Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí
Minh đã chỉ rõ những biểu hiện của những kẻ sính thành tích, đó là:
“... ham chuộng hình thức, làm việc không xét đến kết quả thiết thực, cần kíp,
chỉ chăm về hình thức bên ngoài, chỉ muốn phô trương cho oai; làm được ít suýt
ra nhiều...; tự cao, tự đại, ham địa vị, hay lên mặt. Ưa người ta tâng bốc
mình, khen ngợi mình. Ưa sai khiến người khác. Hễ làm được việc gì hơi thành
công thì khoe khoang vênh váo, cho ai cũng không bằng mình; báo cáo dối, giấu
cái dở, cái xấu, chỉ nêu cái tốt, cái hay...”. Thành tích là kết quả tốt đẹp do
sự cố gắng, nỗ lực mà đạt được. thành tích đi liền với biểu dương, khen thưởng
sẽ là động lực cho sự phát triển.
Thực tế thời gian qua,
nhiều cán bộ, đảng viên, có cả cán bộ lãnh đạo, quản lý cấp cao bị kỷ luật, thậm
chí ra hầu tòa, nhưng trước đó đều được xếp loại hoàn thành tốt, hoàn thành xuất
sắc nhiệm vụ, được biểu dương, khen thưởng. Có thể thấy, họ ham thích đến mức
sính thành tích, trở thành một căn bệnh của xã hội-bệnh sính thành tích.
Nguy hại hơn, vì thành
tích mà họ cố tình che giấu khuyết điểm bằng cách tự “nặn ra thành tích”, không
được thì họ “chạy thành tích”, cậy cục, gõ cửa cấp trên, lo lót cho một số cán
bộ có chức quyền để báo cáo gian dối, xuyên tạc kết quả, thậm chí sẵn sàng dùng
những mánh khóe để đánh lừa cấp trên và dư luận. Vì thành tích mà họ thù ghét
những ai vạch mặt, chỉ tên những hạn chế, khuyết điểm của mình. Họ nâng sự che
giấu khuyết điểm lên tầm “nghệ thuật”, gọi là “nghệ thuật” che giấu khuyết điểm.
Sính thành tích và che giấu khuyết điểm luôn gắn liền với nhau, là hệ lụy của
nhau. Họ dùng thành tích để che giấu khuyết điểm, đánh bóng tên tuổi, tạo sự vững
mạnh giả tạo, làm bình phong che chắn cho mình, để mở cánh cửa thăng tiến, củng
cố vị trí, quyền lực.
Căn bệnh này đã được
Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII chỉ ra là một trong những biểu hiện của tình
trạng suy thoái đạo đức, lối sống: Mắc bệnh thành tích, háo danh, phô trương,
che giấu khuyết điểm, thổi phồng thành tích, đánh bóng tên tuổi; thích được đề
cao, ca ngợi; “chạy thành tích”, “chạy khen thưởng”, “chạy danh hiệu”... Bệnh
sính thành tích và che giấu khuyết điểm đã và đang gây ra những hệ lụy nghiêm
trọng, gây mất đoàn kết nội bộ, mất niềm tin dẫn đến hủy hoại uy tín, danh dự của
cá nhân và sức mạnh của tổ chức, xa hơn, nó còn làm tổn hại đến Đảng, Nhà nước
và chế độ.
Nhận diện căn bệnh này
không quá khó, nhưng khá phức tạp vì nó thường được che giấu bởi vẻ bề ngoài
hào nhoáng, bóng bẩy. Nếu không nhìn nhận thấu đáo, soi vào bản chất, logic của
vấn đề thì khó đoán biết, phải qua kiểm tra, giám sát của tổ chức, cán bộ, đảng
viên, quần chúng nhân dân mới phát hiện được chính xác. Bệnh sính thành
tích và "nghệ thuật” che giấu khuyết điểm xuất phát từ nhiều nguyên
nhân, cả khách quan và chủ quan.
Thứ nhất, xuất
phát từ tâm lý háo danh, ưa chuộng hình thức, tư tưởng kèn cựa, đố kỵ “con
gà tức nhau tiếng gáy” còn tồn tại trong suy nghĩ, nhận thức của không ít cán bộ,
đảng viên. Một bộ phận cán bộ, đảng viên coi thành tích không chỉ là phương tiện
nhằm thỏa mãn tâm lý thích được đề cao, ca ngợi mà mục đích sâu xa hơn, họ còn
dùng để ngụy trang, bưng bít khuyết điểm. Tâm lý thích khen hơn chê, sĩ diện,
thích phô trương theo kiểu “đẹp đẽ phô ra, xấu xa đậy lại”; tâm lý không muốn
“vạch áo cho người xem lưng”; tâm lý nể nang, né tránh, ngại va chạm, thấy đúng
không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh hoặc lợi dụng phê bình để nịnh bợ, lấy
lòng nhau.
Thứ hai, vì mang nặng
chủ nghĩa cá nhân mà mắc bệnh sính thành tích, nhất là trong những cán bộ, đảng
viên có chức, có quyền, chỉ biết chăm lo, vun vén cho lợi ích cá nhân, quên lợi
ích tập thể, lợi ích cộng đồng, đặt cái riêng lên trên cái chung mà bao che, giấu
giếm khuyết điểm, khuếch trương thành tích. Nghị quyết số 847-NQ/QUTW của Quân ủy
Trung ương về phát huy phẩm chất Bộ đội Cụ Hồ, kiên quyết
chống chủ nghĩa cá nhân trong tình hình mới đã chỉ ra một trong những biểu
hiện của chủ nghĩa cá nhân đó là: “Thổi phồng thành tích, đánh bóng tên tuổi; sợ
trách nhiệm, tranh công, đổ lỗi; giấu giếm, bao che và không trung thực về những
khuyết điểm, sai phạm”.
Thứ ba, do tính
chiến đấu của các tổ chức nói chung, tổ chức cơ sở đảng nói riêng chưa được
phát huy đúng mức, tự phê bình và phê bình yếu. Cán bộ cấp dưới, đảng viên thì
sợ khuyết điểm, không dám chịu trách nhiệm, không đủ dũng cảm để nhìn thẳng vào
sự thật, báo cáo đúng sự thật. Thấy cái xấu, cái sai của người có vị trí cao
hơn mình chẳng ai dám nói ra. Ai can đảm nói ra thì những người có quyền lợi
liên quan hoặc có thể bị ảnh hưởng sẽ cùng nhau cho người đó ra rìa, bị cười nhạo
hoặc ghét bỏ.
Việc thực hiện quy chế
dân chủ cơ sở kém hiệu quả, vai trò của quần chúng không được phát huy. Quần
chúng không nói không phải không biết hay không có gì để nói mà họ nghĩ nói ra
cấp trên sẽ không nghe, thậm chí có khi còn bị trù dập theo kiểu “đấu
tranh-tránh đâu”. Họ sợ sẽ bị quy kết làm mất uy tín cán bộ, làm ảnh hưởng đến
thành tích của cơ quan, đơn vị, làm mất đoàn kết nội bộ, làm giảm ý chí chiến đấu
của tập thể.
Ngoài ra, công tác
thi đua, khen thưởng ở nhiều cơ quan, đơn vị, địa phương chưa thực chất, nặng về
hình thức. Việc tổ chức đánh giá, kiểm soát về chất lượng không kỹ càng đã
tạo kẽ hở và điều kiện cho hành vi “làm láo, báo cáo hay”, “chạy thành tích”,
“chạy danh hiệu”... đang là một trong những lý do dẫn đến bệnh sính thành
tích và “nghệ thuật” che giấu khuyết điểm của cán bộ, đảng viên hiện
nay. Để khắc phục căn bệnh sính thành tích và che giấu khuyết điểm cần tập
trung giải quyết dứt điểm căn nguyên của nó.
Một là, khắc phục
tâm lý sùng bái thành tích, quá coi trọng hình thức, phô trương; giấu giếm khuyết
điểm của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên. Cũng cần nhìn nhận rằng, giấu
giếm khuyết điểm và thích khen hơn chê là bản tính của con người, là yếu tố tâm
lý khách quan. Do đó, muốn chữa bệnh phải điều trị từ gốc. Trước hết, chủ quan
của những người này phải muốn chữa và quyết tâm chữa (ở đây bao gồm cả những
người mắc bệnh sính thành tích, che giấu khuyết điểm và những người đứng đầu tổ
chức đảng, cơ quan, đơn vị các cấp trong hệ thống chính trị, từng cán bộ, đảng
viên). Nhưng thực tiễn đang tồn tại nghịch lý là rất nhiều cán bộ, đảng viên
không muốn “chữa bệnh”.
Hai là, đổi mới
phương pháp kiểm tra, giám sát của cấp ủy, người đứng đầu và các cơ quan cấp
trên đối với cơ sở. Duy trì nghiêm nền nếp chế độ sinh hoạt Đảng, chấn chỉnh nền
nếp sinh hoạt chi bộ. Đổi mới công tác kiểm điểm, đánh giá, xếp loại chất lượng
hằng năm đối với tổ chức đảng, cán bộ, đảng viên theo đúng Quy định số
132-QĐ/TW ngày 8-3-2018 của Bộ Chính trị và Hướng
dẫn số 21-HD/BTCTW ngày 18-10-2019 của Ban Tổ chức Trung ương.
Thực hiện tốt quy chế
dân chủ ở cơ sở, huy động quần chúng nhân dân tham gia phòng, chống, ngăn chặn
và đẩy lùi suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” của cán bộ, đảng viên. Đảng ta đang khuyến khích và đã có cơ chế
bảo vệ cán bộ dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm, dám đổi mới sáng tạo,
dám đương đầu với khó khăn, thử thách và quyết liệt trong hành động vì lợi ích
chung.
Ba là, chỉnh sửa,
bổ sung quy chế thi đua, khen thưởng cho phù hợp với thực tiễn. Đây chính
là liều thuốc đặc hiệu để chữa từ nguyên nhân gốc, trị dứt điểm bệnh sính thành
tích và che giấu khuyết điểm nguy hại. Hiện nay cũng có quan điểm cho rằng, để
tránh bệnh sính thành tích và che giấu khuyết điểm, nên bỏ các phong trào, chỉ
tiêu thi đua, các danh hiệu thi đua... Chúng ta không thể đồng tình với quan điểm
này, bởi vì thi đua là động lực của sự phát triển. Bác Hồ từng nói: “Thi đua là
yêu nước, yêu nước thì phải thi đua. Và những người thi đua là những người yêu
nước nhất”. Điều quan trọng là phải xây dựng được chỉ tiêu thi đua sao cho phù
hợp với tình hình thực tế của từng cơ quan, đơn vị, địa phương, tránh bệnh sính
thành tích.
Bốn là, phát huy
vai trò, tính tiền phong gương mẫu của người đứng đầu và sự tự giác tu dưỡng,
rèn luyện của cán bộ, đảng viên. Đặc biệt, đối với đảng viên là cán bộ lãnh đạo,
quản lý, người đứng đầu cấp ủy, chính quyền các cấp, nhất thiết phải trung thực
với Đảng, phải coi việc nói dối Đảng, nói dối cấp trên, báo cáo sai sự thật,
che giấu khuyết điểm là có tội với Đảng, vi phạm tư cách đảng viên, tổ chức đảng
ở đó cần xem xét xử lý kỷ luật, thậm chí sẵn sàng đưa ra khỏi Đảng nếu có những
vi phạm nghiêm trọng.
Khắc phục bệnh sính
thành tích và che giấu khuyết điểm là công việc đòi hỏi phải có sự thống nhất về
tư tưởng, hành động, được tiến hành kiên trì và đồng bộ ở tất cả các cấp với
nhiều giải pháp tích cực và chủ động. Trong đó phải thật sự coi trọng biện pháp
trọng tâm: Khắc phục tâm lý sùng bái thành tích, phô trương, giấu giếm khuyết
điểm của cán bộ, đảng viên; phát huy quyền làm chủ tập thể của đảng viên và quần
chúng trong mỗi tổ chức đảng trên cơ sở nâng cao trình độ hiểu biết của đảng
viên, quần chúng về mọi mặt; khắc phục sự hình thức trong thi đua chính là biện
pháp cơ bản nhất để chống bệnh sính thành tích và che giấu khuyết điểm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét