Bộ
Chính trị đã ban hành Chỉ thị số 35-CT/TW ngày 30/5/2019 về đại hội đảng bộ các
cấp tiến tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng, trong đó nêu rõ
về tiêu chuẩn cấp ủy viên: “Kiên quyết sàng lọc, không để lọt vào cấp ủy khóa mới
những người bản lĩnh chính trị không vững vàng; phẩm chất, năng lực, uy tín giảm
sút, thiếu gương mẫu, mất đoàn kết, cục bộ, bè phái, cơ hội, thấy đúng không
dám bảo vệ, thấy sai không dám đấu tranh; có biểu hiện suy thoái về về tư tưởng
chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ; chạy
chức, chạy quyền, tham nhũng, tiêu cực, “lợi ích nhóm”...”.
Những
năm qua, Đảng ta rất nỗ lực ngăn chặn vấn nạn “kẻ bán, người mua” trong công
tác cán bộ, song, vấn nạn này vẫn chưa được triệt bỏ.
Xây dựng cơ chế chống bệnh
"bán chức"
Muốn giải phẫu căn bệnh “bán chức”,
trước hết phải xây dựng cơ chế quản lý và quy trình đánh giá, tuyển chọn cán bộ
thật khoa học, chặt chẽ.
Chọn
“công bộc” của dân phải chú trọng cả hai mặt tâm và tầm; minh định rạch ròi những
người trung thành với lý tưởng, dám làm, dám chịu trách nhiệm, biết vui trong
niềm vui của dân, biết đau trong nỗi đau của dân với những cán bộ sống an phận
thủ thường, dùng tập thể làm “lá chắn” để che đậy ý đồ cá nhân, mưu cầu lợi ích
riêng, những phần tử cơ hội, xu nịnh, bợ đỡ cấp trên, buông thả trong lối sống
sinh hoạt.
Trước
khi lấy phiếu tín nhiệm, cấp ủy và cơ quan quản lý cần “vi hành” sát dân, sát
cơ sở, thu thập và phân tích chính xác các thông tin. Vì chưa có được thông tin
cần thiết, thậm chí bị “nhiễu” hoặc bị che đậy bằng những ý đồ cá nhân thì kết
quả thăm dò tín nhiệm không có ý nghĩa.
Trong cuộc sống, cái tốt, cái xấu
của người cán bộ, nhất là người có chức vị không thể lọt qua tai mắt cấp dưới
và quần chúng. Do đó, phải trang bị cho đảng viên và quần chúng quan điểm đánh
giá, giám sát và giới thiệu cho Đảng những người có uy tín, lấy hiệu quả công
việc làm thước đo, lấy yêu cầu của sự nghiệp đổi mới làm căn cứ xem xét; không
để diễn ra tình trạng cấp trên khen hết lời nhưng dân tình thì tha oán.
Tiếp
tục đổi mới quy chế bầu cử trong Đảng và trong hệ thống chính trị nhằm tạo được
sự cạnh tranh lành mạnh trong tìm chọn người hiền tài cho đất nước. Những người
được giới thiệu phải có chương trình hành động và những cam kết về trách nhiệm
của cá nhân. Chúng ta không thể gọi cuộc đua khi chỉ “một người, một ngựa”. Tại
sao một cách ứng xử lành mạnh như thế lại không tồn tại trong quy trình bầu cử,
đề bạt cán bộ?
Tỷ lệ trúng cử cao hay thấp đâu
phải là yếu tố quyết định, người có tỷ lệ trúng cử thấp chưa hẳn là người không
có năng lực, vấn đề là phải có chuẩn mực để đánh giá từ phẩm chất, lòng nhiệt
huyết, đức hy sinh và hiệu quả công việc của người đó. Trúng cử nhưng tỷ lệ thấp
là bài học sâu sắc cho mỗi người, có khi còn giá trị gấp nhiều lần những cuộc tự
phê bình, kiểm điểm mang tính chiếu lệ.
Đối
với cơ quan quản lý cán bộ và những người làm công tác cán bộ phải là những người
mẫu mực về đạo đức, công tâm, trung thực, có bản lĩnh và năng lực nhìn người. Sắt
thép còn đàn hồi thì trái tim con người còn rung động, nhưng tần số rung động
đó phải đặt lý trí lên tình cảm cá nhân, không vẩn đục riêng tư. Người làm công
tác cán bộ mà vì thân quen, vì tiền là có tội lớn với Đảng, với dân; phải xử lý
nghiêm túc và kiên quyết loại bỏ khỏi tổ chức.
Giải phẫu “khối u” chạy chức, chạy
quyền
Căn
bệnh “chạy chức, chạy quyền” diễn ra khá phổ biến ở nơi này nơi khác, họ biến cấp
uỷ thành “nhịp cầu tiến thân” nhằm mưu cầu lợi ích cá nhân. Mỗi khi quyền lực
đã biến thành thứ “Tư bản”, công bộc của dân trở thành “hàng hóa” thì người ta
sẽ kinh doanh để tìm lợi lộc cho cá nhân và bè đảng.
Điều đáng lo ngại là một số phần
tử ngoài xã hội cũng tung tiền, bỏ của bằng mọi thủ đoạn để tạo dựng sự liên kết
“lợi ích nhóm” nhằm rút ruột nhà nước. Thật đau lòng khi hàng loạt cán bộ cao cấp,
tướng lĩnh bị truy tố trước pháp luật dẫn đến nhà nước mất tiền của, đảng mất
cán bộ, dân mất lòng tin.
Quy định số 205-QĐ/TW ngày
23/9/2019 của Bộ Chính trị “Về việc kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ
và chống chạy chức, chạy quyền” đã chỉ rõ trách nhiệm của tổ chức và các thành
viên, nhất là vai trò người đứng đầu. Quy định đã đề ra những giải pháp xử lý,
những mầm bệnh nguy hiểm đó trong bộ máy Đảng, trong công tác cán bộ. Nhưng tôi
nghĩ, giải pháp hữu hiệu nhất có tính quyết định để loại bỏ “khối u” chạy chức,
chạy quyền hiện nay là “cột” trách nhiệm cá nhân, nhất là trách nhiệm người đứng
đầu.
Lời hứa trung thành với Tổ quốc
không thể chung chung mà phải được đánh giá và kiểm chứng trong thực thi công vụ
theo chức trách của mỗi chức danh cán bộ. Phải làm rõ thẩm quyền và trách nhiệm
của cá nhân về quản lý chuyên môn, quản lý tổ chức bộ máy, quản lý cán bộ, nhân
viên dưới quyền. Vì chưa làm rõ chế độ trách nhiệm cá nhân, dẫn đến tình trạng
tranh công đỗ lỗi, làm được thì “công anh, công tôi”, không làm được, có sai phạm
thì đổ lỗi cho tập thể, cho cơ chế, thậm chí đổ lỗi cho tham mưu của cấp dưới…
Người đứng đầu không quản lý được
cấp dưới có thể anh chưa trên tầm hiểu biết để làm thủ lĩnh hoặc biết nhưng thờ
ơ, thậm chí bày mưu, tòng phạm cùng cấp dưới. Chưa làm rõ chế độ trách nhiệm cá
nhân là nguyên nhân chính làm cho căn bệnh chạy chức, chạy quyền lây lan.
Mỗi khi đã thấu hiểu chức năng,
nhiệm vụ; làm cho mỗi cán bộ tự thấy vào cấp ủy để cống hiến, hy sinh cho dân,
cho Đảng, không phải vào để hám lợi, thì người cán bộ có quyền ứng cử hoặc từ
chối đề cử nếu xét thấy không đủ năng lực để đảm nhận. Nếu ứng cử phải có cam kết
với tổ chức trước khi bầu. Làm được thì trọng dụng, làm sai, không hoàn thành
nhiệm vụ, dẫn đến sai phạm cá nhân và tổ chức thuộc thẩm quyền thì dũng cảm từ
chức; vi phạm nghiêm trọng thì chịu kỷ luật trước Đảng và xử lý theo pháp luật.
Đảng ta là một Đảng cầm quyền, nền
tảng vật chất của Đảng là nhân dân. Nhưng, khi lối sống của một số cán bộ đảng
viên bị suy thoái, đi ngược lại lợi ích của nhân dân thì Đảng sẽ bị đánh mất nền
tảng vật chất của mình là nhân dân./.
ĐTT-KBS
0 nhận xét:
Đăng nhận xét