đứng cho các lực lượng phản
động trong nước, gây áp lực chính trị của quần chúng đòi thay đổi chế độ xã hội
chủ nghĩa. Đây là một trong những nguyên nhân chủ yếu làm cho chế độ xã hội chủ
nghĩa ở Liên Xô và các nước Đông Âu sụp đổ.
Hai là, với chiến thuật “viên đạn
bọc đường”, “mưa dầm thấm lâu”, “ngoại giao thân thiện”, “chi phối đầu tư”,
“khoét sâu nội bộ”, cùng những thủ đoạn tinh vi, xảo quyệt, với những luận điệu
mị dân, lừa bịp dễ làm cho đối phương mất cảnh giác, dễ bị cám dỗ, mất phương
hướng chính trị, không phân biệt đúng, sai, thật, giả nhằm tạo ra “khoảng
trống” về chính trị, tinh thần để dễ dàng truyền bá các quan điểm tư sản và
đánh thẳng vào nội bộ ta, gây chia rẽ, mất đoàn kết nội bộ, tạo điều kiện thuận
lợi cho các hoạt động kích động lật đổ và bạo loạn chính trị.
Ba là, với nhiều thủ đoạn khác
nhau, các lực lượng thù địch làm mê muội con người bằng các loại văn hoá phẩm
độc hại, thúc đẩy lối sống hưởng lạc, thực dụng, quên quá khứ, bàng quan chính
trị, xa rời lý tưởng, tạo ra một tầng lớp đông đảo quần chúng, đặc biệt là lớp
trẻ được “phi chính trị hoá” để khi có điều kiện thì tập hợp lực lượng xấu, gây
áp lực chính trị và cướp chính quyền.
Bốn là, thực hiện chính sách lôi
kéo, thông qua các nước đồng minh, các tổ chức phi chính phủ, qua giao lưu, hợp
tác trên các lĩnh vực: văn hoá, giáo dục, khoa học, nghệ thuật, báo chí để thâm
nhập, thu thập tin tức tình báo, mua chuộc cán bộ, chuyển hoá tư tưởng, cài cắm
lực lượng vào các tổ chức của chúng ta, móc nối các phần tử bất mãn, cơ hội
chính trị để chống phá ta.
Năm là, với hình thức tung tin đồn
nhảm, tạo dư luận và áp lực xã hội, dưới chiêu bài “chống tham nhũng”, “bảo vệ
tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền”, đưa ra những lời hứa mị dân, để gây tâm trạng
mơ hồ, mất cảnh giác, cả tin của một số người, từ đó cô lập các lực lượng trung
kiên cách mạng; phân hoá những người còn lừng chừng, thiếu chính kiến, thiếu
thông tin; lôi kéo, kích động những người có tâm trạng bất mãn, những lực lượng
xấu trong xã hội để gây bạo loạn lật đổ chính quyền.
Có thể nói, sự nguy hiểm của âm mưu
chiến lược “Diễn biến bòa bình” trên lĩnh vực chính trị, tư tưởng của các thế
lực thù địch nhằm phá vỡ niềm tin, đánh từ trong đánh ra, làm cho “cộng sản tự
diệt cộng sản”, chúng dùng chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền”, “tôn giáo”, để
tạo cớ can thiệp vào nội bộ ta. Một trong những nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ
chế độ chủ nghĩa xã hội, là do chủ nghĩa đế quốc đã lợi dụng những sai lầm về
chính trị trong đường lối cải tổ, cải cách, đổi mới để đẩy mạnh “Diễn biến hòa
bình” trên mặt trận chính trị, tư tưởng. Tổn thất nặng nề đó của chủ nghĩa xã
hội là bài học cảnh giác cách mạng sâu sắc của sự nghiệp cách mạng xã hội chủ
nghĩa ở Việt Nam chúng ta. Càng bộc lộ rõ tính chất nguy hiểm của chiến lược
“Diễn biến hòa bình” - bạo loạn lật đổ mà các thế lực thù địch đang tìm mọi
cách chống phá đối với cách mạng nước ta.
HDH-H2
0 nhận xét:
Đăng nhận xét