1.
Nguỵ biện thứ nhất: đòi công nhận chính danh cho chế độ
nguỵ quyền Sài Gòn vì “họ cũng có công giữ gìn, bảo vệ lãnh thổ”, thậm chí đòi
vinh danh lính nguỵ vì “họ cũng là con dân Việt Nam, họ cũng yêu nước” và dẫn cả
lời Bác Hồ rằng “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một” để bảo vệ cho
đòi hỏi đó.
Nguỵ biện ở đây là: lờ đi thực tế nguỵ quyền giữ lãnh thổ
cho Mỹ, lính nguỵ chết ở Hoàng Sa là do bị bán đứng. Đồng thời lờ đi ý nghĩa lời
Bác nói là khẳng định chỉ có một nước Việt Nam dân chủ cộng hoà, và chính Bác
luôn gọi rõ tên nguỵ quyền nguỵ quân, Bác cũng luôn chỉ rõ Việt gian thì cần phải
trừng trị!
2. Nguỵ biện thứ hai: đòi thay thế từ “nguỵ”
bằng “Việt Nam cộng hoà” là để hoà hợp hoà giải.
Nguỵ
biện ở đây là: lờ đi việc ta đã thực hiện hoà hợp hoà giải ngay trong quá trình
giải phóng cho đến ngày nay, bằng thực tâm và các giải pháp toàn diện. Còn theo
ý họ “bỏ từ nguỵ” thì chỉ hoà hợp hoà giải với một nhúm nguỵ cực đoan, kết quả
đâu chưa thấy, đã thấy xã hội chia rẽ vì nhiều người cảm giác bị phản bội, lũ
nguỵ được đằng chân lân đằng đầu càng chống phá điên cuồng hơn, trong khi hàng
triệu CCB và gia đình TBLS thì đau đớn, nổi giận.
3. Nguỵ biện thứ ba: cho rằng dùng từ “nguỵ”
là miệt thị, và từ đó ngôn ngữ quốc tế không có!
Nguỵ
biện ở đây là: lờ đi nghĩa của từ “nguỵ quân, nguỵ quyền” là danh từ để chỉ một
chế độ không chính danh, một đội quân không chính nghĩa chứ không phải chỉ là
tính từ biểu cảm. Và tiếng quốc tế có đủ để dịch (nếu họ đọc), ví như trong tiếng
Anh có “Government mandate – Chính phủ uỷ nhiệm”, “puppet government – chính
quyền bù nhìn”, “Fictional state – nhà nước hư cấu”, hoặc đơn giản nhất là
“fake government – chính phủ giả hiệu”!
4. Nguỵ biện thứ tư: Đòi “công nhận chế độ
Việt Nam cộng hoà là để có thể kế thừa các thành tựu kinh tế - văn hoá – giáo dục,...”.
Nguỵ
biện ở đây là: lờ đi thực tế rằng chính người Mỹ (TNS Fulbright và nhiều chính
khách khác) đã nhận xét thẳng thừng: “chỉ có 5% dân số ủng hộ VNCH, 10% trung lập,
còn lại tất cả đều theo Việt Cộng”, “VNCH chỉ kiểm soát được 20% lãnh thổ, 80%
nằm trong tay Việt Cộng”! Và 20 % lãnh thổ đó thì “Sài Gòn chỉ là cái động đ””ĩ
của Mỹ” với “một nền kinh tế dựa trên chợ đen, ma tuý và đ””ĩ đi””ếm”, đó là
chưa nói đến việc hoàn toàn dựa vào viện trợ Mỹ và do Hoa kiều (Ba Tàu) kiểm
soát, thao túng hầu hết!
5. Nguỵ biện thứ năm: đòi “công nhận VNCH
là cơ sở pháp lý để đòi Hoàng Sa”!
Nguỵ
biện ở đây là: lờ đi thực tế năm 1977 nước CHXHCN Việt Nam đã được LHQ công nhận
là quốc gia thành viên LHQ, nghĩa là kế thừa tất cả quyền lợi và nghĩa vụ của mọi
thể chế trước đó, và trong Hiệp định Paris ta đã công nhận “VNCH là một thực thể
chính trị được tồn tại hoà bình”, không đồng nghĩa với công nhận “quốc gia
VNCH” nhưng cũng quá đủ để kế thừa các lãnh thổ do VNCH kiểm soát, quản lý trước
đó. Mặt khác, cả hai Hiệp định Geneve và Paris đều khẳng định tính toàn vẹn
lãnh thổ của Việt Nam, nghĩa là CHXHCN Việt Nam có quyền kế thừa đầy đủ tất cả!
Giờ đòi “công nhận VNCH” thì họp lại để sửa tất cả các Hiệp định, đồng thời sửa
hết cả các văn kiện của Đảng và Nhà nước Việt Nam DCCH trước kia? Công pháp quốc
tế không phải trò trẻ con như thế!
Vv và vv, mọi
người có thể bổ sung, rất nhiều những nguỵ biện khác.
Tóm
lại: Tất cả những diễn giải của đám nguỵ sử và của cả một vài vị nọ vị kia chỉ
là nguỵ biện, phục vụ cho âm mưu đào bới, xét lại lịch sử, rửa mặt và phục dựng
thây m”a cờ vàng nhằm chia rẽ nhân tâm, phá hoại sự thống nhất “nước Việt Nam
là một, dân tộc Việt Nam là một”, hòng đánh đổ từ bên trong chế độ ưu việt : Cộng
hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, điều mà thực dân, đế quốc và bành trướng không
thể thực hiện được.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét