“Tao là Quân giải phóng, tao không biết khai, chỉ biết đánh
bọn bay!” – Anh hùng Liệt sĩ Trần Quang Đắp đã nhìn thẳng vào mặt kẻ thù và nói
trước lúc bị địch sát hại dã man vào ngày 21/11/1967 tại Làng 5, Hớn Quản, thuộc
tỉnh Bình Phước. Liệt sĩ Trần Quang Đắp sinh năm 1946, quê xã Thiệu Quang, được
biên chế vào Đại đội 21 (trinh sát), tháng 2-1966 cùng đơn vị vào Nam chiến đấu.
Anh được kết nạp vào Đảng tháng 6-1966. Anh Đắp đã từng đưa nhiều đoàn cán bộ
đi trinh sát địa hình, trinh sát trận địa, giúp các đơn vị thuộc Trung đoàn 165
(Sư đoàn 7) chiến đấu hoàn thành nhiệm vụ.
Theo đồng đội của liệt sĩ Trần Quang Đắp kể lại: Sáng ngày
21-11-1967, Đại đội Trinh sát 21 được giao nhiệm vụ dẫn đoàn cán bộ 20 người đi
nghiên cứu địa hình. Khi đoàn đi đến Làng 5, Hớn Quản, gặp 2 đại đội Mỹ - ngụy.
Ngay lập tức, đơn vị triển khai đội hình chiến đấu, Đại đội trưởng Phùng Bá Thảo
bị thương, tình thế nguy cấp, quân địch lại quá đông, đồng chí Trần Văn Tính đề
xuất cần đánh lạc hướng địch để đoàn cán bộ rút. Anh Trần Quang Đắp bèn chạy ra
hướng khác, dùng AK bắn liên hồi để thu hút địch. Đồng chí Thảo và đoàn cán bộ
rút về sau an toàn. Lúc này, anh Đắp bị thương nặng nhưng vẫn chiến đấu đến
viên đạn cuối cùng. Khi hết đạn, đồng chí đã đập nát cây súng để vũ khí không
rơi vào tay quân thù. Bị địch bắt, tra tấn rất dã man nhưng đồng chí vẫn giữ trọn
khí tiết, tuyệt đối trung thành với Đảng, với nhân dân.
Nhà văn Nguyễn Trọng Liên đã kể lại trong Truyện ký “Dòng máu
trắng”: “Thằng sĩ quan ngụy tay lăm lăm khẩu súng côn sáu. Trên mặt hắn những vệt
máu đỏ còn tươi. Sau những trận đòn dã man, anh bộ đội trẻ không một câu trả lời.
Im lặng. Một tên trong bọn chúng thọc lưỡi lê vào sườn anh. Máu nhuộm đỏ người
anh. Vẫn im lặng. Cảnh tượng thật khiếp đảm. Thằng sĩ quan ra lệnh cho đám đàn
em rút sợi dây võng của một bộ đội đã bị bắn nằm sấp bên cạnh suối. Chúng buộc
dây dù vào cổ anh, kéo anh đến một gốc cao su gần đó. Hai thằng trèo lên cây
rút anh lên từ mặt đất. Những giọt máu hồng vẫn rớt xuống đất từ trên cao. Một
đám mây bay qua che lấp ánh mặt trời vừa khuất đi vùng sáng trong khu rừng cao
su. Chúng treo cổ anh. Anh đã hy sinh anh dũng…
Chúng tôi ngồi trong hầm, máu căng trên các thớ thịt, yên lặng
để cho những giọt nước mắt tràn xuống. Bọn lính ngụy chia nhau thu gom các xác
chết. Khoảng nửa tiếng sau một xe nhà binh dừng bên mép lộ. Bọn lính khiêng những
xác chết lên xe. Thằng chỉ huy ra lệnh hạ xác người trên cây cao su xuống và dã
man dùng lê cứa cổ cho đến khi cái đầu rời khỏi thân người. Chúng ném cái đầu
lên chiếc xe Reo và cả tụi mất hút cùng chiếc xe sơn màu ghi nhạt. Bà con chúng
tui biết rõ bọn thám báo vẫn chưa đi khỏi nơi này nên yên lặng rút về ấp. Cả ấp
đều biết về một tấm gương hy sinh dũng cảm của một anh bộ đội Cụ Hồ. Ba ngày
sau đó, bà con trong ấp trở lại cánh rừng để làm công tác liệt sĩ, thân người
anh đã căng cứng, trương phồng. Trên ve áo nổi hằn lên một đoạn ngắn, vội xé đường
chỉ lấy ra một miếng giấy nhỏ ghi dòng chữ Trần Quang Đắp, Thanh Hóa. Nét chữ lờ
mờ trong màu thâm của máu đã khô. Cũng từ đây chúng tôi mới biết tên người liệt
sĩ dũng cảm. Bà con liệm Đắp và chôn anh ở nơi này. Năm ngày sau đó chúng tui mới
chôn tấm bia tự tạo trên mộ anh.
Ngay sau đó, họa sĩ Võ Xưởng (sau này là Phó Giám đốc Bảo
tàng Quân khu 7) đã ký họa hành động anh hùng của liệt sĩ Trần Quang Đắp với tựa
đề: “Chết đứng còn hơn sống quỳ”. Bức tranh đã phác họa khí tiết kiên trung, bất
khuất của anh hùng, liệt sĩ Trần Quang Đắp. Chiến tranh đã lùi xa, nhưng hành động
anh hùng, tấm gương hy sinh anh dũng của liệt sĩ Trần Quang Đắp còn sống mãi với
đồng đội, với thế hệ mai sau. Hiện nay bức tranh “Chết đứng còn hơn sống quỳ”
đang được trưng bày tại Bảo tàng Quân đoàn 4.
NTH - H4
0 nhận xét:
Đăng nhận xét