kllvobi.blogspot.com - Có lẽ
xuyên tạc lịch sử là “nghề” của Phạm Trần, bởi bài nào cũng vậy, Phạm Trần đều
trắng trợn làm việc mà không một con dân nước Việt có lương tâm nào có thể làm!
Phạm Trần - "chuyên gia" xuyên tạc lịch sử - một trong những bồi bút rẻ tiền của ngoại bang |
Mới
đây, ngày 8/9 vừa qua, nhiều trang mạng xã hội ở hải ngoại có đăng bài viết Phạm
Trần:“Tại sao Đảng tốt mà dân bỏ đi?.” Trong bài viết xuyên tạc lịch sử, phi thực tiễn, phản khoa học và sặc mùi phản động
ấy, Phạm
Trần lớn tiếng thách thức: “Ban Tuyên giáo, Tổng cục Chính
trị Quân đội và các Dư luận viên thử phản bác nghe coi”.
Thực ra Phạm Trần không có gì xa
lạ với chúng ta, bởi hắn là phần tử có “thâm niên” trong nghề “bồi bút” cho
ngoại bang từ lâu rồi. Chuyện gì hắn cũng làm được, từ nhạo bánh tiền nhân,
xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ lãnh đạo...như cách đây hơn 20 năm, khi cả thế giới
vinh danh Bác Hồ kính yêu của chúng ta là “Anh hùng giải phóng dân tộc, nhà văn
hóa kiệt xuất”, thì Phạm Trần cùng nhiều nhân vật khác như Bùi Diễm, Trần Gia
Phụng, Bùi Tín…lên tiếng bác bỏ, rằng nếu UNESCO công nhận Hồ Chí Minh là “Anh
hùng giải phóng dân tộc, nhà văn hóa kiệt xuất” là một sai lầm lớn nhất của họ,
thật là một hành vi bỉ ổi, đầy thù hằn của Phạm Trần.
Thế nên, bài viết lần này cũng không có
gì mới. Không đọc thì ta cũng biết được rằng bài viết của tác giả dù dưới bất kỳ tiêu đề nào
cũng chỉ có một mục đích, đó là phủ nhận công lao, cống hiến của Đảng Cộng sản
Việt Nam đối với cách mạng Việt Nam, xuyên tạc, vu cáo, bôi nhọ và phủ nhận sự
lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Trong bài viết này, Phạm Trần cho rằng: “Bấy lâu nay, mỗi lần kỷ niệm cuộc “gọi là” Cách mạng mùa Thu 1945 (19/08/1945), Ban Tuyên giáo Đảng lại nhắc nhở báo đài nhà nước đừng quên mài chữ, uốn lưỡi và tăng giờ lao động để bảo vệ cho bằng được món đặc sản “Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo Nhà nước và xã hội là sự lựa chọn tất yếu của lịch sử.”. Rằng “Chuyện lịch sử chọn Đảng Cộng sản lãnh đạo đất nước chỉ là món hàng tự biên và tự diễn của Đảng”, “Đảng tự vinh danh, tự đeo vòng Nguyệt quế vào cổ cho mình quyền cầm đầu nhân dân…”
Sau khi dựng chuyện, vu cáo, nói xấu Đảng “độc đoán, chuyên quyền”, “mạo nhận đại diện cho nhân dân” và nói xấu các đồng chí lãnh đạo Đảng, ngụy biện đưa ra lý do “không ai muốn sống ở Việt Nam” và “những kẻ lắm tiền nhiều của là thành phần cán bộ có chức có quyền đã tìm mọi cách đem gia đình chạy khỏi Việt Nam sau khi đã vơ vét đầy túi”.
Rõ ràng đây là những nhận định đầy hằn thù, cố tình xuyên tạc sự thật nhằm hạ thấp uy tín của đảng Cộng sản Việt Nam. Nếu không thâm thù với Đảng Cộng sản thì Phạm Trần phải thừa nhận sự thực lịch sử về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tất cả người dân Việt Nam có lương tâm (trừ bọn phản động, phản dân, hại nước) đều thừa nhận một sự thật lịch sử là: Năm 1858, Thực dân Pháp nổ súng tấn công Đà Nẵng, mở đầu cuộc xâm lược nước ta. Với lòng yêu nước nồng nàn, nhân dân ta đã anh dũng liên tiếp đứng lên đấu tranh đánh đuổi giặc Pháp xâm lược. Lớp lớp các anh hùng, sĩ phu, hào kiệt như: Trương Công Định, Nguyễn Trung Trực, Hoàng Diệu, Nguyễn Tri Phương, Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa Thám, Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Nguyễn Thái Học, Phạm Hồng Thái… không cam chịu mất nước, không cam chịu làm nô lệ, không sợ hy sinh máu xương đã anh dũng đánh đuổi Thực dân Pháp. Song, tất cả các phong trào cứu nước dưới sự lãnh đạo của các sĩ phu, hào kiệt theo các trào lưu tư tưởng khác nhau lần lượt thất bại. Cách mạng nước ta bị dìm trong biển máu, công cuộc cứu nước lâm vào khủng hoảng, bế tắc…
Sau hơn 30 năm bôn ba tìm đường cứu nước lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã tìm thấy ở chủ nghĩa Mác – Lênin, con đường cứu nước và tích cực truyền bá chủ nghĩa Mác – Lênin vào trong phong trào công nhân và phong trào yêu nước, chuẩn bị các tiền đề về chính trị, tư tưởng và cán bộ cho sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam. Ngay từ khi mới ra đời, Đảng đã xác định Chính cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt và vạch ra đường lối đúng đắn cho cách mạng Việt Nam. Vừa mới ra đời Đảng đã lãnh đạo cao trào cách mạng Xô viết Nghệ – Tĩnh (1930 – 1931). Sau 15 năm ra đời, nắm vững thời cơ cách mạng, Đảng đã lãnh đạo nhân dân tiến hành tổng khởi nghĩa, giành chính quyền trên toàn quốc, lập nên Nhà nước dân chủ nhân dân đầu tiên ở Đông Nam Á. Cũng chính Đảng Cộng sản Việt Nam và lãnh tụ Hồ Chí Minh đã lãnh đạo nhân dân ta trường kỳ kháng chiến gian khổ suốt 9 năm để làm lên một “Điện Biên lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” và hơn 20 năm kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; góp phần làm tan rã hệ thống thuộc địa của chủ nghĩa thực dân cũ và chủ nghĩa thực dân mới, thúc đẩy phong trào độc lập dân tộc, hòa bình, dân chủ và tiến bộ xã hội trên thế giới. Quá trình lãnh đạo nhân dân ta đấu tranh giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước hàng chục vạn cán bộ, đảng viên đã bị thực dân, đế quốc xâm lược và bọn tay sai cầm tù, sát hại; hàng vạn đảng viên anh dũng hy sinh và đi vào sử sách của dân tộc. Sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là nhân tố ý nghĩa quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
Thực tế lịch sử cách mạng Việt Nam hơn 80 năm qua, đặc biệt là những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử của đất nước sau hơn 30 năm đổi mới đã chứng minh chân lý khách quan: Sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Tuy nhiên, trong quá trình lãnh đạo đưa cách mạng Việt Nam, Đảng cũng có lúc vấp phải sai lầm, khuyết điểm do giáo điều, chủ quan, duy ý chí; nhờ nghiêm túc tự phê bình, sửa chữa khuyết điểm, tự đổi mới chỉnh đốn, giữ vững bản chất cách mạng, làm cho Đảng trong sạch, vững mạnh, xứng đáng là đội tiên phong của giai cấp công nhân, toàn dân tộc để làm tròn trách nhiệm của đảng cầm quyền trước dân tộc và đất nước. Hiện nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đang đẩy mạnh đấu tranh khắc phục tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên và ngăn chặn, đẩy lùi tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí với quyết tâm chính trị cao trước nhân dân.
Đây là một sự thật lịch sử đã được nhân loại yêu chuộng hòa bình trên toàn thế giới và nhân dân ta thừa nhận, tôn vinh. Phạm Trần đương nhiên biết, nhưng với mưu đồ chính trị xấu, với “chức trách” là “bồi bút” cho ngoại bang để cầu danh lợi, thì việc Phạm Trần vu cáo, quy kết “Đảng tự vinh danh, tự đeo vòng Nguyệt quế vào cổ cho mình quyền cầm đầu nhân dân…” cũng trở nên dễ hiểu. Và với thái độ hằn thù đê tiện ấy, lời của Phạm Trần không dễ để người khác tin theo!
Trong bài viết này, Phạm Trần cho rằng: “Bấy lâu nay, mỗi lần kỷ niệm cuộc “gọi là” Cách mạng mùa Thu 1945 (19/08/1945), Ban Tuyên giáo Đảng lại nhắc nhở báo đài nhà nước đừng quên mài chữ, uốn lưỡi và tăng giờ lao động để bảo vệ cho bằng được món đặc sản “Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo Nhà nước và xã hội là sự lựa chọn tất yếu của lịch sử.”. Rằng “Chuyện lịch sử chọn Đảng Cộng sản lãnh đạo đất nước chỉ là món hàng tự biên và tự diễn của Đảng”, “Đảng tự vinh danh, tự đeo vòng Nguyệt quế vào cổ cho mình quyền cầm đầu nhân dân…”
Sau khi dựng chuyện, vu cáo, nói xấu Đảng “độc đoán, chuyên quyền”, “mạo nhận đại diện cho nhân dân” và nói xấu các đồng chí lãnh đạo Đảng, ngụy biện đưa ra lý do “không ai muốn sống ở Việt Nam” và “những kẻ lắm tiền nhiều của là thành phần cán bộ có chức có quyền đã tìm mọi cách đem gia đình chạy khỏi Việt Nam sau khi đã vơ vét đầy túi”.
Rõ ràng đây là những nhận định đầy hằn thù, cố tình xuyên tạc sự thật nhằm hạ thấp uy tín của đảng Cộng sản Việt Nam. Nếu không thâm thù với Đảng Cộng sản thì Phạm Trần phải thừa nhận sự thực lịch sử về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tất cả người dân Việt Nam có lương tâm (trừ bọn phản động, phản dân, hại nước) đều thừa nhận một sự thật lịch sử là: Năm 1858, Thực dân Pháp nổ súng tấn công Đà Nẵng, mở đầu cuộc xâm lược nước ta. Với lòng yêu nước nồng nàn, nhân dân ta đã anh dũng liên tiếp đứng lên đấu tranh đánh đuổi giặc Pháp xâm lược. Lớp lớp các anh hùng, sĩ phu, hào kiệt như: Trương Công Định, Nguyễn Trung Trực, Hoàng Diệu, Nguyễn Tri Phương, Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa Thám, Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Nguyễn Thái Học, Phạm Hồng Thái… không cam chịu mất nước, không cam chịu làm nô lệ, không sợ hy sinh máu xương đã anh dũng đánh đuổi Thực dân Pháp. Song, tất cả các phong trào cứu nước dưới sự lãnh đạo của các sĩ phu, hào kiệt theo các trào lưu tư tưởng khác nhau lần lượt thất bại. Cách mạng nước ta bị dìm trong biển máu, công cuộc cứu nước lâm vào khủng hoảng, bế tắc…
Sau hơn 30 năm bôn ba tìm đường cứu nước lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã tìm thấy ở chủ nghĩa Mác – Lênin, con đường cứu nước và tích cực truyền bá chủ nghĩa Mác – Lênin vào trong phong trào công nhân và phong trào yêu nước, chuẩn bị các tiền đề về chính trị, tư tưởng và cán bộ cho sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam. Ngay từ khi mới ra đời, Đảng đã xác định Chính cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt và vạch ra đường lối đúng đắn cho cách mạng Việt Nam. Vừa mới ra đời Đảng đã lãnh đạo cao trào cách mạng Xô viết Nghệ – Tĩnh (1930 – 1931). Sau 15 năm ra đời, nắm vững thời cơ cách mạng, Đảng đã lãnh đạo nhân dân tiến hành tổng khởi nghĩa, giành chính quyền trên toàn quốc, lập nên Nhà nước dân chủ nhân dân đầu tiên ở Đông Nam Á. Cũng chính Đảng Cộng sản Việt Nam và lãnh tụ Hồ Chí Minh đã lãnh đạo nhân dân ta trường kỳ kháng chiến gian khổ suốt 9 năm để làm lên một “Điện Biên lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” và hơn 20 năm kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; góp phần làm tan rã hệ thống thuộc địa của chủ nghĩa thực dân cũ và chủ nghĩa thực dân mới, thúc đẩy phong trào độc lập dân tộc, hòa bình, dân chủ và tiến bộ xã hội trên thế giới. Quá trình lãnh đạo nhân dân ta đấu tranh giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước hàng chục vạn cán bộ, đảng viên đã bị thực dân, đế quốc xâm lược và bọn tay sai cầm tù, sát hại; hàng vạn đảng viên anh dũng hy sinh và đi vào sử sách của dân tộc. Sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là nhân tố ý nghĩa quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
Thực tế lịch sử cách mạng Việt Nam hơn 80 năm qua, đặc biệt là những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử của đất nước sau hơn 30 năm đổi mới đã chứng minh chân lý khách quan: Sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Tuy nhiên, trong quá trình lãnh đạo đưa cách mạng Việt Nam, Đảng cũng có lúc vấp phải sai lầm, khuyết điểm do giáo điều, chủ quan, duy ý chí; nhờ nghiêm túc tự phê bình, sửa chữa khuyết điểm, tự đổi mới chỉnh đốn, giữ vững bản chất cách mạng, làm cho Đảng trong sạch, vững mạnh, xứng đáng là đội tiên phong của giai cấp công nhân, toàn dân tộc để làm tròn trách nhiệm của đảng cầm quyền trước dân tộc và đất nước. Hiện nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đang đẩy mạnh đấu tranh khắc phục tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên và ngăn chặn, đẩy lùi tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí với quyết tâm chính trị cao trước nhân dân.
Đây là một sự thật lịch sử đã được nhân loại yêu chuộng hòa bình trên toàn thế giới và nhân dân ta thừa nhận, tôn vinh. Phạm Trần đương nhiên biết, nhưng với mưu đồ chính trị xấu, với “chức trách” là “bồi bút” cho ngoại bang để cầu danh lợi, thì việc Phạm Trần vu cáo, quy kết “Đảng tự vinh danh, tự đeo vòng Nguyệt quế vào cổ cho mình quyền cầm đầu nhân dân…” cũng trở nên dễ hiểu. Và với thái độ hằn thù đê tiện ấy, lời của Phạm Trần không dễ để người khác tin theo!
Trà Lân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét