Cán bộ, đảng
viên trong hệ thống chính trị ở nước ta hiện nay là những người đóng vai trò cá
nhân lãnh đạo thuộc về hệ thống lãnh đạo đối với toàn thể Nhân dân. Nêu gương
trong lãnh đạo là thể hiện hành động lấy “quyền lực cá nhân” làm công cụ lãnh đạo,
vì thế mọi lời nói và hành vi của cán bộ, đảng viên đều trực tiếp hoặc gián tiếp
quy định lời nói và hành động của mọi tầng lớp nhân dân. Quy định số 08-QĐi/TW
của Đảng về nêu gương, có 8 nội dung quy định về những điều cần “gương mẫu đi đầu
thực hiện” và 8 nội dung cần phải “nghiêm khắc với bản thân và kiên quyết
tránh” đối với “Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành
Trung ương”, có thể thấy rằng các yêu cầu Đảng ta chỉ ra là yêu cầu về “cái
tâm, cái tầm, cái tài” hay là “đức và tài” của người cán bộ, đảng viên mà cụ thể
là những phẩm chất nhân cách người lãnh đạo. Với vai trò là người lãnh đạo mỗi
cán bộ, đảng viên phải dùng những yêu cầu về “quyền lực cá nhân” làm cơ sở để
xây dựng niềm tin, dẫn dắt, truyền cảm hứng tạo nên động lực, tính tích cực,
sáng tạo trong hoạt động công vụ đối với cấp dưới và toàn thể Nhân dân.
Quy định số
08-QĐi/TW là quy định của Ban Chấp hành Trung ương - cơ quan lãnh đạo cao nhất
của Đảng giữa 2 kỳ Đại hội, khẳng định “về trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng
viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp
hành Trung ương”. Có thể thấy quy định này là quyết định của cấp lãnh đạo cao cấp
nhất và đối tượng được ưu tiên xác định “trước hết” là chính mình. Lãnh đạo là
một hệ thống, tổ chức và cá nhân có “quyền lực địa vị” càng cao thì tầm ảnh hưởng,
lan tỏa càng lớn, do đó đòi hỏi “quyền lực cá nhân” cũng phải tương xứng để bảo
đảm cho tầm ảnh hưởng và sức lan tỏa đó. Như vậy, Đảng ta đã xác định cụ thể về
trách nhiệm nêu gương trong lãnh đạo “Cán bộ, đảng viên giữ chức vụ càng cao
càng phải gương mẫu nêu gương”. Từ cơ sở lý luận về lãnh đạo và nêu gương thì
đây là một giá trị mới thể hiện sự nhận thức và quyết định đúng đắn của Đảng
ta. Bản chất của nêu gương của cán bộ, đảng viên trong hành động lãnh đạo, như
sau:
- Nêu gương,
chính là làm gương về những giá trị chân chính mà Đảng và nhân dân chọn lựa.
Cán bộ, đảng viên phải “tiên thiên hạ chi ưu, hậu thiên hạ chi lạc” để làm
gương về sự tiên phong, dám hy sinh bản thân mình cho những giá trị chân chính;
lấy việc chung làm trọng, làm cơ sở để thuyết phục, tạo dựng niềm tin của nhân
dân. Cán bộ, đảng viên với vai trò của mình luôn lấy nêu gương làm công cụ.
Lãnh đạo có “quyền lực địa vị” càng cao, việc thể hiện nêu gương phải càng mạnh;
và cán bộ, đảng viên luôn luôn nêu gương trước Nhân dân.
- Nêu gương,
chính là làm gương thấm nhuần và thực hiện nghiêm chỉnh quan điểm, chủ trương của
Đảng; pháp luật và chính sách của Nhà nước. Những hành vi của cán bộ, đảng viên
luôn là những mẫu mực để quần chúng soi rọi làm chuẩn mực cho những hành vi của
mình. Nêu gương, cũng chính là cán bộ, đảng viên phải nghiêm chỉnh thực hiện
đúng điều lệ đảng và các quy định của Đảng, đề cao việc trách nhiệm cá nhân,
trách nhiệm giải trình trong đảm trách vai trò lãnh đạo, và trách nhiệm công
khai, minh bạch về tài sản và thu nhập của cá nhân. Làm được điều này là cơ sở
của việc củng cố, xây dựng và phát triển niềm tin và điểm tựa của nhân dân vào
Đảng, là cơ sở để Đảng ta xứng đáng và làm tròn sứ mệnh là tổ chức lãnh đạo duy
nhất đảm bảo cho mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
- Nêu gương là
làm gương trong học tập và làm theo tấm gương, đạo đức và phong cách Hồ Chí
Minh. Cán bộ, đảng viên là mẫu mực trong trong thể hiện “nói đi đôi với làm”, lấy
hành động của mình để làm công cụ tuyên truyền, thuyết phục, cảm hóa, lôi cuốn
quần chúng. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy rằng: “Hết lòng, hết sức phụng sự Tổ quốc,
phục vụ nhân dân”; “Trước mặt quần chúng, không phải ta cứ viết lên trán chữ “cộng
sản” mà ta được họ yêu mến. Quần chúng chỉ quý mến những người có tư cách, đạo
đức. Muốn hướng dẫn nhân dân, mình phải làm mực thước cho người ta bắt chước”.
- Nêu gương là
làm gương trong công việc từ việc nhỏ đến việc lớn; từ việc học tập, rèn luyện,
tu dưỡng cho đến việc làm trong thực tiễn, trong quan hệ với Nhân dân. Đó là sự
tận tâm thực hiện những nhiệm vụ mà mình đóng vai trò là người lãnh đạo, thường
xuyên “cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư”. Đó là sự thận trọng, tỉ mỉ,
đúng giờ trong công việc với tinh thần trách nhiệm cao.
- Nêu gương
cũng là dũng cảm đấu tranh với những biểu hiện “suy thoái về tư tưởng chính trị,
đạo đức và lối sống”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong một bộ phận cán bộ,
đảng viên; là phải kiên quyết khắc phục mọi biểu hiện quan liêu, mệnh lệnh, xa
rời thực tế, thiếu ý thức tổ chức kỷ luật, tha hóa về quyền lực địa vị, xa rời
quần chúng của chính bản thân mình.
Để tăng cường
trách nhiệm nêu gương của người lãnh đạo cần phải:
Một là, cần thấy
rõ hơn nữa vai trò của nêu gương trong lãnh đạo.
Về mặt nhận thức,
mỗi cán bộ, đảng viên phải tự bản thân mình nhận thức rõ “Nêu gương là công cụ
lãnh đạo”. Nêu gương không phải là một hình thức hay phương pháp có tính chất
tình huống trong lãnh đạo mà nêu gương là người lãnh đạo dùng những “tài” và “đức”
của bản thân mình để gây ảnh hưởng, để lãnh đạo. Do đó, nêu gương là hiện thân
của lãnh đạo. Để thể hiện vai trò là người lãnh đạo thì cán bộ, đang viên bằng
hoạt động của mình phải đi trước “Đảng viên đi trước, làng nước đi sau”. Tức là
người cán bộ, đảng viên phải đem những “phẩm chất mẫu”, “giá trị mẫu” từ lời
nói và hành vi của mình để thực hiện vai trò dẫn dắt, thuyết phục, thúc đẩy,
khai mở tâm - trí và đoàn kết các đảng viên, quần chúng, các tổ chức doanh nghiệp
và người dân. Muốn vậy, phải quán triệt và thuấn nhuần Quy định số 08-QĐi/TW về
“trách nhiệm nêu gương của cán bộ, đảng viên, trước hết là Ủy viên Bộ Chính trị,
Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương” mà cụ thể là 8 nội dung
phải gương mẫu đi đầu thực hiện và 8 nội dung phải nghiêm khắc với bản thân
kiên quyết chống của “Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp
hành Trung ương”.
Hai là, người
lãnh đạo thường xuyên tự đánh giá nghiêm khắc về bản thân.
Công cụ hoạt động
của cán bộ, đảng viên chính là phẩm chất đạo đức và năng lực, vì thế bản thân họ
cần phải biết rõ ưu điểm, hạn chế về tài năng và các phẩm cách của mình để qua
đó mà học hỏi, tu dưỡng và rèn luyện để “công cụ nêu gương” luôn có sức hút, sức
lan tỏa thuyết phục mạnh mẽ đến người dưới quyền và nhân dân Phân tích, đánh
giá bản thân, tức là coi trọng phương pháp “phê bình và tự phê bình”. Đó là lấy
việc tự phân tích, đánh giá bản thân mình làm trọng và thông qua sự phê bình của
người khác làm điều kiện để nhận thức về bản thân. Đồng thời cũng thông qua
trách nhiệm với đồng chí của mình mà phê bình, giúp họ nhận thức đúng về bản
thân họ.
Phân tích và
đánh giá đúng bản thân là cơ sở của việc phân tích, nắm bắt về “quyền lực cá
nhân” của người cán bộ, đảng viên. Chỉ khi nắm bắt đúng về “quyền lực cá nhân”
của mình thì cán bộ, đảng viên mới có thể sử dụng nó để gây ảnh hưởng đến cấp
dưới, đến nhân dân nhằm thực hiện sứ mệnh lãnh đạo nhân dân xây dựng và phát
triển đất nước.
Ba là, thường
xuyên hoàn thiện nhân cách người lãnh đạo.
Hoàn thiện nhân
cách cũng là kỹ năng của người lãnh đạo. Lãnh đạo và kiểm soát bản thân là việc
cán bộ, đảng viên định hướng, dẫn dắt và xây dựng cho bản thân mình những giá
trị văn hóa cao đẹp, tránh xa những thói hư, tật xấu. Lãnh đạo và phát triển bản
thân người lãnh đạo cần khiêm tốn, tự giác học hỏi, tu dưỡng và rèn luyện thường
xuyên bản thân. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: “Muốn rèn luyện đạo đức cách mạng,
thì chúng ta phải ra sức học tập, tu dưỡng, tự cải tạo để tiến bộ mãi. Nếu
không cố gắng để tiến bộ, thì tức là thoái bộ, là lạc hậu”. Liên tục học hỏi,
tu dưỡng, rèn luyện nhân cách của cán bộ, đảng viên có ý nghĩa quan trọng, thiết
thực nhằm đấu tranh ngăn chặn các biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo
đức, lối sống.
Bốn là, thực
hành dân chủ, lắng nghe dư luận xã hội để điều chỉnh những giá trị nêu gương.
Đối tượng lãnh
đạo của hệ thống chính trị là nhân dân. Chính nhân dân là người chịu ảnh hưởng
từ những giá trị nêu gương của lãnh đạo. Để nêu gương, người cán bộ, đảng viên
cần có quá trình liên tục hoàn thiện những phẩm chất và năng lực của bản thân.
Chính trong quá trình này, những lời nói và hành vi từ người dân lại là tấm
gương phản chiếu lời nói và hành vi lãnh đạo. Để không ngừng nâng cao giá trị
nêu gương, việc thực hiện tốt các cơ chế dân chủ, lắng nghe ý kiến từ dư luận tập
thể, xã hội là rất cần thiết và rất quan trọng./.
HAT-H1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét