Ngày 20/4/2023, trên trang blog Đối thoại, đối tượng Nguyễn Huyền phát tán bài “Cần thực thi đầy đủ Điều 4, Hiến pháp 2013”; ngày 22/4/2023, trên trang blog Việt Nam Thời Báo, đối tượng Hoài Nguyễn tán phát bài “ Nhà nước pháp quyền ở chính thể độc đảng”, nội dung xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước ta trên lĩnh vực tư pháp; phủ nhận những thành quả đạt được trong công tác xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, đồng thời kêu gọi Việt Nam cần thực hiện “Tam quyền phân lập”.
Có thể khẳng định ngay rằng, đó là luận điệu sai trái,
cực đoan và cơ hội chính trị. Học thuyết “tam quyền phân lập” được áp dụng
trong tổ chức bộ máy nhà nước ở Mỹ, Anh, Pháp, Đức và một số nước phương Tây
mặc dù có mang lại một số mặt tích cực, cần được nghiên cứu, tham khảo, nhưng
không nên vì thế mà cường điệu hóa, lý tưởng hóa và xem nó như là chìa khóa vạn
năng của “dân chủ - pháp quyền”, của kiểm soát quyền lực nhà nước và ngăn ngừa
tham nhũng.
Ở Việt Nam, tổ chức quyền lực nhà nước theo nguyên tắc
thống nhất quyền lực, không phân lập, nhưng có sự phân công, phối hợp và kiểm
soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành
pháp và tư pháp. Thể chế hóa Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ
lên chủ nghĩa xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011), Điều 2 Hiến pháp 2013 đã
khẳng định: “Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước pháp quyền
xã hội chủ nghĩa của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân dân. Nước Cộng hòa xã hội
chủ nghĩa Việt Nam do Nhân dân làm chủ; tất cả quyền lực nhà nước thuộc về Nhân
dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và
đội ngũ trí thức. Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp
và kiểm soát giữa các cơ quan trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành
pháp, tư pháp”. Sự khẳng định quyền lực nhà nước là thống nhất, nhưng có sự
phân công, phối hợp và kiểm soát quyền giữa các cơ quan nhà nước trong việc
thực hiện quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp là một bước phát triển mạnh mẽ
trong việc hoàn thiện cơ chế kiểm soát quyền lực nhà nước của Đảng ta. Với sự
hoàn thiện này, nguyên tắc tổ chức thực hiện quyền lực nhà nước của Nhân dân
được xác định bởi bốn nội dung quan trọng: thống nhất quyền lực, phân công
quyền lực, phối hợp quyền lực và kiểm soát quyền lực.
Tổ chức quyền lực của bộ máy nhà nước ta dựa trên
quan điểm về sự thống nhất quyền lực:“Tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”của tư
tưởng dân chủ XHCN. Nguyên lý này không những được quy định trong các bản Hiến
pháp của nước ta mà hầu hết các nước có chế độ chính trị dân chủ và pháp quyền
trên thế giới. Theo đó, nhân dân thực hiện quyền dân chủ đại diện bằng cách
trao một phần quyền lực nhà nước của mình cho Quốc hội, cho Chính phủ và cho cơ
quan tư pháp, đồng thời giữ lại một phần quyền lực của mình để thực hiện hình
thức dân chủ trực tiếp. Hiến pháp 2013 khẳng định rõ nguyên tắc phân công phối
hợp giữa các cơ quan trong bộ máy nhà nước thực hiện các quyền lập pháp, hành
pháp, tư pháp khi quy định: Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân,
cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam; Quốc hội
thực hiện quyền lập hiến, quyền lập pháp, quyết định các vấn đề quan trọng của
đất nước và giám sát tối cao đối với hoạt động của Nhà nước; Chính phủ là cơ
quan hành chính nhà nước cao nhất của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, thực hiện
quyền hành pháp, là cơ quan chấp hành của Quốc hội; Tòa án nhân dân là cơ quan
xét xử của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, thực hiện quyền tư pháp.
Thực tế ở nước ta chỉ ra rằng, quyền lực nhà nước dẫu
là quyền lập pháp, hành pháp hay tư pháp đều có chung một nguồn gốc thống nhất
là Nhân dân, đều do Nhân dân ủy quyền, giao quyền. Do vậy, nói quyền lực nhà
nước là thống nhất trước tiên là sự thống nhất ở mục tiêu chính trị, nội
dung chính trị của nhà nước. Cả ba quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp tuy có
chức năng, nhiệm vụ và quyền hạn khác nhau nhưng đều thống nhất với nhau ở mục
tiêu chính trị chung là xây dựng một xã hội “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công
bằng, văn minh” như Đảng ta đã chỉ ra.
Quan niệm quyền lực nhà nước là thống nhất nói trên là
cách thức tổ chức quyền lực nhà nước đề cao trách nhiệm trước Nhân dân, hạn chế
sự dựa dẫm, ỷ lại trong việc thực hiện quyền hạn và nhiệm vụ mà Nhân dân đã ủy
quyền. Đó cũng là cơ sở để không có chỗ cho các yếu tố cực đoan, đối lập, thiếu
trách nhiệm trong mối quan hệ giữa các quyền, nhất là giữa quyền lập pháp và
quyền hành pháp. Ngược lại, sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan
nhà nước trong thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp là: phân định
rõ chức năng, nhiệm vụ của mỗi loại hình cơ quan nhà nước, nhờ đó hiệu lực,
hiệu quả hoạt động của các cơ quan nhà nước được nâng cao; tránh sự trùng lặp,
chồng chéo, mâu thuẫn giữa các cơ quan trong việc thực hiện ba quyền với những
chức năng, nhiệm vụ cụ thể của từng cơ quan, bảo đảm sự vận hành nhịp nhàng,
đồng bộ của cả bộ máy nhà nước trong quá trình thực thi quyền lực nhà nước
thống nhất. Đồng thời, đó cũng là điều kiện để hình thành cơ chế kiểm soát,
nhận xét, đánh giá chất lượng và hiệu quả hoạt động của các quyền từ bên trong
tổ chức quyền lực nhà nước cũng như từ bên ngoài là Nhân dân.
Từ những cơ sở lý luận khoa học và thực tiễn như đã
phân tích ở trên, chúng ta khẳng định rằng: “tam quyền phân lập” có thể phù hợp
ở các mức độ khác nhau với một số nước trên thế giới, nhưng không phù hợp với
thể chế chính trị của Việt Nam, bởi lẽ việc thực hiện quyền lực nhà nước theo
phương thức nào là phụ thuộc vào thể chế chính trị của mỗi quốc gia. Ở nước ta,
Nhân dân là chủ nhân của quyền lực chính trị, quyền lực nhân dân là cội nguồn
của quyền lực nhà nước, quyền lực đó chỉ có thể thực hiện một cách thống nhất
dưới sự giám sát của Nhân dân, chứ không thể phân chia. Nguyên tắc tất cả quyền
lực nhà nước thuộc về nhân dân được bảo đảm thực hiện bởi sự kết hợp hài hòa
giữa dân chủ trực tiếp và dân chủ đại diện.Thực tiễn và kinh nghiệm qua 37 năm
đổi cũng như việc học hỏi, tham khảo kinh nghiệm của các nước trong tiến trình
hội nhập quốc tế đã cho thấy, tính đúng đắn và sáng tạo của Đảng trong hoạch
định đường lối đổi mới, lựa chọn mô hình tổ chức nhà nước pháp quyền xã hội chủ
nghĩa Việt Nam không “tam quyền phân lập” mà thống nhất quyền lực của Nhân
dân, do Nhân dân, vì Nhân dân, quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân
công phối hơp và kiểm soát giữ các cơ quan nhà nước trong viêc thực hiện các
quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp là hoàn toàn đúng đắn và phù hợp với xu
thế phát triển của thời đại.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét