V.I.Lênin từng nói:
“Không có kẻ thù nào, dù là hung bạo nhất, có thể chiến thắng được những người
cộng sản, ngoại trừ chính họ tự tan rã, chính những lỗi lầm của họ và họ không
kịp sửa chữa”. Đó có thể xem như là “lời di chúc” cho tất cả những người Cộng sản
trên toàn thế giới phải luôn tự răn mình, để thường xuyên tự đổi mới, tự chỉnh
đốn; để kiên quyết loại trừ những con người nhạt phai lý tưởng, “tự diễn biến”
và dẫn đến tự chuyển hóa.
Sự sụp đổ của Liên
Xô và các nước XHCN ở Đông Âu có rất nhiều nguyên nhân nhưng nguyên nhân cơ bản
nhất, là gốc rễ của sự sụp đổ của “người anh cả của CNXH” lại xuất phát từ
chính “kẻ thù nội tại” là sự “tự diễn biến” và dẫn đến “tự chuyển hóa” và sụp đổ;
cần lưu ý rằng Đảng Cộng sản Liên Xô mất quyền lãnh đạo, Liên Xô tan rã mà
không thông qua một cuộc chiến tranh với chủ nghĩa đế quốc.
Đối với Việt Nam
chúng ta, trong nhiều năm qua và nhất là giai đoạn hiện nay, thì kẻ thù đáng sợ
nhất, nguy hiểm nhất, khó chiến thắng nó nhất lại chính là những kẻ thù ngay
trong lòng ta, kẻ thù giấu mặt, những thứ “giặc nội xâm”. Những loại này nằm lẩn
khuất trong đội ngũ, rình rập trong chính mỗi người, nếu chúng ta mất cảnh giác
hoặc do dự, ngập ngừng hay dao động, hay thiếu kiên quyết. Nguy hiểm hơn là rất
khó nhận biết chúng, vì chúng biến ảo khôn lường: Chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa
cơ hội, chủ nghĩa thực dụng và đặc biệt là “chủ nghĩa quay giáo, trở cờ”… được
ngụy trang, trá hình dưới muôn vàn màu sắc và “giặc nội xâm cần phải xác định
là kẻ thù nguy hiểm nhất của chúng ta, cần phải nhận diện đúng để có kế sách đối
phó, bảo đảm chiến đấu và thắng lợi trước chúng.
Hiện nay, một bộ phận
không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những người giữ vị trí lãnh đạo, quản
lý, kể cả một số cán bộ cao cấp suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống
với các biểu hiện khác nhau như: Thờ ơ, dao động về tư tưởng chính trị, bàng
quan trước vận mệnh của Đảng, của dân tộc, trước khó khăn của đất nước, sa vào
chủ nghĩa cá nhân, ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy theo danh lợi, tiền tài, kèn
cựa địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tùy tiện, vô nguyên tắc; phai nhạt lý
tưởng cách mạng, thiếu niềm tin vào Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh,
hoài nghi về con đường đi lên chủ nghĩa xã hội. Một số cán bộ, đảng viên, trong
đó có người trước đây từng giữ cương vị, trọng trách trong các cơ quan đảng,
chính quyền có những ý kiến lệch lạc, nhìn nhận phê phán lịch sử thiếu khách
quan, toàn diện, đòi đa nguyên, đa đảng, công khai đả kích, phủ nhận những chủ
trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật Nhà nước, cộng tác với thế lực
thù địch, phản bội lại lợi ích dân tộc.
Để chủ động đấu
tranh, xử lý triệt để, có hiệu quả loại giặc này, cần thực hiện tốt một số nội
dung sau:
1. Kiên quyết cắt bỏ
những khối ung nhọt trên cơ thể của ta, dù rất đau đơn nhưng đó là việc cấp
bách nên làm và phải làm để về lâu về dài chúng ta có một cơ thể khỏe mạnh, đủ
sức đề kháng trước mọi loại “vi trùng, vi khuẩn”. Đưa bọn “giặc nội xâm” vào
nung trong lò “đốt suy thoái” của Đảng ta, không kể chúng là ai, giữ chức vụ
gì.
2. Chủ động phòng
ngừa, đấu tranh, phê phán những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong
nội bộ ta. Đây là nhiệm vụ của cả hệ thống chính trị nước ta. Vì, những biểu hiện
xa rời mục tiêu xã hội chủ nghĩa, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, nếu không được
ngăn chặn kịp thời sẽ là nguy cơ rất khó lường, đe dọa sự tồn vong của Đảng,
Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta.
3. Tiếp tục đổi mới
công tác tuyên truyền, giáo dục chính trị, tư tưởng: Cán bộ, chiến sĩ và các tầng
lớp nhân dân về âm mưu, thủ đoạn, chiêu bài chống phá của các thế lực thù địch.
4. Cổ nhân có câu:
“Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”, có nghĩa là nghĩa là: nước nhà lúc
hưng thịnh hay lúc suy vong, một người dân thường cũng phải có trách nhiệm lo lắng
cho vận mệnh đất nước; có nghĩa là “phải khoan thư sức dân”, gần gũi với nhân
dân, khơi gợi tinh thần yêu nước, lòng tự hào dân tộc của người dân để tạo
thành sức mạnh vô địch của khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Đây là mấu chốt của
mọi sự thành bại trong lịch sử dựng nước và giữa nước của dân tộc ta và ngay
trong thời đại Hồ Chí Minh thì tinh thần ấy được thể hiện càng rõ nét hơn; dưới
chủ trương “đại đoàn kết” của Đảng và Bác Hồ thì Đảng gắn bó máu thịt với dân,
vì dân quên mình, vì dân mà chiến đấu hy sinh; dân tin tưởng và ủng hộ tuyệt đối
vào Đảng, đó là cuội nguồn của mọi thắng lợi.
5. Kiên quyết diệt
giặc nội xâm; đấu tranh chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống
và biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ sẽ triệt tiêu được “mảnh
đất mầu mỡ”, triệt được cái cớ để các thế lực thù địch, bọn phản động vin vào để
chống phá ta./.
NTH-H4
0 nhận xét:
Đăng nhận xét