Cùng với chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh đang ngày càng ăn sâu, bám rễ vào đời sống tinh thần, tư tưởng của nhân dân Việt Nam, trở thành “kim chỉ nam” cho sự nghiệp đổi mới và phát triển đất nước. Trong khi đó, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị trong và ngoài nước lại dùng chiêu bài “hạ bệ thần tượng” để xuyên tạc, phủ nhận giá trị của tư tưởng Hồ Chí Minh. Gần đây, các thế lực thù địch lại rêu rao rằng “thực chất Hồ Chí Minh chỉ là người dân tộc chủ nghĩa”. Họ cho rằng “chủ nghĩa dân tộc trong tư tưởng Hồ Chí Minh là chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi”; từ đó, quy chụp Hồ Chí Minh “là một người theo chủ nghĩa cộng hòa và chủ nghĩa hòa bình hơn là một người theo chủ nghĩa cộng sản”. Thậm chí, có những kẻ cơ hội chính trị còn cố tình quy chụp rằng trong bộ 15 tập Hồ Chí Minh có 17 lần nhắc đến cụm từ “chủ nghĩa dân tộc” nên cáo buộc rằng “Hồ Chí Minh đích thị là người theo chủ nghĩa dân tộc”!
Từ
sự cáo buộc đó, một số phần tử phản động, cơ hội chính trị còn lên tiếng đối
lập chủ nghĩa Mác - Lênin với tư tưởng Hồ Chí Minh. Họ cho rằng “bây giờ chủ
nghĩa Mác - Lênin đã lỗi thời, không còn phù hợp với sự phát triển của lịch sử,
chỉ có tư tưởng Hồ Chí Minh là đáng giá, là phù hợp với dân tộc Việt Nam hay
“Chủ nghĩa Mác - Lênin là chủ nghĩa chia rẽ và cực đoan, thiên về đấu tranh
giai cấp, đối lập với tư tưởng Hồ Chí Minh là tư tưởng đề cao đoàn kết và thống
nhất; Hồ Chí Minh là người theo chủ nghĩa dân tộc chứ không theo chủ nghĩa cộng
sản, chỉ nhấn mạnh đến đoàn kết chứ không nhấn mạnh đến đấu tranh”. Vì vậy, chỉ
cần dựa vào tư tưởng Hồ Chí Minh và đề cao thành “chủ nghĩa Hồ Chí Minh” để thay
thế chủ nghĩa Mác - Lênin!”. Thực chất của luận điệu này là nhằm chia rẽ chủ
nghĩa Mác - Lênin với tư tưởng Hồ Chí Minh, phá vỡ phá vỡ từng bộ phận cấu
thành trong nền tảng tư tưởng của Đảng, gây ra sự xáo trộn trong ý thức hệ của
nhân dân.
Chủ
nghĩa dân tộc trong tư tưởng Hồ Chí Minh thực chất là chủ nghĩa dân tộc chân
chính, mang bản chất của giai cấp vô sản. Từ năm 1924 , trong Báo cáo về Bắc
Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ, tại mục D “Chủ nghĩa dân tộc”, Nguyễn Ái Quốc lần đầu
tiên đề cập và khẳng định vai trò của chủ nghĩa dân tộc chân chính: “Chủ nghĩa
dân tộc là động lực lớn của đất nước. Chính nó đã gây nên cuộc nổi dậy chống
thuế năm 1908, nó dạy cho những người cu li biết phản đối; nó làm cho những
người “nhà quê” phản đối ngầm trước thuế tạp dịch và thuế muối. Đây là chủ
nghĩa dân tộc chân chính vì nó khơi dậy lòng yêu nước, trách nhiệm trước vận
mệnh dân tộc và trở thành động lực để các tầng lớp nhân nhân đứng lên đấu tranh
chống lại những áp bức, bất công. Đây cũng chính là động lực to lớn để chàng
thanh niên yêu nước Nguyễn Ái Quốc lên tiếng đấu tranh ở nhiều diễn đàn quốc tế
khác nhau nhằm đòi quyền lợi chính đáng cho dân tộc Việt Nam. Tại Hội nghị đại biểu các Đảng cộng sản và công nhân các nước xã
hội chủ nghĩa họp ở Mát-xcơ-va họp từ ngày 14 đến 16/11/957, không ai khác và
hơn ai hết, Hồ Chí Minh là người kiên quyết đấu tranh chống chủ nghĩa dân tộc
tư sản. Vì vậy, Người đã tán thành bản Tuyên bố chung của Hội nghị và nhấn mạnh
thêm: “Bản Tuyên bố nhắc nhở chúng ta cần phải tăng cường giáo dục theo tinh
thần chủ nghĩa Mác - Lênin và đấu tranh chống những khuynh hướng cơ hội chủ
nghĩa như chủ nghĩa dân tộc tư sản, chủ nghĩa sôvanh, chủ nghĩa giáo điều và
chủ nghĩa xét lại, đặc biệt là chủ nghĩa xét lại”. Do đó, những kẻ cơ hội cố
tình bóp méo, xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh, đối lập tư tưởng Hồ Chí Minh với
chủ nghĩa Mác - Lênin là nhằm “hạ bệ thần tượng”, chia rẽ phá vỡ từng bộ phận
cấu thành trong nền tảng tư tưởng của Đảng hiện nay.
Khi
cho rằng “Hồ Chí Minh thực chất là người dân tộc chủ nghĩa” là một cách diễn
đạt thiếu chính xác, không đầy đủ. Cách diễn đạt này dù vô tình hay hữu ý đã bỏ
qua tính giai cấp, làm mờ đi lập trường, quan điểm giai cấp của Hồ Chí Minh
trong nhận thức và giải quyết vấn đề dân tộc ở Việt Nam. Với cách diễn đạt ấy
đã tước bỏ tính đảng và lập trường cách mạng chân chính trong tư tưởng Hồ Chí
Minh, thực chất là để phủ nhận tư tưởng của Người. Đúng như V.I.Lênin đã từng
cảnh báo: “Chừng nào người ta chưa phân biệt được lợi ích của các giai cấp này
hay giai cấp khác, ẩn đằng sau bất kỳ những câu nói, những lời tuyên bố và
những lời hứa hẹn nào có tính chất đạo đức, tôn giáo, chính trị và xã hội, thì
trước sau bao giờ người ta cũng vẫn là kẻ ngốc nghếch bị người khác lừa bịp và
tự lừa bịp mình về chính trị”(10). Do đó, chúng ta cần phải tỉnh táo trước
những luận điệu cố tình bóp méo, xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh hay tinh vi hơn
là lấy danh nghĩa đề cao tư tưởng Hồ Chí Minh, hạ thấp chủ nghĩa Mác - Lênin để
đối lập, tách dời từng mảng trong nền tảng tư tưởng của Đảng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét