CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI BLOG GIỮ TRỌN LỜI THỀ

Nhân đọc lá thư “Cu Tèo” gửi Tổng thống Mỹ Donald Trump

(giữ trọn lời thề) - Cuối cùng, Tèo chả “xin” được gì cả, nên đành cố vớt vát, mách cho cụ “Trăm” mấy chiêu những mong cụ thương tình...

Ổn định chính trị - xã hội là cơ sở để chiến thắng "Diễn biến hòa bình"

(giữ trọn lời thề) - “Diễn biến hoà bình” đã và đang được các thế lực thù địch coi là chiến lược tối ưu để thủ tiêu chủ nghĩa xã hội trên phạm vi thế giới...

Đẩy mạnh học tập tư tương đạo đức Hồ Chí Minh gắn với chống suy thoái về đạo đức, lối sống của cán bộ, đảng viên

kllvobi.blogspot.com - Tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống nhân ái...

Tư tưởng Hồ Chí Minh - giá trị không thể phủ nhận

(giữ trọn lời thề) - Tư tưởng Hồ Chí Minh - tài sản tinh thần quý báu của Đảng và dân tộc Việt Nam...

Đáng thương cho Nguyên Thạch: Phận chó cắn càn!

(giữ trọn lời thề) - Quê hương đích thực không cần những cá nhân vô đạo, ăn cháo đá bát, cõng rắn cắn gà nhà...

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

Vài lời về chuyện Nguyễn Đình Thục cầu cứu Công an

            Lại một câu chuyện có liên quan đến  một vị cha xứ tài ít, tật nhiều - Linh mục Nguyễn Đình Thục. Nguyễn Đình Thục là ai chắc không cần phải nói nữa bởi hầu hết chúng ta đều biết đến con người này. Lâu nay, hắn ta đã lợi dụng chúa lợi dụng niềm tin của bà con giáo dân để có những hành động chống phá chính quyền, thậm chí khi bị lực lượng chức năng nhắc nhở can thiệp, Thục còn kích động những người quá khích tấn công lực lượng công an gây nên những vấn đề bất ổn về tình hình an ninh trật tự trên địa bàn.

Những mưu hèn kế bẩn mà Nguyễn Đình Thục sử dụng đã bị nhiều người bóc mẽ, và cũng vì thế hắn dần bị người dân "ghẻ lạnh". Chẳng thế mà vào tối ngày 30/5/2017 khi Nguyễn Đình Thục kéo một nhóm giáo dân vào giáo họ Văn Thái thuộc xã Sơn Hải, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An với lí do “dâng lễ” đã bị nhân dân địa phương chặn đường phản đối.
Chắc những người dân xã Sơn Hải không lạ gì bộ mặt "giả nhân giả nghĩa" nhân danh thánh thần để làm chuyện xằng bậy của linh mục Nguyễn Đình Thục nữa. Họ cũng nhận thức được việc Thục đến xã mình chắc "lành ít dữ nhiều". Sự yên bình của những xóm làng nơi quê hương giàu truyền thống cách mạng liệu có còn không khi để những kẻ lưu manh quấy phá. Vì thế, đông đảo quần chúng nhân dân xã Sơn Hải đã đánh kẻng tập hợp, hô hào nhau xuống đường, bao vây Nguyễn Đình Thục và lên tiếng phản đối những việc làm sai trái của vị "cha xứ đểu" này.
"Chuyện vui" cũng vì thế mà được bắt đầu, vì lẽ là người thường xuyên kích động người dân nên hơn ai hết cha Thục thừa hiểu sức mạnh cộng đồng lớn như thế nào? Chả thế mà khi bị người dân xã Sơn Hải bao vây Thục đã phải cầu cứu đến Công an và chính quyền địa phương để thoát thân.
Một kẻ lưu manh lọc lõi như Thục chắc chắn thừa hiểu không có chuyện Công an "vây" hắn ở Sơn Hải vì Công an chắc không mắc phải bẫy để hắn có cớ kêu gọi trước tiên là bà con giáo dân bảo vệ đức Cha và sau là cầu cứu các thế lực bên ngoài dưới chiêu bài nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ của đất nước. Mà nếu có chuyện đó thật thì giờ này  hắn và đồng bọn đã làm um lên rồi, chứ làm gì có chuyện chúng để yên. Với bọn dùng võ mồm kiếm cơm như Thục làm gì có chuyện bỏ qua cơ hội kiếm chác dù chỉ là tí xíu. Bé chúng xé ra to ngay!
Mà làm sao một người thường chống đối chính quyền, vu khống công an đánh người, đàn áp tôn giáo hay nói một cách khác là có hiềm khích với chính quyền, không đội trời chung với công an nay lại đi cầu viện đến công an để nhờ họ bảo vệ. Vì rõ ràng, những người đang bao vây Nguyễn Đình Thục là người dân, những người đang bức xúc về những việc làm "chướng tai, gai mắt" của hắn trong suốt thời gian qua nên hắn thừa hiểu là không thể dùng chiêu "rạch mặt ăn vạ" được nữa!
Khi bị "quây", như thường lệ Nguyễn Đình Thục chắc chắn sẽ gọi điện về cho những "con chiên ngoan đạo" ở giáo xứ Song Ngọc để gọi cứu viện, nhưng giáo dân Song Ngọc dù có mù quáng nghe theo lời Cha đến mấy cũng không đời nào dám bén mảng đến địa phương khác để làm loạn. Cầu cứu giáo họ Văn Thái ở xã Sơn Hải chắc cũng không có kết quả, vì họ thừa hiểu Cha Thục "là ai", đến "để làm gì" và bị người dân "quây" có oan không?

Chỉ có công an và chính quyền khi nhận được lời kêu cứu của Nguyễn Đình Thục là có mặt tại hiện trường để đảm bảo an toàn cho hắn. Nhân quyền là vậy đấy! Nhân quyền ở Việt Nam là một người dù xấu, dù không có đóng góp gì cho xã hội cũng được bảo vệ tuyệt đối về sức khỏe, danh dự và tính mạng. Chắc có lẽ những nhà "dân chủ" đang thao thao bất tuyệt đấu tranh về dân chủ nhân quyền nên học lại.
LeHongNhung-KBC

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

ĐẢNG, NHÀ NƯỚC VÀ TOÀN THỂ NHÂN DÂN QUYẾT TÂM THỰC HIỆN CHỐNG THAM NHŨNG

            Hiện nay, đại đa số dư luận nhân dân rất đồng tình ủng hộ và hoan nghênh quyết tâm của Đảng và Nhà nước ta về việc chống tham nhũng, không có vùng cấm.
            Thật vậy, Trung ương và sự quyết tâm của lãnh đạo Đảng, Nhà nước đã chỉ ra việc chống tham nhũng là cần thiết, phù hợp và đúng đắn trong tình hình, giai đoạn hiện nay.
            Với quyết tâm của Đảng, Nhà nước, đặc biệt là sau Nghị quyết Trung ương 4, Đại hội lần thứ XII của Đảng, tất cả quần chúng nhân dân đều đồng lòng, chung sức ủng hộ và quyết tâm đấu tranh chống những hành động tiêu cực, nhất là hành vi tham nhũng, dù ở lĩnh vực nào, cương vị nào, dù Trung ương hay địa phương, chúng ta đều quyết tâm thực hiện.


            Sự kiên quyết của Ban Bí thư, của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương Đảng, của Nhà nước quyết tâm sử lý các tập thể, cá nhân vi phạm, dù cán bộ đó ở cấp nào, cán bộ đương chức hay đã về hưu, điều đó cho thấy sẽ không có vùng cấm, không còn nơi dung thân cho những cá nhân sai phạm dù có tư tưởng “hạ cánh an toàn” sau khi hết nhiệm kỳ hoặc đã về hưu. Những sai phạm, tiêu cực, tham nhũng khi đã thấy rõ ràng cần phải được xử lý nghiêm minh, để lấy được niềm tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước.
            Chúng ta cũng phải thẳng thắn nhìn nhận, đã có việc buông lỏng quản lý để hiện tượng tiêu cực, tham nhũng không ít trong thời gian qua, việc đó cần phải kiên quyết kiểm điểm và sửa chữa để lấy lại niềm tin trong nhân dân.
            Với quyết tâm đó Đảng, Nhà nước ta đã, đang và sẽ truy cứu trách nhiệm với tất cả cá nhân và tổ chức trong việc sai phạm để cho thấy không có vùng cấm nào, lĩnh vực nào mà không thể thực hiện được.
            Thực tế đã chứng minh, tất cả những người cố tình sai phạm dù ở cương vị nào, dù thời gian nào thì cuối cùng cũng phải chịu án kỷ luật của Đảng, Nhà nước, kể cả việc phải truy cứu trách nhiệm trước pháp luật và việc làm đó hết sức cần thiết. Đây là bài học lớn cho tất cả những cán bộ lãnh đạo hiện nay, dù ở cương vị quan trọng nào từ lớn đến nhỏ đều phải chú ý đến hành động, hành vi của mình. Trong quá trình thực hiện nghĩa vụ, quyền lợi và trách nhiệm của người lãnh đạo nhất thiết phải cẩn thận, tận tâm, tận lực với Đảng, Nhà nước và nhân dân. Còn nếu như sai phạm dù ở cấp nào, dù ở thời gian nào cũng phải bị xử lý. Đó là bài học cảnh tỉnh, răn đe, thích đáng, không có sai phạm nào là có thể bỏ qua được.
             Hiện nay chúng ta có Nghị quyết Trung ương 4, Khoá XII và Nghị quyết Trung ương 4, khoá XI về chống những biểu hiện suy thoái về tư tưởng đạo đức, lối sống. Nếu mọi người tự nhận thức sâu sắc vấn đề đó để cảnh tỉnh, khắc phục sửa chữa thì công tác chống tham nhũng sẽ nhất định sẽ thành công.

            Nghị quyết Trung ương 4, khoá XII được xem như là cẩm nang để xử lý những hình thức, những vi phạm trong thời gian qua. Cuộc đấu tranh chống tham nhũng hiện nay không chỉ một mình tổ chức Đảng, nó đòi hỏi cả hệ thống chính trị và toàn thể nhân dân cùng tham gia. Việc kiên quyết xử lý những cá nhân và tổ cức sai phạm tin tưởng rằng công cuộc chống tham nhũng - chống “nội xâm” của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta từng bước giành thắng lợi và sẽ thắng lợi hoàn toàn./.
VuXuanPhuong-Ktt

ÂM MƯU, THỦ ĐOẠN CỦA CÁC QUAN ĐIỂM SAI TRÁI, THÙ ĐỊCH VỀ HỒ CHÍ MINH VÀ TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH TRÊN MẠNG INTERNET HIỆN NAY.

 Những năm gần đây, các thế lực thù địch, cơ hội chính trị ráo riết đẩy mạnh việc truyền bá các quan điểm sai trái, thù địch về Hồ Chí Minh và tư tưởng Hồ Chí Minh trên mạng internet. Đặc biệt là từ sau khi toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta triển khai thực hiện cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” theo Chỉ thị 06/CT-TƯ ngày 07/11/2006 của Bộ Chính trị, hoạt động chống phá của các thế lực thù địch càng trở nên trắng trợn và quyết liệt.


Hằng ngày, chúng liên tục cập nhật trên mạng một số lượng lớn các thông tin sai trái, thù địch, tập trung vào những vấn đề xung quanh cuộc đời, sự nghiệp và tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đáng chú ý trong hoạt động chống phá cách mạng Việt Nam nói chung, chống phá Hồ Chí Minh và tư tưởng của Người nói riêng là các phần tử lưu vong người Việt từng là cán bộ, đảng viên giữ các chức vụ và công việc khác nhau trong nước. Những đối tượng này được sự hỗ trợ đắc lực của chủ nghĩa đế quốc và các tổ chức phản động ở trong và ngoài nước nên rất thuận lợi trong quá trình hoạt động, gây nhiều tác hại không nhỏ cả về chính trị, tư tưởng và nhận thức đối với toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta.
Âm mưu cơ bản, lâu dài của các thế lực thù địch, cơ hội chính trị là từng bước làm tan rã niềm tin, gây hỗn loạn về lý luận và tư tưởng, tạo ra những khoảng trống để dần dần đưa hệ tư tưởng tư sản thâm nhập vào cán bộ, đảng viên và nhân dân, từ đó xóa bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, thủ tiêu sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, đưa nước ta theo quỹ đạo của chủ nghĩa tư bản.
Để thực hiện âm mưu này, chúng tập trung chống phá Đảng và Nhà nước ta trên nhiều lĩnh vực quan trọng, trong đó việc “hạ bệ thần tượng Hồ Chí Minh” và phủ nhận tư tưởng Hồ Chí Minh với tư cách là nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động của Đảng ta là nội dung được chúng quan tâm hàng đầu trong giai đoạn hiện nay. Trong bộ phim “Sự thật về Hồ Chí Minh”, các nhà làm phim đã lộ rõ âm mưu này khi tuyên bố: “Cộng sản Liên Xô, cộng sản Đông Âu đã sụp đổ. Tại sao cộng sản Việt Nam còn tồn tại? Bởi vì cộng sản Việt Nam nhờ bám vào tảng đá cuối cùng – huyền thoại Hồ Chí Minh”.
Để “phá vỡ huyền thoại Hồ Chí Minh”, các phần tử chống đối sử dụng nhiều thủ đoạn tinh vi, xảo quyệt. Trong đó thủ đoạn phổ biến nhất mà các thế lực thù địch thường dùng là thiết kế nhiều hình thức thông tin đa dạng, hấp dẫn, kết hợp cung cấp thông tin có vẻ khách quan nhằm đánh lừa độc giả (đôi khi chiếm trên 90%), nhưng kèm theo các thông tin xuyên tạc, phản động, chống đối (lượng thông tin này thường chỉ chiếm tỷ lệ một vài phần trăm).
 Điều đáng nói là các thông tin sai trái lợi dụng vào những giai đoạn, những sự kiện mà chúng ta chưa có điều kiện làm sáng tỏ về thân thế, sự nghiệp, đời tư cũng như tư tưởng Hồ Chí Minh từ đó xuyên tạc, bôi nhọ đồng thời chúng thể hiện các thông tin đó bằng các hình thức nêu chủ đề để thăm dò ý kiến, nhận xét của cá nhân, lôi kéo, định hướng độc giả đến với các nội dung cần tuyên truyền.
Ngoài ra, được sự hỗ trợ của chính quyền sở tại và các tổ chức phản động, các đối tượng chống phá đã sử dụng thư điện tử (E - Mail); các trang web, blog cá nhân; các dịch vụ trực tuyến online như hội thoại (chat), diễn đàn trao đổi (forum)... để phát tán các tài liệu như tác phẩm văn học, phim ảnh, trả lời phỏng vấn các đài phát thanh trên mạng internet (RFA, RFI, BBC, VOA...)

Chuyển tải thông tin, quan điểm sai trái, xuyên tạc thân thế, sự nghiệp Hồ Chí Minh, hạ thấp đạo đức, nhân cách cũng như phủ nhận những giá trị cách mạng, khoa học trong tư tưởng Hồ Chí Minh.
NguyenQuangLy-Ktt 

KHÔNG ĐỂ TÁI DIỄN NHỮNG TIỀN LỆ NGUY HIỂM, PHÁ HOẠI AN NINH CHÍNH TRỊ, KINH TẾ

Những âm mưu, thủ đoạn kích động, chống phá từ các vụ việc “điểm nóng” kinh tế ngày càng trở nên nguy hiểm, thâm độc hơn khi các thế lực thù địch dựa vào đó để kích động, thổi phồng, tạo ra mâu thuẫn đối kháng giữa chính quyền và nhân dân.

Một mặt, chúng khoét sâu phê phán những yếu kém, khuyết điểm của bộ máy công quyền, nhất là những hiện tượng tham nhũng, quan liêu, hách dịch, xa dân để “đổ thêm dầu” vào ngọn lửa bức xúc của người dân. Mặt khác, chúng nội công, ngoại kích, tung ra nhiều luận điệu, khẩu hiệu, truyền thông những bài viết kích động, khen ngợi những hành động bột phát do bức xúc, thiếu tỉnh táo của người dân là “dũng cảm”, “sự trưởng thành”, “người dân đã chiến thắng chính quyền”… Có thể thấy rõ âm mưu trên qua một số sự việc xảy ra gần đây. Trong khi chính quyền đã nỗ lực cao nhất để giải quyết sự việc thấu tình đạt lý. Người dân sau những bức xúc cũng dần hiểu rõ hơn mình cần phải làm gì và chính họ cũng khẳng định không chấp nhận sự can thiệp hay “hỗ trợ”, lôi kéo của các phần tử phản động, tuyệt đối tin tưởng vào Đảng, Nhà nước thì trên nhiều trang mạng phản động, kẻ xấu lại cố tình chia rẽ chính quyền và nhân dân. Không khó để kiểm chứng những thông tin như “công an đánh chết người”, “dân sẵn sàng cảm tử”… đều do những đối tượng phản động bịa đặt tung lên internet.
Lợi dụng những vụ việc xảy ra, nhiều đài báo nước ngoài như VOA, BBC, RFA cùng các trang phản động cố tình làm nóng thêm "điểm nóng" khi biến sự việc kinh tế thành những vấn đề chính trị to tát. Sau khi sự việc đã kết thúc, một số “nhà phân tích” lại đưa ra những “tổng kết” như: Qua sự việc chứng tỏ giai cấp nông dân Việt Nam đã “giác ngộ”, “có thêm nhiều phương pháp đối phó với chính quyền”… Từ đó, chúng kích động người dân tư tưởng phản loạn, chống phá chính quyền, cho rằng đó là những “tập dượt” cho cái mà chúng gọi là “cách mạng màu”. Nguy hiểm hơn, lợi dụng sự việc này xảy ra, chúng lại “nhóm lửa” ở sự việc khác, ở địa phương khác để lôi kéo sự chú ý của dư luận dù thực tế không phải như vậy…
Trước hết, cần khẳng định những "điểm nóng" gây mất an ninh chính trị, kinh tế, trật tự an toàn xã hội ở nông thôn xảy ra không nhiều trong những năm qua. Tuy nhiên, những sự việc ấy dù là cá biệt nhưng cũng để lại nhiều hậu quả khôn lường về an ninh chính trị, kinh tế-xã hội cũng như mối quan hệ máu thịt giữa Đảng, Nhà nước và nhân dân.
Trước, trong và sau mỗi sự việc, các cơ quan của Đảng, Nhà nước, chính quyền địa phương đều phải nghiêm túc phân tích, nhìn nhận, giải quyết một cách tích cực, khéo léo, đúng pháp luật, vì sự ổn định, phát triển của mỗi địa phương và của đất nước. Nhưng cùng với đó, phải luôn kịp thời, nghiêm khắc rút ra những bài học kinh nghiệm để nâng cao hiệu lực, hiệu quả lãnh đạo, quản lý, không để tái diễn và tạo ra những tiền lệ xấu.
Cùng với việc tỉnh táo, cảnh giác trước các âm mưu, thủ đoạn kích động tạo ra “điểm nóng” của các thế lực phản động, thù địch thì trước hết, cấp ủy, chính quyền các cấp, nhất là từ cơ sở phải phát huy hơn nữa vai trò của mình trong ngăn chặn, giải quyết các “điểm nóng”. Mà muốn không để xảy ra các "điểm nóng" từ gốc thì chính quyền phải mạnh, hệ thống chính trị ở địa phương phải luôn được nhân dân tin cậy.
Gần đây, đã có một số sự việc phức tạp liên quan đến giải phóng mặt bằng được giải quyết hài hòa sau khi người đứng đầu ở một số địa phương đối thoại với nhân dân. Cách làm này cho thấy việc gần dân, tăng cường đối thoại với nhân dân là cần thiết nhưng nếu lạm dụng, sự việc nào cấp dưới cũng đẩy lên cấp trên, địa phương cũng đẩy về Trung ương thì không thể giải quyết được. Cần phải phát huy vai trò người đứng đầu ở cơ sở, thực hiện nghiêm túc các quy định về đối thoại với nhân dân, cán bộ đi cơ sở để giải quyết công việc, kiên quyết điều chuyển những cán bộ không được nhân dân tin cậy, xa dân.
Tuy nhiên, cũng không nên hữu khuynh, né tránh, dễ tạo thêm những tiền lệ xấu. Trong mỗi sự việc "điểm nóng", nếu có thế lực phản động đứng sau giật dây, những kẻ chủ mưu, cầm đầu, kích động, vạch kịch bản cho các vụ việc này chỉ đợi khi chính quyền áp dụng biện pháp mạnh, thì chúng sẽ kích động dân chống đối lại chính quyền, biến "điểm nóng" kinh tế thành điểm nóng chính trị, gây mất ổn định xã hội. Không đối đầu với nhân dân nhưng phải sớm tìm ra những đối tượng kích động, chủ mưu để xử lý nghiêm minh, dập tắt mọi âm mưu của chúng. Dĩ nhiên, việc xử lý phải hết sức bình tĩnh, tỉnh táo nhưng cũng phải nhanh chóng, kịp thời.

Đối với mỗi người dân, rất cần tỉnh táo, tránh bị lôi kéo, kích động, có những hành vi vi phạm pháp luật có thể dẫn đến những hậu quả khôn lường. Đảng, Nhà nước ta đang nỗ lực xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa với tinh thần thượng tôn pháp luật, sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật. Những sai phạm của cán bộ chắc chắn sẽ bị xử lý nghiêm minh nhưng cũng không thể vì những cái sai đó mà hành xử theo kiểu “vô thiên vô pháp”. Không chỉ Đảng, Nhà nước mà chính mỗi người dân chân chính đều không đồng tình với những hành vi “tự xử” kiểu bột phát và đều mong muốn xây dựng một xã hội pháp luật được thượng tôn, kỷ cương phép nước luôn được coi trọng.
NguyenXuanThanh-ktt

TIẾP TỤC NHẬN DIỆN CHIÊU BÀI "DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN" CỦA CÁC THỂ LỰC THÙ ĐỊCH.

Sau khi chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu sụp đổ, phương Tây đã “hí hửng” cho rằng, cơ hội “ngàn vàng” đã đến để xóa bỏ các nước xã hội chủ nghĩa còn lại, sớm thực hiện giấc mộng “bá chủ thế giới”.

Do sự biến đổi mau lẹ của thời cuộc nên phương thức “kinh điển” là dùng vũ khí, bạo lực vũ trang, gây chiến tranh, đổ quân xâm lược nước khác đã trở nên lỗi thời. Vì vậy, “diễn biến hòa bình” với các chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền”, “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập”,… được phương Tây coi là những “ngón đòn độc chiêu”, hấp dẫn, được đưa vào các chương trình nghị sự, trở thành điểm “then chốt” của chiến lược đối ngoại thời hậu “chiến tranh lạnh” của phương Tây và là phương thức hữu hiệu nhất để họ áp đặt các giá trị dân chủ, nhân quyền tư sản “kiểu phương Tây” vào Việt Nam và nhiều nước trên thế giới với những toan tính phiêu lưu, mạo hiểm: chuyển hóa các nước vốn đã từng là xã hội chủ nghĩa theo quỹ đạo của phương Tây, tạo thuận lợi để họ xếp đặt lại trật tự thế giới sau khi chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu sụp đổ.
       Rõ ràng, phương Tây đang ngộ nhận là họ “đứng trên người khác”, là trung tâm văn hóa phát triển, đỉnh cao của nền dân chủ, có quyền ban phát cái gọi là “dân chủ, nhân quyền” cho toàn nhân loại; thực hiện công việc “nhân đạo” là đi “khai hóa văn minh” cho các dân tộc phương Đông mà theo họ là “lạc hậu”, “kém cỏi”, “chậm tiến”. Vì thế, họ ra sức tán dương sứ mệnh “cứu vớt loài người”, vạch sẵn các chương trình “can thiệp sâu vào nội bộ nhiều nước”, phán xét, xếp loại các nước này về mức độ thực hiện dân chủ, nhân quyền theo “tiêu chuẩn phương Tây” và nếu quốc gia, dân tộc nào làm trái ý họ, muốn trượt ra ngoài “vòng cương tỏa” của họ, thì ngay lập tức, bị họ đưa vào danh sách “các nước còn nhiều hạn chế về quyền tự do, dân chủ”, là đối tượng “cần theo dõi”, “chỉnh đốn” với các thứ bậc cao, thấp khác nhau.
       Thông qua hoạt động này, phương Tây ngang nhiên không chỉ tự cho mình là trung tâm của thế giới, “điểm hẹn” mà loài người cần gặp gỡ, vươn tới, rằng chỉ có các nước phát triển ở phương Tây mới là đại diện chân chính cho nền dân chủ, nhân quyền, là hình mẫu của sự phát triển kinh tế, văn hóa, khoa học và công nghệ…mà các quốc gia, dân tộc khác cần phải làm theo; hơn thế, họ còn trắng trợn can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của các nước có độc lập, chủ quyền, ép buộc các nước đang phát triển “quay theo vòng xoáy” thực hiện sự sắp đặt của họ, ràng buộc các nước này, trong đó có Việt Nam bằng những điều khoản cam kết về “viện trợ kinh tế”, “giúp đỡ nhân đạo” mà bất đắc dĩ, các nước nghèo phải chấp nhận, làm theo, v.v …
       Phương Tây không hề “đếm xỉa” đến sự khác biệt giữa các quốc gia, dân tộc, vùng miền, giữa các nước ở phương Đông và phương Tây cũng như đặc điểm văn hóa, chính trị, kinh tế, phong tục, tập quán của mỗi quốc gia, dân tộc. Bằng văn hóa và lối sống phương Tây họ đang phủ lên các quốc gia, dân tộc đang phát triển “làn sóng văn hóa dân chủ, nhân quyền phương Tây” buộc mọi người phải thừa nhận rằng, chỉ có văn hóa dân chủ, nhân quyền phương Tây mới là hình mẫu chuẩn mực nhất mà nhân loại cần đạt tới, Việt Nam và các nước đang phát triển cần phải đi theo và làm theo. Họ đã và đang tung ra luận thuyết cực kỳ nguy hiểm “dân chủ không biên giới”, “nhân quyền cao hơn chủ quyền” và coi đó là chuẩn mực để thực hiện “chủ nghĩa can thiệp mới”. Côxôvô, Irắc, Ápganixtan, Lybi, Xiri là kết quả của những cuộc thử nghiệm mà phương Tây sắm vai “vừa ăn cướp vừa la làng”, “vừa là tội phạm vừa là thánh nhân”.

       Tuy nhiên, điều mà họ hứa hão là đem đến cho các nước này nền dân chủ, quyền con người, tự do, độc lập thì sau nhiều năm can thiệp chẳng thấy đâu, chỉ thấy ở các quốc gia đó, máu đổ thêm nhiều, những vụ đánh bom liều chết, khủng bố với hàng chục ngàn dân thường vô tội bị thiệt mạng; ở đó chẳng có một ngày yên ả, đã và đang thấm đầy máu và nước mắt, nạn đói, bệnh tật, thất học tràn lan, phụ nữ và trẻ em khổ ải đến cùng cực… Hãy nhìn từng dòng người di cư đói khát đang vượt biển Địa Trung Hải để đến châu Âu với hy vọng mong manh tìm kiếm cuộc sống an lành, lánh nạn chiến tranh, loạn lạc. Vì sao họ phải rời bỏ nhà bỏ cửa, rời bỏ quê hương, đất nước, chấp nhận cuộc sống tỵ nạn, lưu vong ở châu Âu? Phải chăng kẻ đi phân phát dân chủ, nhân quyền lại chính là kẻ đang cướp đi quyền làm chủ, quyền sống làm người của những thường dân vô tội? Giày xéo lên độc lập, chủ quyền của các quốc gia có chủ quyền vậy mà họ cho là đi thực hiện sứ mệnh “khai hóa, giáo hoá”? Nếu không có cái chết thảm thương của cậu bé ba tuổi nằm trên bãi biển nọ mà một nhà báo tìm thấy, tung ảnh lên mạng internet, liệu những người “đội mũ đỏ” ở phương Tây có ngồi vào bàn tính chuyện chấp nhận giải cứu dòng người tỵ nạn ấy không, hay họ vẫn “kiên trì” xây dựng tường cao, hào sâu để ngăn cản dòng người tỵ nạn đi vào nước họ?./.
LyQuangNguyen-Ktt

Từng cán bộ, đảng viên tự tu dưỡng, rèn luyện để ngăn chặn “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”

            Biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” diễn ra trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên hiện nay là rất đáng lo ngại, đó là điều kiện thuận lợi để các thế lực thù địch lợi dụng thực hiện chiến lược “Diễn biến hòa bình”, bạo loạt lật đổ ở nước ta. Để ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng trên phải tiến hành đồng bộ nhiều giải pháp, với tinh thần quyết liệt, kịp thời ở các cấp, nhưng trước hết phải từ chính bản thân từng cán bộ, đảng viên.

            Theo Nghị quyết Đại hội XII của Đảng “Tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong đội ngũ cán bộ, đảng viên ở nước ta hiện nay là: "một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống với những biểu hiện khác nhau về sự phai nhạt lý tưởng, sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy theo danh lợi, tiền tài, kèn cựa địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tùy tiện, vô nguyên tắc..." Điều đó được biểu hiện trong từng cá nhân về các lĩnh vực sau:
            Về Chính trị, tư tưởng: “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” về chính trị, tư tưởng trong mỗi chúng ta bộc lộ quan điểm thiếu niềm tin, hoài nghi, thậm chí phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lê nin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Là sự thể hiện thái độ bất mãn, buông xuôi ở cơ quan, đơn vị cũng như tại nơi cư trú; luôn nói xấu, bôi nhọ, xuyên tạc về thủ trưởng cấp trên, các đồng chí lãnh đạo của Đảng, Nhà nước; lợi dụng những chuyện tiêu cực trong đơn vị, trong xã hội để phê phán mang tính chủ quan, áp đặt về tình hình đất nước; lợi dụng những khó khăn của nền kinh tế xã hội Việt Nam để tán dương, ca ngợi một chiều và thái quá về các nước tư bản chủ nghĩa… Đặc biệt một số cán bộ, đảng viên đã về hưu công khai phê phán một cách cực đoan, bất mãn thiếu căn cứ về vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý, điều hành của chính phủ…
            Về Kinh tế: Đó là tình trạng tham nhũng, tham ô, lãng phí về thời gian, vật chất, tiền bạc … diễn ra hàng ngày khi làm việc, công tác. Không biết trân trọng tiền bạc của đơn vị, của tập thể, chi tiêu vào những công việc không cần thiết hoặc phô trương, hình thức. Sử dụng tiền bạc của đơn vị, nhà nước để đầu tư vào những dự án quy hoạch treo, gây lãng phí. Việc kê khai tài sản của cán bộ, đảng viên không trung thực, không rõ ràng. Bên cạnh đó là tư tưởng, quan điểm phủ nhận kinh tế thị trường định hướng Xã hội chủ nghĩa, đề cao tuyệt đối kinh tế tư nhân, ca ngợi tô hồng một chiều kinh tế tư bản chủ nghĩa…
            Về Văn hóa - Xã hội: Đó là việc cán bộ, đảng viên chúng ta chạy chức, chạy quyền, chạy dự án, chạy bằng cấp…; lối sống xa hoa, thực dụng, phô trương; tư tưởng sùng bái, đề cao văn hóa, lối sống tư sản; nói xấu, xuyên tạc lịch sử; cục bộ, địa phương, kéo bè, kéo cánh… Những biểu hiện đó có thể tồn tại trong suy nghĩ của mỗi chúng ta, cũng có thể thể hiện bằng hành động qua viết tin bài đăng lên mạng, trả lời phỏng vấn …
            Nhận thức rõ những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” nêu trên đang diễn ra khá phức tạp, trên mọi lĩnh vực, ở mọi cấp, mọi ngành và đang có chiều hướng ngày một gia tăng.trong mỗi cán bộ, đảng viên. Chúng ta cần phải  đẩy mạnh việc tự tu dưỡng rèn luyện nâng cao bản lĩnh, sức chiến đấu ngăn chặn “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, bởi lẽ:
            Trong cuộc sống thường ngày, mỗi chúng ta phải giải quyết nhiều mối quan hệ xã hội, trong đó mối quan hệ giữa lợi ích của tập thể - lợi ích cá nhân là yếu tố cơ bản tác động chi phối đến tư tưởng, tình cảm, đạo đức lối sống. Do vậy nếu mỗi cá nhân chúng ta thiếu bản lĩnh chính trị, không tự giải quyết hài hòa mối quan hệ này sẽ dễ dàng bị lôi cuốn vào vòng xoáy của tham vọng quyền lực, vun vén lợi ích cá nhân, tham nhũng, lãng phí, bị kẻ xấu lợi dụng lôi kéo, mua chuộc làm phai nhạt mục tiêu lý tưởng cách mạng của Đảng.
            Việc tự giác rèn luyện của mỗi cán bộ, đảng viên chúng ta được thể hiện ở tinh thần cầu thị tiến bộ; tinh thần ham học tập ở mọi lúc, mọi nơi; có ý thức kiên trì rèn luyện thói quen, phương pháp làm việc khoa học, nghiêm túc, cụ thể, tỷ mỷ từ việc nhỏ đến việc lớn, từ những hành vi đơn giản đến phức tạp, “việc thiện thì nhỏ mấy, khó mấy cũng nên làm, việc ác thì nhỏ mấy cũng tránh”. Biết tự đánh giá bản thân để lựa chọn con đường, biện pháp rèn luyện phù hợp; có thái độ nghiêm khắc trong tự phê bình, lắng nghe ý kiến nhận xét của quần chúng, cấp trên, cấp dưới và đồng cấp về bản thân mình. Tích cực chủ động phát huy ưu điểm, khắc phục sửa chữa sai lầm, khuyết điểm để không ngừng tự hoàn thiện bản thân…
            Để mỗi cán bộ, đảng viên chúng ta luôn nêu cao ý thức tự giác tu dưỡng, rèn luyện, thì chúng ta cần phải coi trọng việc rèn luyện theo nghị quyết của cấp ủy, tổ chức đảng các cấp; tự nhận thức rõ chức trách, nhiệm vụ, quyền lợi của mình trên từng cương vị công tác, phát huy tối đa năng lực của bản thân; lấy kết quả hoạt động thực tiễn làm tiêu chí cơ bản để đánh giá phẩm chất và năng lực của mình. Tự giác và chấp hành nghiêm quy định của Bộ Chính trị về những điều đảng viên không được làm; kịp thời phát hiện, biểu dương người tốt, việc tốt; tạo dư luận lên án và kịp thời xử lý nghiêm những biểu hiện sai phạm của cán bộ, đảng viên dù ở bất cứ cương vị công tác nào.

            Phòng chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là việc làm cấp bách của từng cán bộ, đảng viên hiện nay. Ở đâu người cán bộ, đảng viên cũng phải là người tiêu biểu về đạo đức và thực hành đạo đức cách mạng để trở thành chỗ dựa và niềm tin cậy của nhân dân. Hơn ai hết, chúng ta phải hiểu và hành động đúng theo kỷ cương, phép nước.
HoangQuocHuy-Ksp