CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI BLOG GIỮ TRỌN LỜI THỀ

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2022

MỘT SỐ VẤN ĐỀ “HẠT SẠN” Ở TẬP THỨ 12/15 TẬP LỊCH SỬ CỦA GS TRẦN ĐỨC CƯỜNG.CÓ 8 SỰ KIỆN LỊCH SỬ ĐÃ KHÔNG ĐƯỢC GHI CHÉP LẠI

 

Dư luận xã hội đã có nhiều ý kiến  đặt vấn đề về cuốn Lịch sử này, đặc biệt ở Tập 12 “Từ Năm 1954 Đến Năm 1965” đã có thiếu sót rất nhiều sự kiện liên quan đến quyền lợi của đất nước và tình trạng văn hóa xã hội ở miền Nam. Điều rất đáng ngạc nhiên là tất cả các điều thiếu sót này đều liên hệ đến quyền lợi của Giáo Hội La Mã.

Sau khi được Hoa Kỳ cấu kết với Vatican đưa về Viêt Nam cầm quyền kể từ ngày 07/07/1954 để làm tay sai cho cả hai thế lực này, ông Ngô Đình Diệm đã dồn nỗ lực vào trách nhiệm phục vụ cho quyền lực và quyền lợi của giáo triều Vatican hay giáo Hội La Mã bằng những hành động phản nước hại dân mà chúng tôi đã ghi lại đầy đủ trong bài viết này như sau:

Sự kiện thiếu sót đầu tiên:

Tập 12 trong bộ sách Lịch Sử Việt Nam 15 tập, các tác giả có nói đến chuyện chính quyền Ngô Đình Diệm tiến hành cuộc cải cách điền địa ở miền Nam khởi đầu vào năm 1957,

Nhưng bỏ sót đoạn văn mà sử gia Joseph Buttinger đã nói như sau:

(trích dẫn )

"" Trong thời gian thi hành chính sách“Cải Cách Điền Địa” trong những năm 1957-1963 do quan thầy Hoa Kỳ chủ xướng, chính quyền Ngô Đình Diệm “Không rớ tới 370 ngàn mẫu Anh mà Giáo Hội La Mã làm chủ (đã cướp đọat của dân ta)”.

Chính quyền Ngô Đình Diệm hành động như thế là vì muốn bảo quản khối bất động sản khổng lồ mà Giáo Hội La Mã đã cướp đoạt của nhân dân trong những năm 1862-1954.""

(hết trích dẫn)

Sự kiện thiếu sót thứ 2

Với sự cố vấn chỉ đạo của Hoa Kỳ, chính quyền Ngô Đình Diệm cương quyết từ chối, không chấp nhận“đề nghị hiệp thương” của chính quyền VNDCCH để tổ chức tổng tuyển cử thống nhất đất nước vào tháng 7 năm 1956 như Hiệp Định Genève 1954 đã quy định. Hành động này đã khiến cho chính quyền VNDCCH không còn có cách nào khác hơn là phải phát động cuộc chiến giải phóng miền Nam vào cuối năm 1959 để thống nhất lại đất nước. Vĩ vậy mà nhân dân ta lại phải lao vào cuộc chiến vô cùng khốc liệt 1959-1975 này.

Sự kiện Thiếu sót thứ 3

Ưu đãi và biến nhóm thiểu số con chiên Ca-tô thành một giai cấp thượng đẳng, “một thứ kiêu dân” trong xã hội, được hưởng quá nhiều đặc quyền đặc lợi ở miền Nam Việt Nam. Vì vậy mà các giám mục và các linh mục trở thành các siêu bạo chúa ngồi ở hậu trường chỉ đạo chính quyền trung ương ở Sài Gòn và các chính quyền địa phương để cải đạo nhân dân thành tín đồ Ca-tô giáo, theo đúng đường lối mà cố vấn Ngô Đình Nhu đã công khai tuyên bố:

(xin trích dẫn lời nói của Ngô đình Nhu như sau)

“Tôi có cả một chương trình đã bàn kỹ với Đức Giám Mục sẽ lần hồi tiến tới chỗ mà Hội Truyền Giáo hoạt động một thế kỷ mới đạt tới, còn chúng ta chỉ cầm quyền mười năm thôi là cả miền Nam này sẽ theo Công Giáo hết.”( hết trích dẫn)

Bằng chứng bất khả phủ bác cho sự kiện này là vai trò của Giám-mục Ngô Đình Thục đối với chính quyền Sàigòn và ở Huế, vai trò của Giám mục Phạm Ngọc Chi ở Vùng 1 và Quân Đoàn 1, Linh-muc Nguyễn Lạc Hóa trở thành bạo chủa tại Biệt Khu Hải Yến (Cà Mâu), và các Linh-mục như Mai ngọc Khuê (Tân Sa Châu, Tân Bình Gia Định), Linh-mục Đinh Xuân Hải (Phú Thọ Hòa, Tân Bình Gia Định), Linh-mục Trần Đình Vận (Dốc Mơ, Long Khánh), Linh-mục Tô Đình Sơn (Phú Yên) , Linh Mục Vũ Thạch Nghị (Bình Thủy, Cần Thơ), Linh-mục Nguyễn Bá Lộc (ở Cái Sắn, Kiên Giang), v.v… tất cả đều là những bạo chúa ở hậu trường và đứng trên các chính quyền phương.

Dùng bọn “Kiêu Dân Công Giáo“ này (1) vào trong các tổ chức công an, mật vụ, cảnh sát, lực lượng đặc biệt, và (2) trao cho chúng nắm giữ các chức vụ chỉ huy trong các cơ quan trong chính quyền và các đơn vị trong quân đội. Các tổ chức công an, mật vụ, cảnh sát của chính quyền Ngô Đình Diệm thật là vô cùng khủng khiếp giống như thiên la địa võng.

Nói chung là trong chính quyền Ngô Đình Diệm cũng như trong quân đội, hầu hết những chức vụ chỉ huy trong các cơ quan quan trọng đều được trao cho các con chiên nắm giữ, đặc biệt là trong các ngành công an, mật vụ, cảnh sát và an ninh quân đội. Những tín đồ Da-tô như Ngô Thế Linh, Trần Kim Tuyến, Lê Quang Trung, Lê Quang Triệu, Dương Văn Hiếu, Nguyễn Mầu, Phan Quang Đông, Trần Khắc Kính, Trần Khắc Nghiêm, Nguyễn Văn Hay, Nguyễn Khắc Bình, v.v… đều là những người nắm giữ những chức vụ chỉ huy trong các cơ quan công an, mật vụ và cảnh sát. Hầu hết những nhân viên cấp dưới trong các cơ quan của các ngành này đều là tín đồ Ca-tô. Linh-mục Mai Ngọc Khuê nắm giữ vai trò quan trọng trong việc đưa tín đồ Da-tô vào làm việc trong các ngành này. Nhờ vậy mà họ tha hồ hét ra lửa, mửa ra khói, tác oai tác quái đối với nhân dân. Ngoài xã hội, mỗi xóm đạo dưới quyền quản nhiệm của một linh mục đều trở thành một Vương Quốc trong Vương Quốc

Trong bất kỳ lãnh vực hoạt động kinh tế nào, cũng có bàn tay của linh mục hay tín đồ Da-tô thao túng. Những bằng chứng rõ rệt nhất cho sự kiện này là;

+1) việc khai thác gỗ rừng trong các tỉnh Long Khánh, Biên Hòa, Bình Dương,

+2) việc nắm độc quyền bao thầu các dịch vụ xây cất các cơ sở của chính quyền và các cở sở của quân đội,

+3) việc nắm độc quyền phân phát vé sổ kiến thiết,

+4) việc nắm độc quyền cung cấp văn phòng phẩm cho các cơ quan chính quyền và quân đội,

+5) việc nắm độc quyền cung cấp thực phẩm cho các trường Võ Bị Đà Lạt, trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tầu, Trường Biệt Động Quân, các Trung Tâm Huấn Luyện Quân Sự trong các Vùng 1, Vùng 2, Vùng 3 và Vùng 4.

Dùng chính sách “sĩ quan đồng hóa” để đưa con chiên thân tín của gia đình họ Ngô vào hàng ngũ sĩ quan rồi trao cho nắm giữ các chức vụ chỉ huy quan trọng trong chính quyền cũng như trong quân đội. Con chiên Phạm Ngọc Thảo ở vào trường hợp này. Có thể có nhiều trường hợp khác nữa mà chúng tôi không biết.

Đưa những con chiên ít học (mới học hết bậc tiểu học hay chưa hoàn tất chương trình trung học Đệ Nhất Cấp hoặc chưa học đến lớp 11 ở bậc Đệ Nhị Cấp) vào học tại Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức với danh nghĩa là đặc cách “Lính Bảo An” hay lính “Địa Phương Quân” để biến họ thành sĩ quan quân đội, rồi thăng chức và bổ nhậm họ vào các chức vụ chỉ huy trong các tổ chức công an, mật vụ, cảnh sát và quân đội.

Sự kiện thứ thiếu sót thứ 4.

Dùng các tổ chức quân sự được vũ trang để tiến hành Kế Hoạch Kitô hóa toàn thể nhân dân miền Nam (tùy theo hoàn cảnh của từng địa phương) bằng bạo lực theo chỉ tiêu mà ông Ngô Đình Nhu đã tuyên bố như đã nói ở trên.

Hậu quả của kế hoạch này là chế độ của anh em nhà Ngô và bọn “Kiêu Dân Công Giáo” đã tàn sát hơn 300 ngàn lương dân miền Nam.(15)

Tôn vinh các giáo sĩ và con chiên người Việt chống lại dân tộc và tổ quốc Việt Nam trong các thế kỷ 17, 18, 19 và nửa đầu thế kỷ 20 bằng cách dùng danh tính của chúng đặt tên cho các trường học, đường phố ở Sàigòn và ở nhiều thành phố lớn khác ở miền Nam Việt Nam. Ai đã từng sống ở Sàigòn trong những năm 1954-1975 đều thấy rõ sự thật này.

Cưỡng bách người dân miền Nam phải dùng từ “công giáo” trong các văn thư hành chánh, trong các sách giáo khoa ở các học đường, trong báo chí và trong tất cả các ngành hoạt động văn hóa.

Sự kiện thiếu sót thứ 5

Tổ chức một buổi đại lễ vô cùng trọng thể vào tháng 2/1959 để dâng nước Việt Nam cho giáo triều Vatican (được ngụy trang là Đức Mẹ Vô Nhiễm) và mời viên Khâm sứ đại diện giáo triều Vatican tại Sàigòn là Hồng Y Agagianian đến làm chủ tế.

Sự kiện thiếu sót thứ 6.

Biến chính quyền miền Nam VN thành một tổ chức tội ác với hàng rừng hành động tham nhũng chưa từng có trong lịch sử Việt Nam. Vấn Nạn Tham Nhũng Ở Miền Nam Trong Những Năm 1954-1975. Vấn nạn tham nhũng này cũng đã được trình bày đầy đủ trong rất nhiều sách sử, về những thủ đoạn và thành tích tham nhũng của anh em cũng như thân nhân nhà Ngô và băng đảng Cần Lao trong những năm 1954-1963.của bạo quyền đạo phiệt Ca-tô Ngô Đình Diệm. Đặc biệt là những khoản tài sản kếch sù của anh em nhà Ngô như Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Thục, Ngô Đình Cẩn, Ngô Đình Nhu, và Nguyễn Văn Bửu.

Cố Vấn Ngô Đình Nhu trực tiếp điều hành các dịch vụ mua thuốc phiện sống ở Ai Lao đem về Sàigòn và biến chính quyền miền Nam Việt Nam thành một trung tâm cung cấp thuốc phiện sống làm nguyên liệu cho trung tâm biến chế bạch phiến tại Marseille ở Pháp.

Về tội ác cướp rừng của Giám-mục Ngô Đình Thục và những hành động lộng quyền của Ngô Đình Cẩn, chuyện Ngô Đình Cẩn có 6 triệu Mỹ kim (hắn cướp của dân) để trong nhà Ngân Hàng Thụy Sĩ, rồi đem dâng hiến cho Nhà Thờ Cứu Thế.

Chuyện GM Ngô Đình Thục gửi 70 ngàn Mỹ kim trong một nhà ngân Hàng ở Ý Đại Lợi do một số người thân cận đứng tên và bị họ chiếm đoạt mất.

chuyện bà Ngô Đình Nhu gửi một khoản tiền khổng là 18 tỷ Mỹ Kim trong một nhà ngân hàng Thụy Sĩ. Hiển nhiên đây là tiền ăn cướp của nhân dân miền Nam.

Sự kiện thiếu sót thứ 7

Các chính quyền Ngô Đình Diệm và Nguyễn Văn Thiệu: Dành đặc quyền cho giới tu sĩ áo đen thao túng chính sách giáo dục và nắm độc quyền mở các trường tiểu và trung học ở trong các trại định cư, trong các khu dinh điền và trong các làng đạo theo đúng chủ trương của chế độ giáo phiệt Ca-tô.

Sự kiện thiếu sót thứ 8.

Chính quyền Ngô Đình Diệm đồng lõa với Quân đội Mỹ rải 77 triệu lít chất độc da cam xuống miền Nam và Trung Việt Nam, gây ảnh hưởng và tác hại đến môi trường của 2,630,000 mẫu Tây và gần 5 triệu người sống trong 35,585 thôn ấp.

Tội ác này còn ghê gớm và khủng khiếp gấp ngàn lần NẾU so sánh với tội ác tiến hành kế hoạch Ki-tô hóa nhân dân miền Nam bằng bạo lực như đã nói ở trên, vì rằng cho đến ngày nay, hậu quả của hành động tội ác này vẫn còn tác hại cho người dân Việt Nam cũng như đất đai canh tác và rừng cây trong những vùng bị ảnh hưởng. Vì thế mà sách sử mới ghi nhận con chiên Ngô Đình Diệm là một trong 100 tên bạo chúa ác độc nhất trong lịch sử nhân loại như đã nói ở trên.

Không những không hề đề cập đến bất kỳ sự kiện nào trong 8 sự kiện kể trên, ông Trần Đức Cường còn tuyên bố rằng, “để cho thích hợp với “chính sách hòa giải hòa hợp dân tộc” của chính quyền hiện nay mà nói rằng, chính quyền Bảo Đại và các chính quyền miền Nam Việt Nam với danh xưng là “chính quyền quốc gia” và “Việt Nam Cộng Hòa” là những “thực thể” đã tồn tại cả một thời gian dài 26 năm (đối với chính quyền bù nhìn Bảo Đại) và gần 21 năm trời (đối với các chính quyền miền Nam).

Thiển nghĩ rằng, lời tuyên bố trên đây không có giá trị thuyết phục. Chính sách hòa hợp hòa giải hay chính sách ngoại giao của một nước không thể được giải quyết bằng lịch sử, vì rằng một ngày nào đó, chính quyền hiện nay sẽ thi hành một chính sách khác để thích nghi với tình thế mới, chẳng lẽ ông Cường hay cơ quan đặc trách viết sử bộ sách phải viết lại bộ sách lịch sử Lịch Sử Việt Nam 15 tập với những ngôn từ mới khác để thích nghi với chính sách mới của chính quyền hay sao?

Do đó, dựa vào những danh xưng hoa mỹ như “chính quyền quốc gia”, “Việt Nam Cộng Hòa” và “thực thể chính trị” đã tồn tại trong một thời gian nào đó” để biện minh cho cái lối viết sử “thiếu ngay thẳng” như trên, ông Trần Đức Cường đã diễn dịch một cách bất minh và lươn lẹo để làm hài lòng một tập thể những người mang quốc tịch Vatican.

Cũng nên biết rằng, tập thể con chiên người Việt còn tiếp tục đánh phá chính quyền và nhân dân với dã tâm tạo “cái cớ” cho giáo triều Vatican vận động các ngoại cường can thiệp vào nội tình Việt Nam như ông cha chúng đã từng làm để chống triều Huế trong thế kỷ 19.

Dùng câu nói “Để cho thích hợp với “chính sách hòa giải hòa hợp dân tộc” của chính quyền hiện nay để làm lý do để thay đổi lịch sử là làm hài lòng những cá nhân hay thế lực đã gây được thiện cảm đối với ông. Làm như thế là “nhất thạch tam tứ điểu”, thực hiện được những tất cả các mưu đồ sau đây:

1.-/ Đề cao chính quyền bù nhìn Bảo Đại rằng, “chính quyền này có chính nghĩa” với ý đồ gián tiếp khỏa lấp cái bản chất của nó là do Liên Minh Xâm Lược Pháp - Vatican dựng nên để làm tay sai cho chúng chống lại đại cuộc kháng chiến của nhân dân ta dưới quyền lãnh đạo của nhà lão thành cách mạng Hồ Chính Minh.

2.-/ Đề cao các chính quyền miền Nam bằng thủ đoạn sử dụng cụm từ “Việt Nam Cộng Hòa” để gián tiếp khỏa lấp cái bản chất của các chính quyền này vốn dĩ là do Liên Minh Xâm Lược Mỹ - Vatican dựng nên để làm tay sai cho chúng.

3.-/ Làm như thế là quí vị đã hạ giá cái chính nghĩa của nhân dân ta trong đại cuộc kháng chiến đánh đuổi Liên Minh Xâm Lược Vatican với Pháp và với Mỹ để đòi lại độc lập và đem lại thống nhất cho đất nước.

4.-/ Đồng thời quí vị muốn giảm nhẹ những khu rừng tội ác mà (1) Vatican đã liên tục can thiệp vào nội tình Việt Nam một cách cực kỳ thô bạo từ giữa thế kỷ 17 cho đến ngày nay, và (2) tập thể con chiên người Việt đã muối mặt làm tay sai đắc lực cho các thế lực ngoại thù là Vatican, Pháp và Hoa Kỳ trong suốt chiều dài từ cuối thế kỷ 18 cho đến ngày 30/4/1975 và còn tiếp tục đánh phá chính quyền và nhân dân ta cho đến ngày nay.

Lịch sử của một Quốc gia một Dân Tộc là xương máu của nhiêu thế hệ đã đổ xuống. Những sai sót này mà đem truyền thụ cho các thế hệ học sinh thì quá là nguy hiểm, vì thế hệ tương lai của đất nước sẽ không hiểu về lịch sử đất nước dần dần sẽ quay lưng với dân tộc, với chế độ. Vì vậy, Đảng và Nhà nước, các cơ quan chức năng cần phải quản lý được nội dung lịch sử để các thế lực hệ tương lai được học lịch sử đất nước một cách chân thực nhất. Tránh để cho các thế lực thù địch lợi dụng để bóp méo sự thật, xuyên tạc lịch sử, nhân vật lịch sử để tạo thời cơ có lợi cho âm mưu ý đồ của chúng? tạo điều kiện tiếp tay cho bọn phản động hoàn thành tài liệu và hợp thức hóa cho hoạt động công nhận, tôn vinh chế độ ngụy quyền Sài Gòn, lật sử nước nhà xuyên tạc, chống phá công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của Đảng và nhân dân ta./.

TVH-H2

 

0 nhận xét: