Một trong những chiêu bài mà các thế lực thù địch thường dùng trong thực hiện “diễn biến hòa bình” để kích động, gây rối, gây mất ổn định chính trị - xã hội, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc nhằm chống phá cách mạng Việt Nam là dân chủ, nhân quyền. Nhân danh các tổ chức phản động thông qua các trang web có địa chỉ ở nước ngoài, gần đây một số kẻ lại móc nối với những người cơ hội, bất mãn, suy thoái về tư tưởng, chính trị tại Việt Nam lại rộ lên vấn đề này với những giọng điệu cũ mè. Chúng cho rằng, việc một số người tụ họp, móc nối, sử dụng các trang web để bày tỏ chứng kiến, tuyên truyền về tình hình Việt Nam là thực hiện quyền tự do dân chủ, tự do báo chí... Và vì thế chúng gọi những hành vi ấy là “đấu tranh cho dân chủ” và những người đó là “nhà hoạt động dân chủ”; “nhà dân chủ”... Chúng cho rằng, việc Nhà nước Việt Nam bắt giữ, xử lý những “nhà hoạt động dân chủ” là vi phạm dân chủ, nhân quyền.
Mặc
dù đã quá lỗi thời nhưng khi nghe những giọng điệu ấy, dư luận cả trong và
ngoài nước vẫn rất bất bình. Cần phải khẳng định ngay rằng, do bị chi phối bởi
những động cơ và mục đích xấu xa là chống phá cách mạng Việt Nam nên những kẻ
thù địch đang cố tình hiểu sai về một nền dân chủ chân chính, tiến bộ mà Đảng,
Nhà nước và nhân dân ta đang xây dựng.
Ngay
từ khi nước nhà vừa giành được độc lập, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng
định: “Nước ta là nước dân chủ. Bao nhiêu lợi ích đều vì dân. Bao
nhiêu quyền hạn đều của dân. Công việc đổi mới, xây dựng là trách
nhiệm của dân. Sự nghiệp kháng chiến, kiến quốc là công việc của
dân. Chính quyền từ xã đến Chính phủ Trung ương do dân cử ra. Đoàn
thể từ Trung ương do dân tổ chức nên. Nói tóm lại, mọi quyền hành và
lực lượng đều ở nơi dân…”. Theo tư tưởng Hồ Chí Minh nền dân chủ mà Đảng,
Nhà nước và nhân dân ta tập trung xây dựng là một nền dân chủ mà ở đó quyền lợi,
nghĩa vụ và trách nhiệm của công dân được gắn bó chặt chẽ, không thể tách rời
nhau và được thể hiện rõ nét trong các quan hệ giữa thành viên với cộng đồng,
cá nhân với xã hội, công dân với Nhà nước. Với tư cách là người làm chủ xã hội,
công dân Việt Nam không chỉ có quyền mà còn phải có trách nhiệm, nghĩa vụ tham
gia xây dựng, tổ chức thực hiện các chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách
và pháp luật của Nhà nước. Chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách và pháp
luật Nhà nước là hội tụ ý chí, nguyện vọng, trí tuệ của toàn dân. Bài học
“lấy dân làm gốc” mà Đảng ta đã đúc kết là sự thể hiện cô đọng tư
tưởng dân chủ xã hội chủ nghĩa. Trong nhiều văn kiện, đặc biệt là trong Cương
lĩnh (1991) xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên Chủ nghĩa xã
hội Đảng ta đã xác định “Cách mạng là sự nghiệp của nhân dân, do nhân
dân, vì nhân dân…”.
Cũng
như nhiều quốc gia trên thế giới, ở Việt Nam dân chủ đi đôi với kỷ luật,
kỷ cương; dân chủ phải được thể chế hóa bằng pháp luật và được pháp
luật bảo đảm. Mọi hành vi đi ngược lại chủ trương, chính sách, pháp luật của
Đảng đều bị coi vi phạm pháp luật, là phản dân chủ. Ranh giới giữa dân chủ với
phi dân chủ là rất mong manh. Nếu không có luật pháp để quản lý, điều tiết thì
dân chủ rất dễ bị biến dạng thành những hành vi phản dân chủ. Sẽ là rất nguy hiểm
nếu dân chủ tách rời pháp luật. Ở Việt Nam không thể có thứ dân chủ vô tổ chức,
dân chủ đứng ngoài pháp luật. Mọi công dân, mọi tổ chức phải có bổn phận nói và
làm theo đúng chuẩn mực, hợp hiến và hợp pháp. Vai trò của Nhà nước pháp quyền
xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam chính là sự bảo đảm cho một nền dân chủ chân chính,
tiến bộ và hiện đại.
Những
hành vi trực tiếp liên lạc, cấu kết với một số tổ chức phản động và nhóm người
Việt lưu vong ở nước ngoài nhằm tuyên truyền xuyên tạc, mưu toan chống phá hòng
lật đổ chính quyền nhân dân của một số đối tượng trong thời gian qua là vi phạm
nghiêm trọng pháp luật Việt Nam. Đó hoàn toàn là hành vi phản dân chủ, phá hoại
dân chủ chứ đâu phải là “đấu tranh cho dân chủ” hay “nhà dân chủ” như các thế lực
thù địch thường rêu rao.
ĐĐX-K6
0 nhận xét:
Đăng nhận xét