Các luận điệu chống phá cho rằng: Việt Nam muốn
giàu có, thịnh vượng thì phải dũng cảm từ bỏ chủ nghĩa Mác - Lênin, từ bỏ con
đường xã hội chủ nghĩa. Đáng tiếc, những quan điểm, luận điệu như vậy vẫn được
một số người, trong đó có những trí thức có học hàm học vị ở trong nước cổ súy.
Với mưu đồ phá hoại, từ lâu các thế lực thù địch,
phản động đã sử dụng nhiều chiêu trò chống phá Đảng, Nhà nước; xuyên tạc, phủ
nhận nền tảng tư tưởng và những thành quả cách mạng. Trong số đó, có những quan
điểm cho rằng, chủ nghĩa xã hội (CNXH) là nghèo khổ vì “chủ nghĩa Mác - Lênin dị
ứng với sự giàu có”; rằng Việt Nam “không chịu phát triển”, “không thể phát triển”
bởi Việt Nam “lạc nhịp” với thế giới, “sa lầy trong tư duy” về chủ nghĩa Mác -
Lênin và CNXH. Theo đó, họ rêu rao, Việt Nam muốn giàu có, thịnh vượng thì phải
dũng cảm từ bỏ chủ nghĩa Mác - Lênin, từ bỏ con đường xã hội chủ nghĩa
(XHCN)(!). Đáng tiếc, những quan điểm, luận điệu như vậy vẫn được một số người,
trong đó có những trí thức có học hàm, học vị ở trong nước cổ súy.
Thực ra, cả lý luận và thực tiễn, cả logic và
lịch sử trên thế giới cũng như ở Việt Nam đều bác bỏ những quan điểm nói trên.
Về mặt tư tưởng, lý luận, chủ nghĩa Mác -
Lênin không dị ứng với giàu có, thịnh vượng như một số người xuyên tạc. Trong
Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản, C.Mác và Ph.Ăngghen viết rõ: “Chủ nghĩa cộng sản
không tước bỏ của ai cái khả năng chiếm hữu những sản phẩm xã hội cả. Chủ nghĩa
cộng sản chỉ tước bỏ quyền dùng sự chiếm hữu ấy để nô dịch lao động của người
khác”. Chủ nghĩa Mác - Lênin tuyên bố công khai mục đích của phong trào XHCN hiện
đại là xây dựng xã hội mới giàu có, thịnh vượng cho đa số nhân dân chứ không phải
một xã hội trong đó “sự áp bức và lao động kiệt sức đối với đa số, sự giàu có
và hạnh phúc ấm no đối với một số ít người”. Theo Mác, trong giai đoạn đầu của
xã hội cộng sản (xã hội XHCN) không tránh khỏi “người này giàu hơn người kia”
V.I.Lênin viết: “Xét đến cùng, thì năng suất
lao động là cái quan trọng nhất, chủ yếu nhất cho thắng lợi của chế độ mới”. Từ
thực tiễn cách mạng Nga, V.I.Lênin cho rằng, giải pháp chiến lược để từng bước
tạo ra năng suất lao động cao hơn chủ nghĩa tư bản (CNTB) chính là thực hiện Chính
sách kinh tế mới. Đây là chính sách kinh tế nhiều thành phần - đặc trưng cho
toàn bộ thời kỳ quá độ lên CNXH. Theo đó, người cộng sản cũng phải học cách
buôn bán, học cách tổ chức lãnh đạo, quản lý, khai thác, phát huy mọi nguồn lực,
mọi thành phần kinh tế, xã hội để phát triển sản xuất, xây dựng nền sản xuất lớn
công nghiệp hiện đại. Người cộng sản phải biết làm giàu trí tuệ của mình “bằng
sự hiểu biết tất cả những kho tàng tri thức mà nhân loại đã tạo ra”; phải “dùng
cả hai tay mà hứng lấy những cái tốt của nước ngoài”; phải “đưa chủ nghĩa xã hội
vào cuộc sống hằng ngày”
Vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác-Lênin vào điều
kiện Việt Nam, Hồ Chí Minh nêu rõ: “xã hội ngày càng tiến, vật chất ngày càng
tăng, tinh thần ngày càng tốt, đó là chủ nghĩa xã hội”; “Xã hội chủ nghĩa là ai
cũng được làm việc, được ăn no mặc ấm, được học hành, người già yếu thì được
giúp đỡ, các cháu bé thì được săn sóc. Nói tóm lại, xã hội chủ nghĩa là sung sướng
ấm no”. Điều mong muốn cuối cùng trong bản Di chúc lịch sử, Người cũng viết:
“Toàn Đảng, toàn dân ta đoàn kết phấn đấu, xây dựng một nước Việt Nam hoà bình,
thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh...”
Như vậy, chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ
Chí Minh quan niệm CNXH là xã hội giàu có về mọi phương diện và giàu có cho số
đông, hơn hẳn CNTB và là sự thay thế hợp quy luật đối với CNTB. Chủ nghĩa Mác -
Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh chủ trương xóa áp bức, bóc lột, lạc hậu, bất công,
nghèo khổ chứ không hề dị ứng với giàu có, thịnh vượng, không hề chủ trương
“xóa giàu”như một số người lầm tưởng, suy diễn, xuyên tạc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét