Trong Quân đội
nhân dân (QĐND) Việt Nam, mối quan hệ giữa cán bộ với chiến sĩ trong là phạm
trù phản ánh mối quan hệ gắn bó mật thiết giữa lãnh đạo, chỉ huy và phục tùng.
Tình đồng chí, đồng đội trong quân đội là một nội dung cơ bản biểu hiện bản chất
cách mạng của quân đội ta, trong đó lãnh đạo, chỉ huy giữ vai trò quyết định
vì: “Cán bộ là cái gốc của mọi công việc”, còn chiến sĩ là lực lượng có vai trò
cực kỳ quan trọng trong thực hiện thắng lợi mọi công việc. Bác Hồ từng căn dặn:
“Cán bộ không có đội viên, lãnh tụ không có quần chúng, thì không làm được gì”,
và “Các chú dù là đại đoàn trưởng, trung đoàn trưởng, hay tiểu đoàn trưởng,
cũng chỉ là những người đặt kế hoạch và điều khiển đánh trận. Lúc ra trận, việc
đặt mìn, phá lô cốt đều do tay anh em đội viên làm”.
Tình đồng chí,
đồng đội là sợi chỉ đỏ xuyên suốt, vừa là thuộc tính bản chất của một quân đội
cách mạng, vừa là một trong những cơ sở tạo nên sức mạnh của quân đội.
Mối quan hệ giữa
cán bộ với chiến sĩ trong QĐND Việt Nam được hình thành, phát triển trong quá
trình xây dựng, chiến đấu, trưởng thành, chiến thắng của quân đội ta. Một mặt,
nó dựa trên chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, quan điểm, đường lối
của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước, chức năng, nhiệm vụ, điều lệnh,
điều lệ, chế độ quy định của quân đội; mặt khác, dựa trên tình thương yêu giai
cấp, tình đồng chí, đồng đội sâu sắc, đoàn kết gắn bó chặt chẽ keo sơn như ruột
thịt trong “lúc thường cũng như lúc ra trận” giữa những con người cùng chung lý
tưởng, mục tiêu, cùng thực hiện nhiệm vụ cao cả của người quân nhân cách mạng-một
nhiệm vụ hết sức nặng nề, nhưng rất vinh quang và cao quý: Sẵn sàng chiến đấu
hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội, vì dân giàu, nước mạnh,
công bằng, dân chủ, văn minh. Đó là nguồn sức mạnh vô biên để bộ đội ta vượt
qua mọi khó khăn thử thách, hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ. Yêu cầu, nhiệm vụ
đó cũng đòi hỏi cán bộ phải luôn luôn làm kiểu mẫu cho chiến sĩ học tập, noi
theo; chiến sĩ phải “tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh cấp trên, khi nhận bất cứ
nhiệm vụ gì đều tận tâm, tận lực thi hành nhanh chóng và chính xác”.
Tấm gương cán bộ
thể hiện trước hết ở sự quan tâm thiết thực và chu đáo đến đời sống tinh thần
và vật chất của bộ đội. Trong thư gửi Hội nghị chính trị viên tháng 3-1948, Chủ
tịch Hồ Chí Minh căn dặn: “Đối với bộ đội, chính trị viên phải săn sóc luôn
luôn đến sinh hoạt vật chất của họ: Ăn, mặc, ở, nghỉ, tập luyện, công tác, sức
chiến đấu. Về mặt tinh thần, phải săn sóc để nâng cao kỷ luật, bài trừ hủ hóa,
phát triển văn hóa và đường lối chính trị trong bộ đội”. Có chăm lo đến đơn vị,
hòa mình với vui, buồn của người lính, đồng cam cộng khổ với bộ đội thì bộ đội
nhất định tin và nghe theo. Bác nói: “Đối với binh sĩ, thì lời ăn tiếng nói, niềm
vui, nỗi buồn, quần áo, nhất nhất phải biết rõ và hết sức chăm nom. Có đồng cam
cộng khổ với binh sĩ thì khi dẫn họ đi đâu, dù nguy hiểm mấy họ cũng vui lòng
đi, khi bảo họ đánh, họ sẽ hăng hái đánh”. Và Người khẳng định: “Cán bộ có coi
đội viên như chân tay, đội viên mới coi cán bộ như đầu như óc”.
Quan tâm đến cuộc
sống của đơn vị hằng ngày một cách chu đáo đã là một tấm gương. Song người cán
bộ còn phải làm cho mọi hành vi, lời nói của mình trở nên mẫu mực để bộ đội noi
theo. Nhiều lần, Chủ tịch Hồ Chí Minh nhắc nhở cán bộ phải làm gương cho chiến
sĩ, không loại trừ ở cấp chức nào. Người chỉ rõ: “Từ tiểu đội trưởng trở lên, từ
Tổng tư lệnh trở xuống, phải săn sóc đời sống vật chất và tinh thần của đội
viên, phải xem đội viên ăn uống như thế nào, phải hiểu nguyện vọng và thắc mắc
của đội viên. Bộ đội chưa ăn cơm, cán bộ không được kêu mình đói. Bộ đội chưa đủ
áo mặc, cán bộ không được kêu mình rét. Bộ đội chưa đủ chỗ ở, cán bộ không được
kêu mình mệt. Thế mới dân chủ, mới đoàn kết, mới tất thắng”.
Khi cán bộ lãnh
đạo, chỉ huy mẫu mực, hết lòng chăm lo xây dựng đơn vị, tôn trọng và thương yêu
cấp dưới như “chân với tay” thì cấp dưới sẽ kính trọng, coi lãnh đạo, chỉ huy của
mình “như đầu như óc”, như người thân; từ đó họ sẽ mang hết khả năng của mình để
thực hiện chỉ thị, mệnh lệnh một cách tự giác và có hiệu quả cao nhất. Trái lại,
nếu cán bộ không làm “mực thước” cho cấp dưới, quan liêu, hách dịch, thì chắc
chắn cấp dưới sẽ xa lánh họ; chỉ thị, mệnh lệnh mà họ đưa ra sẽ được cấp dưới
tiếp thu một cách khiên cưỡng, hiệu quả thấp, thậm chí bị chối bỏ. Bởi vậy hơn
ai hết, lãnh đạo, chỉ huy cơ quan, đơn vị phải thực sự xứng đáng là người anh,
người “chị hiền” tận tụy chăm lo cho tập thể, cho từng chiến sĩ. Cán bộ phải là
hạt nhân đoàn kết thống nhất, thật sự làm cho cấp dưới kính trọng, tin tưởng.
Khi được xem
như một tấm gương về đức và tài cho chiến sĩ, người cán bộ quân đội sẽ luôn là
biểu tượng cho họ phấn đấu học tập rèn luyện noi theo. Đó chính là làm nảy sinh
nhu cầu về mặt xã hội của người lính, tạo ra động lực mạnh mẽ cho quân nhân
vươn lên, làm cơ sở để giáo dục trong quân đội nói chung, giáo dục đạo đức nói
riêng đạt kết quả tốt.
Cần thấy rằng,
mối quan hệ giữa cán bộ với chiến sĩ không chỉ biểu hiện qua việc thực hiện chức
trách, nhiệm vụ giữa lãnh đạo, chỉ huy và phục tùng mà còn được biểu hiện ra
qua tình đồng chí, đồng đội-một giá trị đạo đức cao đẹp mang ý nghĩa xã hội-chính
trị sâu sắc, thấm đượm tính nhân văn, chứa chan tình yêu thương con người. Khó
có thể tìm thấy ở đâu tình cảm đồng chí, đồng đội sâu sắc, gắn kết chặt chẽ,
trong sáng như tập thể quân nhân, đặc biệt là trong hoàn cảnh chiến đấu gian khổ,
ác liệt.
Tình đồng chí,
đồng đội bắt nguồn từ sự thống nhất các lợi ích giai cấp của người lao động.
Trong từ “đồng chí”, “đồng đội”, sự bình đẳng về chính trị, về nghĩa vụ quân
nhân, tình anh em, tình bạn chiến đấu được bày tỏ sâu sắc và vô cùng súc tích.
Trong quân đội, do tính chất và ý nghĩa xã hội-chính trị của hoạt động quân sự,
tình đồng chí, đồng đội có điều kiện củng cố vững chắc và không ngừng phát triển;
trở thành đặc trưng không thể thiếu trong lối sống của mỗi quân nhân và tập thể
quân nhân.
Biểu hiện của
tình đồng chí, đồng đội là sự tin cậy lẫn nhau và quên mình vì nhau, thương yêu
giúp đỡ lẫn nhau lúc thường cũng như lúc chiến đấu. Với mỗi người quân nhân,
tình đồng chí, đồng đội còn biểu hiện ở “tinh thần đoàn kết hiệp đồng, lập công
tập thể”, nhận khó khăn về mình, nhường thuận lợi cho đồng đội, nhường cơm sẻ
áo, chia sẻ với nhau những nỗi vui buồn; ở sự thẳng thắn, trung thực; không làm
ngơ trước những thiếu sót, khuyết điểm trong thái độ, hành vi của đồng đội; biết
ngăn đồng chí khỏi những việc làm sai trái, giả dối; biết giữ nguyên tắc với
mình và những người xung quanh, trong việc lớn cũng như việc nhỏ; không dung
hòa với những biểu hiện vô đạo đức, thói kẻ cả, kiêu ngạo.
Tình thương yêu
đồng chí, đồng đội được tôi luyện, thiết lập vững chắc trong QĐND Việt Nam qua
hai cuộc kháng chiến trường kỳ chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ và cho đến
nay, trở thành nét đẹp truyền thống, thành bản chất không thể phai mờ của các
thế hệ cán bộ, chiến sĩ Bộ đội Cụ Hồ, là một trong những nhân tố “gốc” cấu
thành chủ nghĩa anh hùng cách mạng của quân đội ta.
Ngày nay, trước
yêu cầu mới của sự nghiệp cách mạng, sự nghiệp xây dựng quân đội càng đòi hỏi
phải chăm lo củng cố, phát triển mối quan hệ tốt đẹp giữa cán bộ và chiến sĩ
trong quân đội, đặc biệt trước sự biến động về nhiều mặt của điều kiện kinh tế-xã
hội, sự tác động của mặt trái kinh tế thị trường. Nhiệm vụ xây dựng quân đội
theo hướng cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại đòi hỏi cán bộ,
chiến sĩ phải vươn lên một tầm cao mới về mọi mặt, hàng đầu là chính trị tinh
thần và đạo đức, trong đó thực hiện tốt mối quan hệ giữa cán bộ với chiến sĩ là
một nội dung có tầm quan trọng đặc biệt. Để đáp ứng các yêu cầu đó, chúng ta phải
tập trung nâng cao chất lượng giáo dục đạo đức quân nhân; nắm vững và thực hiện
tốt một số nội dung giáo dục cơ bản, gồm: Nâng cao trình độ tri thức, bồi dưỡng
thế giới quan Mác- Lênin; giáo dục lý tưởng cách mạng, rèn luyện bản lĩnh chính
trị; giáo dục trách nhiệm và nghĩa vụ quân nhân; giáo dục truyền thống Bộ đội Cụ
Hồ, đấu tranh với những biểu hiện làm hoen ố danh dự quân nhân; xây dựng, phát
triển các quan hệ tốt đẹp trong tập thể quân nhân và quan hệ quân-dân; bồi dưỡng,
rèn luyện lòng dũng cảm, tinh thần chịu đựng gian khổ, hy sinh; giáo dục ý thức
tổ chức kỷ luật…
Về giải pháp cơ
bản, cần tăng cường định hướng chính trị, kết hợp chặt chẽ tính khoa học, tính
chiến đấu và tính thực tiễn trong thực hành giáo dục đạo đức, coi trọng và phát
huy năng lực tự giáo dục đạo đức của mỗi quân nhân; phát huy vai trò các tổ chức,
các lực lượng trong giáo dục, rèn luyện đạo đức quân nhân; chăm lo xây dựng môi
trường văn hóa, đạo đức lành mạnh, tốt đẹp ở các đơn vị cơ sở; quan tâm bảo đảm,
nâng cao đời sống vật chất, tinh thần cho bộ đội./.
NXT-H1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét