Trong chiến lược “Diễn biến hoà bình” của các thế lực thù địch vấn đề “Nhân quyền” luôn là nội dung trọng tâm mà các đối tượng chú ý khoét sâu, tập trung vào các địa bàn trọng điểm về chính trị, kinh tế, văn hoá và xã hội để hoạt động từ đó thúc đẩy, phát triển mâu thuẫn, tạo dựng ngọn cờ để chống phá Đảng, Nhà nước.
Thực tiễn cho thấy, hoạt động lợi
dụng vấn đề nhân quyền chống Việt Nam đang được các thế lực thù địch cả trong
và ngoài nước không ngừng đẩy mạnh với quy mô ngày càng mở rộng, tính chất ngày
càng gay gắt, quyết liệt trên tất cả các lĩnh vực: Xây dựng pháp luật, văn hoá,
dân tộc, tôn giáo, chính sách với tù nhân…
Các vấn đề mà các cơ quan, tổ chức
nước ngoài đánh giá chủ quan, thiếu thiện chí với Việt Nam tập trung vào một số
cá nhân có hoạt động phức tạp chống Đảng, Nhà nước đã bị xử lý, điều tra được kết
luận là vi phạm pháp luật, có hoạt động đi ngược lại với lợi ích của đại đa số
nhân dân Việt Nam. Từ đó các cơ quan, tổ chức này cho rằng Việt Nam đang vi phạm
dân chủ, nhân quyền và đưa ra các báo cáo định kỳ xếp hạng chúng ta nằm trong
các quốc gia không có dân chủ, nhân quyền. Đặc biệt đối với các đối tượng chống
đối trong và ngoài nước các cơ quan, tổ chức nước ngoài liên tục tiếp xúc, phỏng
vấn và gọi đây là các người “bất đồng chính kiến” từ đó cổ xuý, hà hơi, tiếp sức
cho các hoạt động tiêu cực, chống phá Đảng, Nhà nước. Không chỉ dừng lại ở đó,
đối với các đối tượng đang trong quá trình điều tra, xử lý hoặc chấp hành án
các cơ quan nước ngoài liên tục đòi yêu sách, trả tự do cho các đối tượng chống
đối dưới cái tên “tù nhân lương tâm”; ngoài ra còn trao các giải thưởng “Phụ nữ
dũng cảm quốc tế” cho đối tượng đã bị kết án vì tuyên truyền chống nhà nước.
Đây là những ví dụ điển hình nhất về cách nhìn quy chụp từ một số cơ quan nước
ngoài về tình hình trong nước.
Nhìn nhận một cách khách quan,
Việt Nam đã và đang nỗ lực đẩy mạnh hơn nữa việc đảm bảo quyền con người từ việc
luật hoá, tham gia các công ước quốc tế về quyền con người đến việc khắc phục
những khó khăn trong phát triển kinh tế xã hội để đảm bảo đời sống nhân dân trước
thiên tai, dịch bênh, đảm bảo mọi người trong xã hội đều bình đẳng và được hưởng
sự giáo dục, chăm sóc, phát triển toàn diện.
Điển hình nhất trên các lĩnh vực
đời sống văn hóa, kinh tế, xã hội, đặc biệt là kết quả trong việc phòng, chống
dịch COVID-19 và bảo đảm quyền sống là quyền cao nhất trong đại dịch là bằng chứng
rõ ràng nhất trong đảm quyền của con người trước những biến cố, đại dịch mà toàn
thế giới phải trải qua.
Chính vì vậy đánh giá về nhân
quyền cần phải đảm bảo cách nhìn khách quan, toàn diện, không thể phán theo kiểu
“thầy bói xem voi”, không thể lấy một số vụ việc tiêu cực, những hiện tượng sai
lệch mà quy chụp thành bản chất. Những thông tin để làm căn cứ đánh giá, báo
cáo, xếp loại nhân quyền Việt Nam của một số tổ chức quốc tế thiếu thiện chí đều
khai thác từ số đối tượng thù địch, phản động, bất mãn, cơ hội chính trị. Khi
không có bất kỳ các hoạt động khảo sát, trải nghiệm vấn đề nhân quyền của một
quốc gia thì mọi đánh giá về nhân quyền của quốc gia đó đều mang tính chủ quan,
thiếu tính thực tiễn, sai lệch. Mặt khác, không thể mượn danh nhân quyền để
tung hô cho lối sống tự do “vô pháp” để biện minh việc làm sai trái, quay lưng
lại Tổ quốc, dân tộc./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét