Sau chiến thắng
Điện Biên Phủ (Việt Nam), buộc Pháp ký Hiệp định Giơnevơ (20/7/1954) thừa nhận
độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Lào, công nhận địa vị hợp pháp của
chính phủ kháng chiến Lào. Lực lượng kháng chiến Lào tập kết ở hai tỉnh Sầm Nưa
và Phong Xa- lì.
Hội nghị
Giơnevơ công nhận độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Lào;
Pathét Lào là lực lượng chính trị độc lập, hợp pháp, có quân đội, có vùng tập kết
ở hai tỉnh Sầm Nưa và Phôngxalỳ; các nhà chức trách hai phái Pathét Lào và
Chính phủ Vương quốc Lào sẽ cùng nhau thương lượng để giải quyết vấn đề chính
trị trên cơ sở bảo đảm quyền tự do, dân chủ của nhân dân, thành lập chính quyền
liên hiệp, hòa hợp dân tộc thông qua tổng tuyển cử tự do,...
Cùng với chiến
thắng Điện Biên Phủ, việc ký kết Hiệp định Giơnevơ là một thắng lợi quan trọng
của sự nghiệp đoàn kết kháng chiến của nhân dân ba nước Đông Dương nói chung, của
hai nước Việt Nam, Lào nói riêng trong cuộc kháng chiến lâu dài chống thực dân
Pháp và can thiệp Mỹ.
Đáp ứng nhiệm
vụ mới của cách mạng, Đảng Nhân dân Lào, ngày nay là Đảng Nhân dân Cách mạng
(NDCM) Lào chính thức được thành lập ngày 22/3/1955. Đại hội đã bầu đồng chí
Cayson Phomvihan làm Tổng Bí thư. Sự kiện này đánh dấu sự phát triển vượt bậc
và là bước ngoặt vĩ đại trong lịch sử cách mạng Lào. Đảng đã đề ra nhiệm vụ
cách mạng trước mắt: “Đoàn kết lãnh đạo toàn dân phấn đấu hoàn thành sự nghiệp
giải phóng dân tộc, xây dựng một nước Lào hòa bình, dân chủ, thống nhất và độc
lập”. Ông Souphanuvong tiếp tục làm chủ tịch Mặt trận Dân tộc thống nhất Lào
(Neo Lao Itxara) và Thủ tướng Chính phủ kháng chiến.
Hội nghị
Giơ-ne-vơ và các văn kiện liên quan tạo tiền đề quan trọng cho sự nghiệp đấu
tranh thống nhất Tổ quốc của dân tộc ta. Lần đầu tiên, các quyền dân tộc cơ bản
của Việt Nam được các nước lớn công nhận tại một hội nghị đa phương. Pháp và
các nước tham gia Hội nghị đã "cam kết tôn trọng chủ quyền, độc lập, thống
nhất và toàn vẹn lãnh thổ", "tuyệt đối không can thiệp vào công việc
nội trị" của Việt Nam, Lào và Cam-pu-chia. Pháp buộc phải đình chỉ chiến sự
và rút hoàn toàn quân đội khỏi lãnh thổ ba nước Ðông Dương. Gần 20 năm sau, Hiệp
định Pa-ri năm 1973 đã khẳng định lại những cơ sở pháp lý quan trọng này: Hoa Kỳ
và các nước khác tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của
nước Việt Nam như Hiệp định Giơ-ne-vơ năm 1954 về Việt Nam đã công nhận. Bên cạnh
ý nghĩa pháp lý, Hội nghị Giơ-ne-vơ cũng tạo điều kiện để chuẩn bị cho cuộc trường
kỳ kháng chiến của nhân dân ta. Với kết quả Hội nghị, chúng ta đã có thời gian
quý báu để khôi phục lại sau chiến tranh và bắt tay vào xây dựng CNXH ở miền Bắc
- trở thành hậu phương lớn cho phong trào cách mạng miền Nam tiếp tục công cuộc
đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, đi đến thắng lợi cuối cùng
năm 1975. Còn với Lào, giúp Chính phủ kháng chiến và nhân dân Lào có thời gian
quý báu để khôi phục lại sau chiến tranh và giúp bạn thành lập được Đảng riêng
tại Lào, có đủ thế và lực giúp cách mạng Lào tiến lên giành thắng lợi vào năm
1975 dẫn đến sự ra đời của nước Cộng Hòa Dân chủ Nhân dân Lào./.
CĐT-H4
0 nhận xét:
Đăng nhận xét