Một nhu cầu tự
nhiên trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc hiện nay là
chúng ta phải trở về với Chủ nghĩa Mác-Lênin một cách nghiêm chỉnh, khoa học,
sáng tạo. Nguyên tắc bất di bất dịch ở đây là cần nghiên cứu và thấu triệt nó với
tư cách không chỉ là một nền tảng tư tưởng về phương diện chính trị-xã hội, một
cương lĩnh chính trị-khoa học về mặt hành động cách mạng, một chỉnh thể toàn vẹn
về mặt cấu trúc hệ thống, một thực thể vận động và thống nhất về bình diện khoa
học-thực tiễn mà còn là một lý thuyết-thực tiễn mở về phương diện xã hội- lịch
sử và là một tổng thể phương pháp luận khoa học và cách mạng, như chính bản
thân học thuyết Mác-Lênin chứa đựng và thể hiện.
Do sự kết
tinh những tư cách và phẩm chất đó, Chủ nghĩa Mác-Lênin, tự nó đã là một khoa học
mang tính cách mạng sâu sắc. Vì nó là học thuyết không chỉ nhằm giải thích thế
giới mà quan trọng hơn là, nhằm cải tạo thế giới. Nói cách khác, Chủ nghĩa
Mác-Lênin tuyệt đối không phải là thứ khoa học tự thân nào đó mà là khoa học về
cách mạng, khoa học của thực tiễn và vì thực tiễn lịch sử nhằm tới giải phóng
con người khỏi sự chế ngự bởi “vương quốc tất yếu”, dẫn tới “vương quốc tự do”.
Cho nên, nó hàm chứa trong nó khả năng tự phát triển không ngừng, thông qua
hành động cách mạng chứ không phải là những cương lĩnh suông hay những giáo lý
nhăm nhăm chỉ học thuộc lòng là đủ. Do đó, nói kiên định với Chủ nghĩa
Mác-Lênin cũng chính là phải không ngừng phát triển nó bằng thực tiễn cách mạng
sáng tạo; đồng thời, tỉnh táo chống lại một cách kịp thời và hiệu quả mọi biểu
hiện của chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa cơ hội, chủ nghĩa xét lại làm vấy bẩn,
méo mó và xuyên tạc nó. Đó là con đường đúng đắn nhất, khoa học nhất và cách mạng
triệt để nhất để làm cho nó phát triển không ngừng.
Đó cũng chính
là mục đích, là con đường, là môi trường, là bước đi, là thước đo hiệu quả; đồng
thời, là thách thức, là vận hội phát triển, là chân trời của sự sáng tạo của
công tác lý luận của chúng ta hiện nay nhằm xây dựng hệ thống lý luận thật sự
trở thành nhân tố dẫn dắt thực tiễn sự nghiệp đổi mới xây dựng chủ nghĩa xã hội
và bảo vệ Tổ quốc trong thế kỷ XXI. Đó cũng là sứ mệnh lịch sử làm nên vị trí
không thể thay thế của Chủ nghĩa Mác-Lênin, với tư cách là một học thuyết cách
mạng và khoa học. Xét cho cùng, toàn bộ công tác lý luận tư tưởng của chúng ta,
về thực chất là nhằm tới mục đích góp phần trực tiếp xây dựng một đường lối
chính trị độc lập, tự chủ và sáng tạo về lý luận của Đảng để dẫn dắt công cuộc
xây dựng chủ nghĩa xã hội thành công, trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng
Hồ Chí Minh.
Lịch sử cách
mạng nước ta 91 năm qua xác nhận: Do kiên định và phát triển linh hoạt Chủ
nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, từ đó tìm đúng bản chất, tính quy luật
và quy luật vận động riêng của xã hội Việt Nam và xu thế vận động chung của thời
đại một cách sáng tạo; đồng thời, kiên quyết đấu tranh ngăn chặn, đẩy lùi mọi
biểu hiện và di họa của chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa giáo điều, chủ nghĩa cơ
hội, Đảng ta đã xây dựng thành công một đường lối cách mạng độc lập, tự chủ và
sáng tạo cho cách mạng nước ta.
Ở tầm vĩ mô,
công tác lý luận đã góp phần quan trọng trong việc kiến giải hàng loạt vấn đề
khoa học-thực tiễn rất cơ bản và quan trọng, đưa đất nước tiếp tục phát triển
trên con đường xã hội chủ nghĩa, dưới ánh sáng của Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng
Hồ Chí Minh, đó là: Về đặc điểm và nội dung của thời đại ngày nay; về mô hình
và con đường xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam; về sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại
hóa; về phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa; về xây dựng
nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc; về phát huy sức mạnh đại
đoàn kết dân tộc; về xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam; về
xây dựng, chỉnh đốn Đảng ngang tầm sự nghiệp đổi mới đất nước,...
Bước sang thế
kỷ XXI, sự bùng nổ của cuộc cách mạng khoa học và công nghệ, xu thế toàn cầu
hóa với xung lực là kinh tế tri thức đang tiến với tốc độ “một ngày bằng cả
trăm năm” đã và đang đặt ra trước đất nước những trọng trách mới, ngày càng to
lớn, phức tạp và khó khăn hơn. Có thể hình dung, hàng loạt vấn đề vừa có ý
nghĩa chiến lược vừa cấp bách đặt ra: Toàn cầu hóa, kinh tế tri thức, cuộc Cách
mạng công nghiệp lần thứ tư là gì và vấn đề định vị chiến lược quốc gia ra sao?
Tầm nhìn chiến lược và định vị con đường đi lên chủ nghĩa xã hội trong tầm nhìn
2030, 2045 ở nước ta là gì? Những vấn đề về việc xây dựng nền kinh tế thị trường
định hướng xã hội chủ nghĩa gồm những nội hàm gì? Xây dựng nền kinh tế độc lập
tự chủ và chủ động hội nhập kinh tế quốc tế hiện nay và sắp tới như thế nào?
Xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam và kiến tạo hệ thống
chính trị tương dung ra sao? An ninh quốc tế với an ninh quốc gia gồm những gì?
Xây dựng Đảng dẫn dắt sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa nhằm xây dựng quốc
gia thành nước công nghiệp, hiện đại là như thế nào?...Cả một loạt vấn đề hết sức
cơ bản và bức thiết mệnh hệ tới tương lai của đất nước đang đòi hỏi toàn Đảng,
toàn dân và toàn quân ta phải trả lời cấp bách, trong lúc những vấn đề mới mẻ
và khó khăn ấy, khi mất đi, các nhà kinh điển Mác hay Lênin không để lại một lời
chỉ dẫn nào một cách cụ thể cả. Vì thế, công tác lý luận của chúng ta phải góp
phần gánh vác và tìm ra lối đi cho đất nước, dưới ngọn cờ của Đảng. Cơ hội và
thách thức đó đòi hỏi chúng ta phải vừa kiên định, vừa phát triển sáng tạo
không ngừng Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, xuất phát từ hoàn cảnh cụ
thể của nước ta và xu thế vận động của thời đại, từ đó hoạch định đường lối
đúng đắn, tiếp tục đề ra những giải pháp hữu hiệu cho công cuộc xây dựng chủ
nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc.
Bài học không
thành công của chủ nghĩa xã hội hiện thực ở không ít quốc gia, trong thế kỷ XX,
đã cho thấy một cách thuyết phục về mối quan hệ giữa kiên định và phát triển
sáng tạo học thuyết mác-xít có tầm quan trọng sống còn như thế nào. Trong quá
khứ, ở không ít nơi, với không ít người, sự kiên định bị biến thành thói bảo thủ,
rập khuôn, tới mức giáo điều; và sự sáng tạo lại được bóp méo và nhảy sang thái
cực hoặc là thực dụng hoặc là cơ hội, thậm chí xét lại. Chủ nghĩa Mác-Lênin bị
vi phạm một cách thô bạo, bị làm cho biến dạng, bị xuyên tạc tới mức thảm hại dẫn
tới đổ vỡ, thảm bại một cách nặng nề, không thể cứu vãn nổi trên bình diện lịch
sử thực tiễn ở không ít quốc gia, trong thế kỷ XX và cả những lúng túng ở những
năm 20 của thế kỷ XXI, như chúng ta đã thấy.
Vì thế, phải
coi việc công khai giữ vững, kiên định vô điều kiện nguyên tắc tính đảng
mác-xít là vấn đề có ý nghĩa thành bại, sinh tử, đặc biệt là trong cuộc đấu
tranh chống chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa giáo điều và những khuynh hướng cơ hội,
xét lại hiện đại. Nếu không như vậy, chắc chắn rằng, chúng ta trước sau vẫn chỉ
là người “ngây thơ khờ khạo”, “vẫn là kẻ ngốc nghếch bị người khác lừa bịp và tự
lừa bịp mình về chính trị”, như Lênin từng nói.
Từ xuất phát
điểm nguyên tắc đó, hơn bao giờ hết, công tác lý luận phải tự nhận về mình và
làm thật tốt trọng trách kết hợp chặt chẽ và nhuần nhuyễn việc nghiên cứu cơ bản
Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh với nghiên cứu triển khai thực tiễn
trong nước, tiếp thu một cách chọn lọc với thái độ cầu thị kinh nghiệm tốt của
các nước khác nhằm tiếp tục góp phần cơ bản và quan trọng trong quá trình hoạch
định và quyết sách đường lối chính trị của Đảng, chính sách và pháp luật của
Nhà nước, trước hết trên tầm vĩ mô.
Thực tiễn lịch
sử cho thấy: Không có lý luận thì xu hướng cách mạng mất quyền tồn tại và sớm
hay muộn, nhất định sẽ rơi vào tình trạng phá sản về chính trị. Sự thăng trầm của
chủ nghĩa xã hội hiện thực thế kỷ XX đã cảnh báo và chứng thực lời tiên báo đó
của chính Lênin chứ không phải ai khác.
Do vậy, trên
nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, phải bảo đảm sự thống nhất
giữa nghiên cứu cơ bản với nghiên cứu triển khai-thống nhất giữa lý luận với thực
tiễn nhằm phát triển lý luận, chủ động đáp ứng những nhu cầu phát triển của thực
tiễn, dẫn dắt thực tiễn phát triển một cách đúng đắn và hiệu quả. Lấy thực tiễn
để đối chiếu, kiểm nghiệm, bổ sung và phát triển lý luận, chứ không phải lấy lý
luận chứng minh cho thực tiễn. Nói như Mác, ở khía cạnh này, một bước tiến
trong thực tiễn có giá trị hơn cả một tá cương lĩnh, là như vậy. Nhưng đồng thời
nên nhớ rằng, không thể có một lý luận cách mạng nào ngoài thực tiễn cách mạng.
Đó là con đường bảo vệ Chủ nghĩa Mác-Lênin một cách khoa học, cách mạng và triệt
để nhất; là sự thể hiện sinh động tư tưởng kiên định và phát triển sáng tạo Chủ
nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh một cách chủ động, nhằm làm cho công tác
lý luận thực sự góp phần xứng đáng trong việc hoạch định đường lối chính trị của
Đảng ta một cách đúng đắn, phù hợp. Vì chỉ có như thế, chúng ta mới thực sự chủ
động đấu tranh không khoan nhượng và hiệu quả với những quan điểm sai trái, những
lực lượng chống lại sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội của nhân dân ta, dưới
ngọn cờ của Đảng, bảo vệ tinh thần cách mạng và khoa học của Chủ nghĩa
Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Vấn đề có
tính then chốt là phải tiếp tục xác lập và đổi mới cơ chế hoạt động của công
tác lý luận của Đảng, bảo đảm nó ngang tầm với nhiệm vụ của sự nghiệp xây dựng
chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa hiện nay. Nói cụ thể hơn, cần
thiết phải xây dựng một cơ chế vận hành về mặt pháp lý và tổ chức, với những
quy chế, phương thức và bộ máy (mềm) cho phép và cụ thể, để thu hút, đối đãi,
phát huy đội ngũ những người làm công tác lý luận hoạt động một cách đúng hướng,
tập trung, nhằm góp phần xây dựng đường lối chính trị của Đảng một cách khoa học,
cách mạng và phù hợp với thực tế nước ta và tương dung với thời đại.
LNK - H1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét