Trong
thời gian gần đây, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị trong và
ngoài nước lợi dụng tự do ngôn luận ra sức chống phá, bằng nhiều hình thức như
tung ra các luận điệu sai trái, xuyên tạc những thành quả cách mạng của Việt
Nam. Một trong những vấn đề đó được các thế lực thù địch tập trung chống phá,
xuyên tạc nhiều nhất trên các phương tiện truyền thông đại chúng, nhất là mạng
xã hội về công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng của Đảng ta.
Những
năm gần đây, trước tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối
sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, đặc biệt là tình trạng tham
nhũng vẫn còn khá nghiêm trọng; các thế lực thù địch, cơ hội chính trị đã ra
sức tung ra các luận điệu sai trái, xuyên tạc về công tác đấu tranh phòng,
chống tham nhũng ở Việt Nam. Những luận điệu đó tập trung chủ yếu vào những vấn
đề sau:
Thứ
nhất, các thế lực thù địch cho rằng tình trạng tham nhũng ở Việt Nam là
một “quốc nạn không có thuốc chữa”. Họ cho rằng tình trạng đó bắt nguồn từ
nguyên nhân tất yếu là chế độ một đảng duy nhất ở Việt Nam hay tham nhũng là
“căn bệnh nan y, kinh niên của chế độ độc đảng cầm quyền”. Do đó, “Đảng Cộng
sản Việt Nam không thể đấu tranh chống tham nhũng, suy thoái thành công vì Đảng
cũng suy thoái, tham nhũng”. Thực chất của luận điểm này một mặt là để hạ thấp,
phủ nhận vai trò của Đảng ta trong việc lãnh đạo công tác đấu tranh phòng,
chống tham nhũng; mặt khác là nhằm kêu gọi nhân dân ta cổ xúy cho chế độ đa
đảng, tam quyền phân lập. Đây tiếp tục là trò “rượu cũ bình mới” mà các thế lực
thù địch tìm mọi cách tấn công vào Đảng, vào chế độ ta.
Thứ
hai, từ một số vụ, việc tham nhũng trong thời gian gần đây, nhất là những
vụ liên quan đến một số lãnh đạo cấp cao, các thế lực thù địch, cơ hội chính
trị trong và ngoài nước đã quy chụp, cường điệu hóa, suy diễn một cách vô căn
cứ, đồng nhất toàn bộ Đảng Cộng sản Việt Nam với một số đảng viên, cán bộ tham
nhũng, thoái hóa, biến chất. Họ rêu rao rằng “Đảng không còn là Đảng do Hồ Chí
Minh sáng lập, Đảng không còn mang bản chất cách mạng của giai cấp công nhân,
của nhân dân lao động, của dân tộc”.
Thứ
ba, cố tình xuyên tạc, phủ nhận những nỗ lực của Đảng trong công tác đấu
tranh phòng, chống tham nhũng thời gian qua. Theo họ, đó chỉ là những cách Đảng
“che mắt thế gian theo kiểu đánh ai và ai đánh?”, “ta đánh mình, mình đánh ta”,
“cộng sản chỉ nói chứ không dám làm”, hay “chỉ dám đánh con tôm, con tép thôi”…
Có ý kiến còn cho rằng việc Đảng và Nhà nước nhiều lần phát động đấu tranh
phòng, chống tham nhũng thực chất chỉ là “trò đánh trống khua chiêng nhằm che
mắt thế gian”, thực chất là “đấu đá nội bộ” hay “thanh trừng phe phái”... Đây
là những luận điệu hết sức thâm độc hòng gây mất lòng tin của cán bộ, đảng viên
và nhân dân ta đối với sự lãnh đạo của Đảng.
Những
luận điệu đó còn nhằm gieo rắc tâm lý hoài nghi, dao động, mất niềm tin của
Nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng; gây mất đoàn kết nội bộ, kích động xu hướng
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ của một bộ phận cán bộ, đảng viên
có lập trường tư tưởng không vững vàng, có tâm lý bất mãn. Do đó, cần tỉnh táo
nhận diện những âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch qua các luận điệu đó;
đồng thời có luận cứ xác thực, có tính thuyết phục để đấu tranh phản bác.
Trên
cơ sở nhận diện những luận điệu sai trái, xuyên tạc của các thế lực thù địch về
công tác phòng, chống tham nhũng ở nước ta, cần phải kiên quyết đấu tranh phản
bác bằng những lập luận xác thực, vừa đảm bảo tính lý luận, vừa bám sát thực
tiễn.
Có
thể hiểu “tham nhũng là hành vi của người có chức vụ, quyền hạn đã lợi dụng
chức vụ, quyền hạn của mình để vụ lợi”. Tham nhũng là một hiện tượng xã hội
tiêu cực, tồn tại ở mọi quốc gia do quyền lực nhà nước bị tha hóa, bị lợi dụng.
Theo
Tổ chức Minh bạch Quốc tế, tham nhũng là một hiện tượng phổ biến, xảy ra ở
nhiều quốc gia trên thế giới trong đó “phần lớn tham nhũng xảy ra ở các quốc
gia có chế độ đa đảng, “tam quyền phân lập”. Ở một số nước châu Á, tình trạng
tham nhũng còn xảy ra ở cả những nguyên thủ quốc gia như Hàn Quốc,
Ma-lay-xi-a.... Do đó, không thể cố tình xuyên tạc, bóp méo rằng tham nhũng chỉ
xảy ra ở những nước có chế độ một đảng duy nhất lãnh đạo như Việt Nam. Đúng như
đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từng khẳng định: “Tham nhũng là “khuyết
tật bẩm sinh” của quyền lực, là một trong những nguy cơ đe doạ sự tồn vong của
chế độ ta. Thời đại nào, chế độ nào, quốc gia nào cũng có, không thể xoá tận
gốc tham nhũng trong một thời gian ngắn”.
Ngay
từ khi Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời (năm 1945), một mặt ra sức xây
dựng, củng cố chính quyền; mặt khác, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn nhắc nhở những
cán bộ, công chức nhà nước - những người được gọi là “công bộc của nhân dân”
phải luôn răn mình, sửa mình để không sa vào chủ nghĩa cá nhân, không mắc phải
những thói hư tật xấu. Một trong những thói tật được Chủ tịch Hồ Chí Minh nhắc
đến nhiều nhất là tình trạng tham ô, tham nhũng. Người đã chỉ rõ bản chất của
tham ô, tham nhũng là lấy của công làm của tư, là gian lận, tham lam. Người gọi
tham ô cũng là một dạng trộm cướp.
Do
đó, trong hoàn cảnh đất nước có chiến tranh, còn nhiều khó khăn, Chủ tịch Hồ
Chí Minh luôn kiên quyết xử lý những vụ tham ô, tham nhũng để làm trong sạch bộ
máy cán bộ. Kế thừa tư tưởng và thực tiễn lãnh đạo cách mạng của Người, trong
những năm gần đây, Đảng ta cũng đặc biệt chú trọng đến công tác đấu tranh
phòng, chống tham nhũng.
Trong
Kết luận Hội nghị Trung ương 4 khóa IX về “Tiếp tục đẩy mạnh cuộc vận động xây
dựng, chỉnh đốn Đảng, ngăn chặn và đẩy lùi tệ tham nhũng, lãng phí”; Nghị quyết
Trung ương 3 khóa X về “Tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác phòng,
chống tham nhũng, lãng phí”; Nghị quyết Trung ương 4 khóa XI về “Một số vấn đề
cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”; Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII về “Tăng
cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng
chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
trong nội bộ”... Mới đây nhất là Kết luận số 21-KL/TW ngày 25-10-2021 của Ban
Chấp hành Trung ương về đẩy mạnh xây dựng, chỉnh đốn Đảng và hệ thống chính
trị; kiên quyết ngăn chặn, đẩy lùi, xử lý nghiêm cán bộ, đảng viên suy thoái về
tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, biểu hiện "tự diễn biến",
"tự chuyển hoá".
Để
cụ thể hóa quan điểm của Đảng, Nhà nước cũng ban hành cả hệ thống các văn bản
pháp luật để tạo sự đồng bộ trong công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng ở
nước ta. Tổ chức và hoạt động của các cơ quan chuyên trách về phòng, chống tham
nhũng từng bước được kiện toàn, phát huy hiệu quả trong việc phát hiện và xử lý
những vụ việc tham nhũng.
Ban
Chỉ đạo Trung ương về phòng chống tham nhũng, tiêu cực, Ban Nội chính Trung
ương được thành lập và hoạt động ngày càng có hiệu quả, thực chất. Nhà nước
cũng ban hành Luật phòng, chống tham nhũng, Luật thực hành tiết kiệm chống lãng
phí. Do đó, công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng nhận được sự quan tâm
của tất cả các cấp, các ngành và toàn xã hội.
Có
thể nhận thấy, qua mỗi nhiệm kỳ Đại hội, tinh thần chỉ đạo công tác đấu tranh
phòng, chống tham nhũng ngày càng quyết liệt hơn, thực chất hơn với phương châm
“không có vùng cấm”, “không có ngoại lệ”. Tham nhũng được coi là một loại “giặc
nội xâm” cần được xử lý một cách quyết liệt. Quyết tâm chính trị trong công tác
đấu tranh phòng, chống tham nhũng được thể hiện rõ nét từ người đứng đầu Đảng,
Nhà nước cho tới cả hệ thống chính trị. Thời gian qua, nhiều vụ án tham nhũng
nghiêm trọng, phức tạp, được dư luận xã hội quan tâm đã được xử lý nghiêm minh,
đúng quy định của pháp luật, vừa có tác dụng cảnh báo, răn đe; vừa siết chặt kỷ
luật, kỷ cương của Đảng, được cán bộ, đảng viên và nhân dân đồng tình, ủng hộ;
được dư luận quốc tế đánh giá cao.
Đặc
biệt, công tác kiểm tra, giám sát, thanh tra, điều tra, truy tố, xét xử các vụ
án tham nhũng cũng được chỉ đạo quyết liệt; tạo nên những bước chuyển biến rõ
rệt trong việc phát hiện, xử lý tham nhũng. Trong nhiệm kỳ vừa qua, “Cấp ủy, ủy
ban kiểm tra các cấp đã thi hành kỷ luật 2.209 cán bộ, đảng viên có liên quan
đến tham nhũng; trong đó có 113 cán bộ diện Trung ương quản lý cả đương chức và
đã nghỉ hưu”.
Điều
đó cho thấy quyết tâm rất lớn của Đảng, Nhà nước ta trong công tác đấu tranh
phòng, chống tham nhũng; đồng thời cũng chứng tỏ năng lực, bản lĩnh của Đảng,
Nhà nước trong việc phát hiện, xử lý tình trạng tham nhũng của cán bộ, đảng
viên, kể cả những người đã và đang giữ chức vụ quan trọng trong bộ máy lãnh đạo
của Đảng, Nhà nước nói riêng và cả hệ thống chính trị nói chung.
Vì
thế, những luận điệu phủ nhận năng lực của Đảng Cộng sản Việt Nam trong công
tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng hay cố tình xuyên tạc công tác đấu tranh
phòng chống tham nhũng của Việt Nam là kiểu “giật gấu vá vai”, “che mắt thế
gian”, “thanh trừng bè phái”... đều bắt nguồn từ những dã tâm thâm độc của
những kẻ phản động, cơ hội chính trị.
Hiện
nay, công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng của Việt Nam vẫn còn tồn tại
một số hạn chế, tuy nhiên không vì thế mà Đảng ta nao núng, chùn bước. Ở Đại
hội XIII, Đảng ta tiếp tục nêu cao quyết tâm chính trị trong việc đấu tranh
phòng, chống tham nhũng. Đảng xác định công tác phòng, chống tham nhũng là một
nhiệm vụ đặc biệt quan trọng trong công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng; củng cố
hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh; làm gia tăng khối đại đoàn kết toàn
dân tộc.
Đồng
chí Tổng Bí thư từng khẳng định “Chúng ta càng cần phải kiên quyết đấu tranh
phản bác luận điệu của các thế lực thù địch, chống đối cho rằng đấu tranh
phòng, chống tham nhũng, xử lý cán bộ, đảng viên sai phạm là “đấu đá nội bộ”,
“phe cánh”. Hơn nữa, việc tăng cường đấu tranh phòng, chống tham nhũng cũng là
cách để mỗi cán bộ, đảng viên thêm vững tin vào Đảng, vào chế độ - một đảng
sinh ra không phải để làm quan phát tài, một chế độ luôn lấy sự phồn vinh của
dân tộc, hạnh phúc của Nhân dân làm mục tiêu phấn đấu./.
MD-H1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét