Với tinh thần “không có vùng cấm”,
“không có ngoại lệ”, “không kể đó là ai”, dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự
vào cuộc của nhân dân và cả hệ thống chính trị, công tác đấu tranh phòng, chống
tham nhũng, tiêu cực ở nước ta đã trở thành quyết tâm chính trị và đạt
nhiều kết quả quan trọng, được cán bộ, đảng viên và nhân dân đồng tình, ủng
hộ, các tổ chức quốc tế ghi nhận, đánh giá cao. Đó là một xu thế không thể
đảo ngược!
Tham nhũng là một hiện tượng tồn
tại khá phổ biến trong xã hội có phân chia giai cấp, có nhà nước. Không riêng
gì ở Việt Nam mà bất kỳ một quốc gia hay chế độ chính trị nào trên thế giới, ít
nhiều cũng đều có vấn nạn này. Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh từng chỉ rõ ba
căn bệnh: tham ô, lãng phí, quan liêu là những thứ giặc nội xâm bắt
nguồn từ chủ nghĩa cá nhân mà ra. Vì vậy, ngay từ khi mới giành được chính quyền,
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã sớm phát hiện và dự báo về mối nguy hại của các căn bệnh
trên gắn với nhà nước, với người có chức, có quyền, nhất là bệnh quan liêu,
tham ô, lãng phí và được Người diễn đạt bằng thuật ngữ “bất liêm”, ngày nay
chúng ta gọi là tham nhũng, tiêu cực. Người coi tham ô, lãng phí là tội lỗi đê
tiện nhất trong xã hội, vì bản chất của tham ô là lấy của công làm của tư, là
gian lận, tham lam, tham ô là trộm cướp. Người phạm tội đó dù ở cương vị nào
cũng phải đem ra xét xử theo đúng pháp luật để đề cao phép nước. Bản án tử hình
dành cho Cục trưởng Cục Quân nhu Trần Dụ Châu (năm 1950) về việc lợi dụng chức
quyền nhận hối lộ, tham ô, sa đọa, vừa thể hiện sự nghiêm minh, vừa tỏ rõ quyết
tâm của Đảng, Chính phủ trong phòng, chống tham nhũng ngay từ rất sớm.
Khi cả nước bước vào công cuộc
xây dựng chủ nghĩa xã hội, Đảng ta nhận thấy “khuyết tật bẩm sinh” của quyền lực
ngày càng gia tăng nghiêm trọng, cho nên trong văn kiện các kỳ Đại hội Đảng
toàn quốc đều đề cập đến vấn đề phòng, chống tham nhũng. Đại hội XIII, Đảng ta
tiếp tục khẳng định: “Tham nhũng vẫn là một trong những nguy cơ đe dọa sự tồn
vong của Đảng và chế độ”2. Cùng với đó, chỉ riêng trong 10 năm (2012 - 2022),
“Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã đã ban hành hơn 250 văn
bản về xây dựng Đảng, xây dựng hệ thống chính trị và phòng, chống tham nhũng;
Quốc hội đã sửa đổi, bổ sung, ban hành mới hơn 300 luật, pháp lệnh, nghị quyết;
Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành hơn 2.000 nghị định, quyết định. Các
bộ, ngành, địa phương ban hành hàng nghìn văn bản quy phạm pháp luật để kịp thời
thể chế hóa và triển khai thực hiện chủ trương, chính sách của Đảng về quản lý
kinh tế - xã hội, phòng, chống tham nhũng”3. Đặc biệt, tại Hội nghị Trung ương
5 (khóa XI) Đảng ta đã quyết định thành lập Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống
tham nhũng trực thuộc Bộ Chính trị do Tổng Bí thư làm Trưởng ban. Tiếp đó, tại
Hội nghị Trung ương 5 (khóa XIII), Đảng ta quyết định thành lập Ban Chỉ đạo
phòng, chống tham nhũng ở tất cả 63 tỉnh, thành phố do đồng chí Bí thư Tỉnh ủy,
Thành ủy làm Trưởng ban. Điều đó cho thấy, Đảng và Nhà nước ta chưa bao giờ sao
nhãng, mà luôn luôn đặt cảnh báo về nguy cơ và sự tác hại của tham nhũng ở mức
độ cao nhất; là chỗ dựa vững chắc, là bảo đảm về mặt chính trị và tạo động lực
to lớn và do đó, đây là nhân tố hàng đầu quyết định sự thành công của công tác
phòng, chống tham nhũng, tiêu cực thời gian qua.
Không chỉ dừng lại ở các chỉ thị,
nghị quyết, các văn bản pháp luật đã được ban hành mà quyết tâm chính trị của Đảng
và Nhà nước ta trong đấu tranh phòng, chống tham nhũng được thể hiện bằng hành
động quyết liệt và hiệu quả. Trong 10 năm (2012 - 2022), “đã xử lý kỷ luật
2.740 tổ chức đảng và hơn 167.700 cán bộ, đảng viên, trong đó có hơn 190 cán bộ
diện Trung ương quản lý (có 04 Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị;
36 Ủy viên Trung ương, nguyên Ủy viên Trung ương; hơn 50 sĩ quan cấp tướng
trong lực lượng vũ trang); qua thanh tra, kiểm tra, kiến nghị xử lý trách nhiệm
gần 44.700 tập thể, cá nhân, chuyển cơ quan điều tra, xử lý gần 1.200 vụ việc
có dấu hiệu tội phạm”4. Cùng với đó, công tác điều tra, truy tố, xét xử các vụ
án tham nhũng, kinh tế cũng được tiến hành một cách kiên quyết, không khoan nhượng.
Cũng trong 10 năm qua, “các cơ quan tiến hành tố tụng cả nước đã khởi tố, điều
tra 19.546 vụ/33.868 bị can, truy tố 16.699 vụ/33.037 bị can; xét sơ thẩm
15.857 vụ/30.355 bị cáo về các tội tham nhũng, chức vụ, kinh tế; khởi tố, điều
tra 2.657 vụ/5.841 bị can, truy tố 2.628 vụ/6.199 bị can, xét sơ thẩm 2.439 vụ/5.647
bị cáo về tội tham nhũng. Tính riêng từ đầu nhiệm kỳ Đại hội XIII đến nay, các
cơ quan bảo vệ pháp luật đã khởi tố, điều tra 4.200 vụ/7.572 bị can về tội tham
nhũng, chức vụ, kinh tế, trong đó có 455 vụ/1.054 bị can về tội tham nhũng”5. Kết
quả đó khẳng định chủ trương, quyết tâm phòng, chống tham nhũng, tiêu cực là
hoàn toàn đúng cả về lý luận và thực tiễn, phù hợp với thực tiễn khách quan, xu
thế thời đại và được nhân dân đồng tình ủng hộ.
Tuy nhiên, với dã tâm và âm mưu,
thủ đoạn chống phá cách mạng nước ta, các thế lực thù địch, phản động ra sức
xuyên tạc, phủ nhận cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng của Đảng, Nhà nước.
Chúng rêu rao rằng: cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng chỉ là sự đấu đá,
tranh giành quyền lực, thanh trừng nội bộ giữa các phe nhóm trong Đảng. Số cơ hội
chính trị thì bày tỏ hoài nghi và cho rằng, đấu tranh phòng, chống tham nhũng,
tiêu cực mạnh thì lấy đâu cán bộ để làm việc; rằng, làm mạnh tay sẽ lợi bất cập
hại, gây cản trở sự phát triển, làm nhụt chí sáng tạo của cán bộ, đảng viên.
Đáng tiếc là, trước kết quả phòng, chống tham nhũng, một số cán bộ, đảng viên
có biểu hiện sợ trách nhiệm, xuất hiện tư tưởng “bàn lùi”,... không dám nghĩ,
dám làm, dám chịu trách nhiệm và không dám dũng cảm đấu tranh với các biểu hiện
tham nhũng, tiêu cực, v.v.
Phải khẳng định rằng, phòng, chống
tham nhũng, tiêu cực là vấn đề tất yếu khách quan của mọi nhà nước và chế độ xã
hội, nhằm không ngừng thúc đẩy sự phát triển. Đối với nước ta, thực hiện tốt vấn
đề này không chỉ góp phần quan trọng xây dựng Đảng, Nhà nước và cả hệ thống
chính trị trong sạch, vững mạnh, mà còn củng cố niềm tin vững chắc của các tầng
lớp nhân dân đối với Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa. Trước quyết tâm
chính trị của Đảng, trên thực tế, phòng, chống tham nhũng đã trở thành “cao
trào”, là trách nhiệm chính trị lớn lao của cán bộ, đảng viên đối với Đảng, Nhà
nước, Nhân dân và vận mệnh của đất nước. Không chỉ những cán bộ, đảng viên suy
thoái, sa vào tham nhũng bị xử lý theo quy định của pháp luật, mà một số đồng
chí cán bộ cấp cao của Đảng và Nhà nước đã dũng cảm nhận trách nhiệm và tự nguyện
từ chức khi để cấp dưới tham nhũng gây hậu quả nghiêm trọng. Điều đó khẳng định,
đây là bước tiến vượt bậc trong công tác phòng, chống tham nhũng, là sự thay đổi
trong nhận thức và hành động của đội ngũ cán bộ, đảng viên trước vận mệnh của đất
nước.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét